Cao Thủ Tu Chân

Chương 3046

Chương 3046

“Đây chính là Thế giới băng giá ư?”

“Khí tức hàn băng thật đáng sợ, không hổ danh là đứa con của Băng, lúc trước cậu ấy cũng đã dùng chiêu này để giết đi đứa con sao trời của sao Song Tử, đồng thời còn đóng băng cả một đại lục có diện tích hàng trăm km!”

Wald thì thào, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ, tuy Cam La nói năng có vẻ kiêu ngạo, nhưng thực sự đó chính là bản lĩnh của hẳn, là sự tự tin tuyệt đối về sức mạnh của bản thân.

Cả hai liền tự hỏi, cho dù có hợp lực thì cũng không phải là đối thủ của Cam La, không nói đến những thứ khác, chỉ riêng “Thế giới băng giá” có thể đóng băng cả một lục địa là cũng có thể xử được bọn họ rồi.

“Đứa con sao trời của Trái Đất chỉ có vậy thôi à!”

Cam La nhìn Diệp Thiên bị hàn khí đóng băng trước mắt, khóe miệng liền nhếch lên một tia giễu cợt.

Sau đó hắn ngước mắt nhìn về phía Wald và Ryan.

“Diệp Lăng Thiên coi như thuộc về thần điện Thái Dương của tôi, nếu muốn đưa cậu ta về thì phải nhận phán xét Hình Phạt Đường của môn phái, các người có ý kiến gì không?”

Nghe Cam La nói xong, Wald và Ryan đều cảm thấy hết sức máu chó, mắng thầm hắn ta, cái gì mà đợi phán xét, rõ ràng là đang muốn bắt sống Diệp Thiên để phục vụ cho mục đích lấy được tinh thể nhân Trái Đất mà thôi.

Nhưng dù có bất mãn thì bọn họ cũng không dám phản đối, chỉ đành trầm giọng nói: “Cam La, mặc dù thần điện Thái Dương của anh rất mạnh, nhưng các chủng tộc khác cũng không kém, nếu như các người muốn độc chiếm tinh thể nhân Trái Đất, chắc chắn các trưởng bối trong tộc chúng tôi sẽ không bỏ qua đâu!”

Cam La nghe xong, vẻ mặt không hề dao động, chỉ nở nụ cười nhàn nhạt.

“Câu này nếu như thuộc top 20 trong bảng thiên kiều nói ra thì còn có thể có đủ tư cách, nhưng chỉ dựa vào hai đứa nhóc chưa đủ tuổi như các người thì chờ thêm năm mươi năm nữa đi!”

Nói xong, hắn liền phất tay, một luồng khí lạnh ẩn chứa trong không gian đột nhiên phun ra, hóa thành hai mũi băng sắc, một trái một phải tấn công hai người bọn họ.

Sắc mặt của Wald và Ryan lập tức thay đổi, liền thi triển cơ thể, tạo ra chân lực cuồn cuộn để đỡ lại đòn tấn công này.

Nhưng khi chân lực của bọn họ ngưng tụ thành canh khí phòng ngự, chỉ mới chạm vào mũi băng đã lập tức đông cứng, hai người thấy vậy liền theo phản xa lùi về sau, kéo dài khoảng cách với Cam La, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi.

Bọn họ biết đây chỉ là lời cảnh cáo của Cam La mà thôi, nếu như bọn họ còn tiếp tục dây vào chuyện của Diệp Thiên thì hắn nhất định sẽ không nương tay nữa.

Sau khi xong xuôi, Cam La cũng không vội mang Diệp Thiên đi, liền triệu hồi Tử Kim Luân và thương Hắc Tử trước, sau đó đảo mắt xuống những người dân Trung Hải, một giọng nói vang vọng cất lên.

“Vừa rồi hình như các người đã gọi tên Diệp Lăng Thiên rất điên cuồng, cho rằng cậu ta sẽ cứu các người à?”

Hắn đưa tay lên, chỉ về phía Diệp Thiên: “Đáng tiếc là cứu tinh của các người bây giờ đã bị tôi biến thành một tảng băng điêu khắc rồi, hơn nữa lại còn rất dễ dàng!”

“Trái đất rộng lớn như vậy, sẽ không có ai có thể cứu các người được nữa, từ hôm nay trở đi, trái đất sẽ phải phục tùng Cam La tôi, phục tùng thần điện Thái Dương!”

Bình Luận (0)
Comment