Cao Thủ Tu Chân

Chương 3268

Chương 3268

“Có thể chiến đấu với kim đan cửu phẩm thì đã sao? Dù cậu ta là kim đan thần phẩm, tôi muốn giết cậu ta cũng dễ như trở bàn tay!”.

Mọi người nghe vậy đều bừng tỉnh, vẻ ngạc nhiên trong mắt càng đậm thêm.

Vị sứ giả do thần điện Thái Dương phái đến này lại không coi kim đan thần phẩm ra gì, vậy hắn phải có thực lực mạnh thế nào?

Trong lúc mọi người đang nghi hoặc, người đàn ông áo đen hỏi Mạc Vấn Thương: “Thần Tử mà ông nói có lai lịch thế nào?”.

Mặc dù hắn không quan tâm đến kim đan tam phẩm, nhưng một kim đan tam phẩm lại có thể đối địch với kim đan cửu phẩm vẫn khiến hắn có chút hứng thú.

“Tôi cũng chỉ biết đôi chút về lai lịch của cậu ta”.

Mạc Vấn Thương hạ giọng nói: “Cái khác tôi không biết nhiều, tôi chỉ biết cậu ta tên là Diệp Thiên, người ở Trái Đất!”.

Mạc Vấn Thương vừa dứt lời, người đàn ông áo đen vẫn luôn lạnh lùng trầm tĩnh bỗng khựng người lại.

Một làn sóng sức mạnh cực kỳ mạnh mẽ lan ra từ trên người ông ta, làm các trưởng lão đứng khá gần bay lùi ra sau. Những đệ tử tinh anh cũng bị một luồng uy áp mạnh mẽ ép xuống đất, không động đậy nổi.

Mạc Vấn Thương cảm thấy như mình bị một ngọn núi nặng nề đè xuống định đầu, hệ hấp cùng trở nên khó nhạc hơn. Ông ta còn đang nghi hoặc, một bàn tay đã bóp lấy cổ ông ta nhấc ông ta lên khỏi mặt đất, một đôi mắt tràn ngập sát ý nhìn thẳng vào ông ta. Cậu ta tên gì ? Ông nói lại lần nữa xem.

Khí tức âm u lạnh lẽo hóa thành gió bão điên cuồng cuốn qua bầu trời, toàn bộ sân luyện võ bao trùm trong năng lượng màu tím đen, uy áp từ trên trời giáng xuống, che lấp mọi thứ.

Người đàn ông áo đen dùng một tay nhấc vị kim đan cửu phẩm Mạc Vấn Thương lên giữa không trung. Trong nháy mắt, Mạc Vấn Thương cảm thấy cả người lạnh lẽo, một luồng khí tức tà ác sâu tận xương tủy xâm nhập vào cơ thể ông ta, bức ép chân lực của ông ta lùi dần, mất đi năng lực phản kháng.

“Sức mạnh này… là kim đan thần phẩm? Thậm chí là hơn thế nữa?”.

Mạc Vấn Thương lập tức dâng lên cảm giác sợ hãi mãnh liệt, vị sứ giả từ thần điện Thái Dương tới này hoàn toàn không ở cùng một trình độ với bọn họ. Nhất là sức mạnh tà ác lạnh lẽo tỏa ra từ trong cơ thể gã vô cùng thuần túy, phong tỏa toàn bộ chân lực của bọn họ, giống như gặp phải khắc tinh cuối cùng.

“Cậu ta tên gì, ông nói lại lần nữa xem?”.

Trong đôi mắt của người đàn ông áo đen thoắt ẩn thoắt hiện màu đỏ máu, nhìn chằm chằm Mạc Vấn Thương, sát ý dâng lên từ sâu trong mắt gã, giống như dã thú nuốt chửng con người.

Mạc Vấn Thương kinh hoảng, không dám chậm trễ, vội nói: “Sứ giả đại nhân, cậu ta tên Diệp Thiên!”.

Nghe đến cái tên đó, cơ thể người đàn ông áo đen dường như hơi lung lay, sau đó giọng nói trở nên trầm thấp hơn.

“Cậu ta tên Diệp Thiên, là người Trái Đất, vẻ ngoài hơn hai mươi tuổi, có phải không?”.

Mạc Vấn Thương không biết vì sao người đàn ông áo đen cứ hỏi về chuyện của Diệp Thiên, nhưng ông ta vẫn gật đầu.

Nghe được câu trả lời của Mạc Vấn Thương, sát ý trong mắt người đàn ông áo đen bùng lên.

“Được lắm, Diệp Thiên, được lắm!”.

Gã đột nhiên ngửa đầu lên trời cười một tràng dài, giống như phát điên.

 

Bình Luận (0)
Comment