Cao Thủ Tu Chân

Chương 755

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương có nội dung hình ảnh






Từ khi hai người vào đến giờ, Diệp Thiên vẫn luôn xoay lưng rót rượu. Cậu rót đầy ly rượu, cầm một miếng bánh hoa quế lên, bấy giờ mới chậm rãi quay người lại.





Khi Diệp Thiên xoay lưng lại với bọn họ, Lục Thiên Thư và Từ Thiên Bá đã mơ hồ cảm giác được bóng lưng ấy có chút quen thuộc. Khoảnh khắc Diệp Thiên quay người lại, cuối cùng bọn họ cũng nhìn rõ gương mặt cậu.





Cái nhìn này lập tức dọa hai người sợ mất hồn!












Tiêu Trường Hà không ngừng lắc đầu, cười khổ trong lòng. Ông ta không ngờ Diệp Thiên lại gây ra rắc rối lớn đến vậy, nhiều nhân vật lớn xuất hiện vì cậu đến thế.





Lúc trước, thư ký Lý đến thay lời cho ông Hồ của tỉnh, đó là chính phủ. Ba nhà kia hợp lại cùng đến, đại diện cho Thương mại Viễn Thư, Quốc tế Hoàng Minh, Tập đoàn Thịnh Vinh, đó là giới kinh doanh. Bây giờ, Lục Thiên Thư và Từ Thiên Bá cũng tới, đây là đại diện cho giới võ thuật!








Lần này ba nhà đã tập hợp sức mạnh của chính phủ, giới kinh doanh và giới võ thuật cùng nhau chèn ép Diệp Thiên, đồng nghĩa muốn Diệp Thiên ngã xuống vực sâu không ngóc đầu lên được.





Bây giờ, bất cứ nhân vật nào ở đây cũng có thể khuấy đảo mây gió, khiến trời long đất lở. Nhất là Từ Thiên Bá và Lục Thiên Thư, chí tôn võ thuật danh tiếng lừng lẫy trong giới võ thuật, nắm giữ sức mạnh tối cao. Đội hình này thì cho dù nhà họ Tiêu có muốn ra tay tương trợ Diệp Thiên, dốc hết mọi thứ của nhà họ Tiêu, cuối cùng Diệp Thiên cũng chỉ có nước bị nghiền nát tại chỗ, thậm chí ngay cả nhà họ Tiêu cũng sụp đổ theo không thể trở mình.





“Diệp Thiên ơi Diệp Thiên, sao cậu lại rước lấy nhiều kẻ địch như vậy?”.





Tiêu Trường Hà ngửa đầu thở dài. Ông ta cứ ngỡ nhà họ Tiêu sẽ có thêm một con rồng, tương lai dẫn dắt nhà họ Tiêu bước lên đỉnh cao, nhưng giờ đây, rồng vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành đã trở thành con mồi trong tay thợ săn, sắp phải chết yểu. Ông ta chỉ cảm thấy số mệnh éo le, tạo hóa trêu người.





Tô Mộ Nhu không khỏi chấn động. Diệp Thiên đúng là rất mạnh, nhưng cô ta không ngờ để đối phó với cậu, Lạc Minh Thư lại mời đến nhiều nhân vật máu mặt như vậy.





Bây giờ Diệp Thiên đã bước vào con đường chết. Đội hình này e rằng gia tộc lớn ở thủ đô cũng chưa chắc có thể chống đỡ trực diện, cô ta không dám tưởng tượng tiếp sau đây Diệp Thiên sẽ đối mặt với sự tuyệt vọng mức nào.





Cô ta hơi lo lắng nhìn về phía Cố Giai Lệ. Cố Giai Lệ có quan hệ tốt nhất với Diệp Thiên, giờ đây chắc là sẽ lo sợ không biết phải làm sao. Nhưng khi cô ta nhìn qua thì lại phát hiện vẻ mặt của Cố Giai Lệ vẫn như trước, dường như không mấy lo lắng, cô ta thầm thấy kì lạ.





Đàm Nguyệt Ảnh ở bên cạnh nhíu mày, nhìn chằm chằm Diệp Thiên, dường như đang suy nghĩ gì đó.





Mọi người lại không chú ý đến hai cao thủ chí tôn võ thuật đã hoàn toàn thay đổi sắc mặt.





Lúc bọn họ nhìn rõ mặt của Diệp Thiên, vẻ mặt đầy sợ hãi giống như nhìn thấy thú dữ và nước lũ vậy.





Từ Thiên Bá là gia chủ nhà họ Từ một trong bảy gia tộc ở Vân Kiềm, xưng hùng nhờ võ thuật, nổi danh nhất vùng Vân Kiềm. Lần này ông ta đến đây, thứ nhất là vì nhà họ Từ và người giàu nhất tỉnh Vân Lạc Minh Thư này có chút quan hệ làm ăn, thứ hai là vì Lạc Minh Thư tha thiết cầu xin ông ta, vì vậy ông ta mới đồng ý ra mặt cho nhà họ Lạc.





Còn Lục Thiên Thư cũng là vì có chút quan hệ hợp tác với Quốc tế Hoàng Minh, cho nên Hoàng Quốc Thắng mới mời được ông ta đến đây giúp đỡ.





Nhưng trước khi đến, Lạc Minh Thư và Hoàng Quốc Thắng không hề nói với bọn họ thân phận thật sự của Diệp Thiên. Bất kể là Lục Thiên Thư hay Từ Thiên Bá, bọn họ đều cho rằng người mình phải giải quyết chỉ là một thằng nhóc hiểu chút võ thuật mà thôi.





Bọn họ không ngờ tới, lúc này người bọn họ phải đối mặt lại là Diệp Thiên.





Nếu thời gian có thể quay ngược, bọn họ thà đi lao động khổ sai cũng không mong muốn đứng trước mặt Diệp Thiên, đối đầu với cậu.





Hai người họ đứng sững tại chỗ, nhưng ba người phía Lạc Minh Thư vẫn không phát hiện ra.





“Hừ!”.





Lạc Minh Thư bước tới một bước, cười nhạt nói: “Tôi gian nan lắm mới mời được ông Bá, chỉ để đối phó với kẻ thống lĩnh tỉnh Xuyên như cậu!”.








Xem ảnh 1

Bình Luận (0)
Comment