Cao Thủ Y Đạo

Chương 73

 "Vì sao?" Sắc mặt Diệp Hân Vũ đột nhiên thay đổi.

"Bởi vì con đi theo cậu ta không có tương lai! Hân Vũ, con có biết bây giờ Lưu Văn Viễn đã từ nước ngoài trở về rồi không, mấy năm trước thằng bé đột nhiên biến mất là để thừa kế gia sản của ông ngoại ở hải ngoại, hiện tại tài sản ở nước ngoài của cậu ấy đã vượt quá mấy chục tỷ." Vương Tuyết Cần nói.

"Tại sao mẹ lại nhắc tới anh ta?" Diệp Hân Vũ sửng sốt.

"Cậu ấy đến nhà chúng ta, nói sau này sẽ thành lập trụ sở chính ở trong nước, cậu ấy cũng không quan tâm đ ến quá khứ của con, nếu con ly hôn với Trần Vũ, cậu ấy sẽ cưới con ngay lập tức."

"Mẹ đừng nói nữa!" Diệp Hân Vũ bỗng nhiên đứng dậy: "Con và anh ta không có bất kỳ quan hệ gì cả, nếu mẹ tới đây là vì chuyện này thì bây giờ lập tức đi ra ngoài đi"

“Cậu ấy tặng 10 triệu cộng thêm một căn biệt thự làm lễ hỏi, dù con không nghĩ đến bản thân thì cũng hãy nghĩ đến gia đình chúng ta, được không hả? Bây giờ anh †rai con thiếu nợ vay nặng lãi, mỗi ngày bị người †a ép buộc, còn chị dâu con thì đòi ly hôn, còn con - cô con gái do mẹ sinh thì đang làm gì đây hả? ” Vương Tuyết Cần hét lên.

"Con đi theo Trần Vũ thì có tương lai gì? Mẹ thật sự không hiểu tên khốn này có cái gì tốt mà khiến con mê nó như điếu đổ?"  

 “Đi ra ngoài!” Sắc mặt Trần Vũ trầm xuống, hôm nay Vương Tuyết Cần tới là để bị đánh mà.

“Cậu có tư cách gì mà đuổi tôi ra ngoài? Họ Trần, nếu cậu còn có một chút lương tâm thì đừng trì hoãn con gái tôi lấy chồng.” Vương Tuyết Cần cả giận nói.

"Thứ nhất, đây là nhà của tôi. Thứ hai, Diệp Hân Vũ là vợ của tôi! Vương Tuyết Cần, nể mặt bà là mẹ vợ của tôi, tôi sẽ không so đo với bà về những lời nói hôm nay, nếu bà còn dám chia rẽ quan hệ giữa tôi và Hân Vũ, tôi thật sự sẽ đánh bà đó." Trần Vũ trầm giọng nói.

Trần Vũ thật sự vô cùng tức giận, dám xúi giục vợ anh ly hôn ngay trước mặt anh sao? Loại mẹ vợ này hiếm có thật.

"Trần Vũ, anh đừng tức giận." Diệp Hân Vũ nhanh chóng nắm lấy tay Trần Vũ, cô quay người lại nói: "Mẹ, mẹ đi đi, đừng ở đây quấy rầy cuộc sống của con nữa, được không? Bây giờ con đang sống rất tốt. "

“Diệp Hân Vũ, nếu hôm nay con không nghe lời mẹ nói, mẹ sẽ cắt đứt quan hệ mẹ con với con." Vương Tuyết Cần tức giận nói.

"Mẹ nói cái gì?" Sắc mặt Diệp Hân Vũ tái nhợt, cô chưa bao giờ nghĩ tới việc mẹ ruột sẽ ép buộc mình như vậy.

"Mẹ nói, nếu con không ly hôn, mẹ sẽ cắt đứt quan hệ với con, chẳng phải con vẫn luôn muốn mẹ và bố con tha thứ cho con sao? Vậy thì ly hôn với Trần Vũ đi." 

Vương Tuyết Cần uy hiếp.

“Vậy cắt đứt đi!” Giọng của Diệp Hân Vũ đột nhiên trầm xuống.

"Diệp Hân Vũ, con đủ lông đủ cánh rồi đúng không, con thật sự muốn cắt đứt quan hệ mẹ con với mẹ sao?” Vương Tuyết Cần khó có thể tin mà nhìn con gái mình.

"Các người còn coi con là con gái của các người sao?" Diệp Hân Vũ cười chỉ vào bụng mình: "Ở đây, có con của Trần Vũ, mẹ muốn con ly hôn với anh ấy sao?"

“Con mang thai đứa con hoang của tên khốn này à?” Vương Tuyết Cần tức giận: “Từ lúc nào, lập tức phá thai đi?"

“Vương Tuyết Cần...” Trần Vũ nổi giận: “Đừng ép tôi phải ra tay, bây giờ lập tức cút đi.”

“Cậu...” Khi Vương Tuyết Cần vừa thấy vẻ mặt tức giận của Trần Vũ, như thể nếu bà ta không đồng ý thì anh sẽ ra tay ngay, bà ta lập tức sợ hãi.

"Được rồi, mẹ không ép buộc con, mẹ là mẹ của con, đến nhà con gái ở mấy ngày chắc là không sao chứ." Vương Tuyết Cần thấy cứng rắn không được thì liền chuyển sang mềm mại.

"Rốt cuộc thì mẹ định làm gì?" Diệp Hân Vũ cau mày, cô hiểu mẹ mình, bà ta mà không đạt được mục đích thì sẽ không từ bỏ. 

Bình Luận (0)
Comment