Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 103 - Chương 103 - Nhẹ Nhàng Vượt Qua

Chương 103 - Nhẹ Nhàng Vượt Qua
Chương 103 - Nhẹ Nhàng Vượt Qua

Tích!!!

Một tiếng máy móc nhắc nhở vang lên.

Một giây sau, trên vách tường mấy cái laser thăm dò phát ra hồng quang rồi bắn ra mấy đạo hồng quang, thẳng hướng Lục Thánh mà bắn tới.

“Thì ra là như vậy, cho nên chỉ cần tránh né tia sáng là được rồi đúng không?”

Lục Thánh hơi nghiêng người, hồng quang lướt qua người hắn.

Lúc hắn tiến vào liền chú ý tới trên vách tường bốn phía trong phòng tu luyện thân pháp đều hiện đầy những lỗ tròn to bằng ngón cái, cộng lại chỉ sợ không dưới mấy vạn cái.

Bây giờ có vẻ như mỗi lỗ tròn này đều có thể phát ra ánh sáng.

"Như vậy xem ra không cách nào biết trước ánh sáng sẽ từ phương hướng nào đi ra, đây cũng là một trong các độ khó của huấn luyện thân pháp."

“Nhưng khó khăn này đối với ta mà nói không hề tồn tại.”

Lục Thánh giống như tiên tri mà đứng tại chỗ nghiêng đầu, một đạo hồng quang sượt qua lỗ tai hắn và bắn lên vách tường đối diện.

Tinh thần lực!

Tinh thần lực khổng lồ của Lục Thánh đã bao phủ cả phòng tu luyện thân pháp, chuẩn xác nắm bắt biến hóa của từng tia laser.

Trước khi hồng quang chưa phóng ra thì hắn có thể dễ dàng biết được tất cả ánh sáng bắn ra từ phương vị nào, chuyện này quả thực giống như gian lận!

"Trong chiến đấu bằng cách nắm bắt sự thay đổi cơ bắp và biểu cảm của đối thủ để dự đoán công kích của đối thủ, điều này đối với ta bây giờ mà nói còn có chút khó khăn. Nhưng nếu nó là máy móc thì thật sự quá dễ dàng."

Lục Thánh đứng ở giữa phòng, vừa nghĩ những thứ này vừa tùy ý di động thân thể, né tránh từng đạo ánh sáng bắn tới.

Tư thái của hắn thong dong bình tĩnh, thật giống như không phải đang tiến hành huấn luyện thân pháp, mà là vừa mới dậy sớm ở công viên tập thể dục buổi sáng.

...

Bên ngoài phòng tu luyện thân pháp, đám người vây xem đều hai mặt nhìn nhau và vô cùng chấn động!

“Tại sao Lục Thánh làm được như vậy?” Có người không nhịn được mà đặt câu hỏi.

Nhưng không ai ở đây có thể trả lời hắn. Ngay cả Mạnh Tiến Hà từ trước đến nay ở trên phương diện thân pháp tự xưng là thiên tài, có được tự tin rất lớn mà cũng nhìn đến choáng váng.

Đi vào phòng huấn luyện thân pháp thì người nào không hết sức chăm chú, nơm nớp lo sợ, tinh thần khẩn trương cao độ.

Trong phòng tu luyện này có tới mấy vạn cái laser thăm dò, mà ai cũng không biết sau một giây cái laser thăm dò nào sẽ bắn ra ánh sáng.

Chỉ cần không để ý một chút mà hơi bị ánh sáng cọ xát một chút thì liền coi như thất bại, cuộc huấn luyện lập tức đình chỉ, tiến vào giai đoạn thanh toán.

Đừng nhìn Mạnh Tiến Hà hiện tại đã đạt giai đoạn hai hơn 80 % giai đoạn hai, nhưng điều đó không có nghĩa là hắn có thể nhẹ nhàng hành động theo ý muốn trong giai đoạn thứ nhất, nhiều nhất hắn chỉ có thể thành thạo thoải mái hơn người khác một chút.

Mà Lục Thánh thì sao? Ngươi xác định hắn là lần đầu tiên tiến vào phòng tu luyện thân pháp chứ?

Mạnh Tiến Hà không tin tà nên chất vấn nam sinh bên cạnh.

Nam sinh mang vẻ mặt phức tạp gật đầu, nói: "Xác định là vậy, tất cả chúng ta đều đi theo hắn tới đây mà.”

Mạnh Tiến Hà liền không nói lời nào nữa. Khi nhìn xem thân ảnh nhẹ nhàng dạo chơi dưới từng đạo ánh sáng xuất quỷ nhập thần kia mà hắn rơi vào bên trong hoài nghi thật sâu.

Lúc này Mạnh Tiến Hà bỗng nhiên nghe thấy có người nói một câu.

"Giai đoạn một sắp qua rồi."

Vừa dứt lời thì liền nghe thấy một tiếng "Tích" nhắc nhở.

Dòng chữ xuất hiện trên màn hình nhỏ bên ngoài phòng - "Sẵn sàng cho giai đoạn hai của khóa đào tạo."

Tất cả mọi người đều lâm vào trầm mặc.

...

“Tiểu tử này làm sao làm được? Hắn thật sự là lần đầu tiên tiến hành huấn luyện thân pháp ư?” Ánh mắt Tần Thiệu Quân gắt gao nhìn chằm chằm Lục Thánh trong camera, có chút không thể tin được, nói: "Nhìn như thế nào cũng giống như hắn đã luyện qua mấy trăm lần vậy.”

“Giai đoạn huấn luyện thứ nhất mặc dù không khó, nhưng việc phân bổ tia laser cho mỗi lần huấn luyện là ngẫu nhiên và không thường xuyên. Hắn thế mà giống như biết trước mỗi một lần ánh sáng sẽ từ nơi nào bắn ra.”

“Thôi thôi, lại là như vậy rồi! Thật là kỳ quái!”

Đông Tình Tuyết cũng đang nhìn chằm chằm vào màn hình, thỉnh thoảng còn ngẩng đầu nhìn một cái.

Đối với biểu hiện kỳ lạ của Lục Thánh, trong lòng nàng đã sinh ra một cái suy đoán mơ hồ, nhưng lại rất nhanh liền bị nàng phủ quyết.

"Trực giác chiến đấu a! Tiểu tử này có năng lực thực chiến siêu cường, cho nên trực giác chiến đấu khẳng định cũng không yếu. Muốn làm được điểm này đối với hắn mà nói cũng không tính là chuyện khó khăn." Đông Tình Tuyết chậm rãi giải thích.

Tần Thiệu Quân thầm oán: Trực giác chiến đấu là trực giác chiến đấu, còn tiên tri là tiên tri, hai thứ này ta vẫn có thể phân rõ được a!

Nhưng không đợi hắn nói cái gì nữa thì có một vị nữ sinh lẳng lặng đi tới trước mặt hai người, chào hỏi: “Chào tổng giáo quan, chào phó tổng giáo quan.”

Đông Tình Tuyết nhìn thấy nữ sinh này thì ánh mắt liền dịu đi vài phần, mở miệng nói: "Ngươi tới rồi, ta sẽ dẫn ngươi đi xem vài thứ.”

Sau đó Đông Tình Tuyết liền nói với Tần Thiệu Quân: “Chúng ta đến gần một chút để có thể nhìn rõ hơn đi.”

Nếu đến gần một chút thì Đông Tình Tuyết sẽ có thể dùng tinh thần lực để dò xét tình hình trong phòng tu luyện.

...

Bình Luận (0)
Comment