Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 108 - Chương 108 - Ý Niệm Kim Cương

Chương 108 - Ý Niệm Kim Cương
Chương 108 - Ý Niệm Kim Cương

"Tiểu tử này không chỉ là thân pháp Nhập Vi Cảnh, mà tố chất thân thể cùng tốc độ phản ứng cũng nhanh đến dọa người, không phải võ giả cấp ba bình thường có khả năng đạt tới." Tần Thiệu Quân chép chép miệng, cảm thán nói.

Đông Tình Tuyết thì không nói gì. Lúc này nàng đã đem tinh thần lực trải rộng toàn bộ phòng tu luyện thân pháp, toàn phương vị không góc chết mà quan sát Lục Thánh.

Đông Tình Tuyết đang cố gắng từ trên người Lục Thánh đào móc ra chút gì đó. Nếu không phải sợ ảnh hưởng đến Lục Thánh thì tinh thần lực của nàng đã muốn leo lên người Lục Thánh rồi.

...

Càng ngày càng vất vả, Lục Thánh tránh né càng ngày càng cố hết sức.

Mỗi một lần lưới tia laser quét qua, hắn đều cần trong thời gian không đến một giây phải làm ra mấy cái thậm chí mười mấy cái động tác né tránh.

Người ngoài không cách nào biết được, nhìn như giữa các tia laser không tồn tại khoảng cách quá lớn, chúng nó nhìn như là đồng thời quét qua, nhưng kỳ thật vẫn có một đoạn thời gian trước sau nhanh chậm giữa bọn chúng.

Điều Lục Thánh phải làm chính là lợi dụng điểm chênh lệch thời gian này để nhanh chóng tránh thoát một đạo lại một đạo tia sáng. Vậy có thể tưởng tượng được chuyện này khó khăn cỡ nào.

"Tốc độ gia tăng của Phong Chi hô hấp cũng đã sắp không đủ dùng."

Hô hấp của Lục Thánh càng ngày càng dồn dập, mồ hôi chảy ra trên người hắn cũng càng ngày càng nhiều, đôi mắt hắn trong suốt như thủy tinh lại càng ngày càng sáng, tựa như ngôi sao trên trời.

Sắp đến giới hạn chân chính của ta rồi!

Lục Thánh lại lần nữa mạo hiểm tránh thoát một đạo tia sáng.

Hắn liếc mắt nhìn xem số liệu trên màn hình - độ hoàn thành giai đoạn thứ tư 23 %.

Vậy thì ta sẽ dùng nó!

Lục Thánh hít sâu một hơi, trong mắt hắn đột nhiên phát ra ánh sáng rực rỡ.

Ta sẽ toàn lực ứng phó!

Ngay sau đó, tinh thần lực khổng lồ trong đầu Lục Thánh ầm ầm bộc phát.

Hai cỗ tinh thần lực đang chiếm cứ trong phòng lập tức bị đẩy ra ngoài.

Trong lồng ngực Lục Thánh lúc này có hai trái tim điệp gia đang đập thình thịch, huyết dịch gầm gừ trong mạch máu của hắn.

Vào giờ khắc này, Lục Thánh cảm giác như mấy vách tường đang nhanh chóng rời xa hắn, hết thảy cảnh tượng trước mắt đều phóng đại lên, tốc độ ian sáng cũng chậm lại.

Lục Thánh có thể thấy rõ ràng từng tia laser đang lấy một cái tốc độ chậm rãi mà hướng về phía hắn di chuyển tới.

Loại cảm giác này hết sức kỳ diệu, thật giống như tốc độ chảy của thời gian đã bị chậm lại.

Trong lòng Lục Thánh dâng lên một vẻ hiểu ra, hắn hồi tưởng lại khi ở bên trong không gian mộng cảnh thông qua quang não mà tra được tư liệu có liên quan tới tinh thần niệm sư.

"Nếu như ta nhớ không lầm thì loại trạng thái này mà dùng thuật ngữ chuyên nghiệp của tinh thần niệm sư để hình dung thì nên gọi là thời cảm!

Đó là cảm giác thời gian bị kéo dài khi tinh thần lực đạt tới một điểm chất biến. Sự thay đổi này thường chỉ xảy ra ở trên người tinh thần niệm sư cấp ba!

Nói cách khác, Lục Thánh siêng năng tu hành hơn một tháng << ý niệm thủy tinh quan >> tiến giai thiên, rốt cục hắn đã chính thức bước vào cảnh giới ý niệm kim cương.

Đây là hàng ngũ tinh thần niệm sư cấp ba!

...

Cùng lúc đó, ở bên ngoài phòng tu luyện thân pháp.

Ầm!!!

Một tiếng nổ lớn kinh động mọi người trong hội trường. Ai ai cũng kinh nghi bất định nhìn về phía âm thanh bộc phát.

Chỉ thấy tổng giáo quan của trại huấn luyện thiên tài Đông Tình Tuyết lúc này đang đứng ở một nơi cách bọn họ không xa, ánh mắt nàng kinh ngạc nhìn về phương hướng phòng tu luyện thân pháp với vẻ mặt kỳ dị.

Dưới chân Đông Tình Tuyết là một mảng lớn mạng nhện do gạch men vỡ vụn mà thành, từng đợt khí huyết dao động khổng lồ đáng sợ đang từ trong thân thể Đông Tình Tuyết tùy ý bộc phát ra.

“Ngươi điên rồi sao?” Tần Thiệu Quân khó có thể tin mà hô nhẹ một tiếng.

Hắn căn bản không có chú ý tới Hạ Lâm bên cạnh lúc này đã há to miệng, hai mắt trừng lớn, bộ dáng như tiểu tâm can đều muốn bị dọa ra.

Đông Tình Tuyết kinh ngạc nhìn xem phòng tu luyện thân pháp hồi lâu, ngoảnh mặt làm ngơ với mọi phản ứng xung quanh.

Thẳng đến khi hào quang kỳ dị trong mắt nàng chậm rãi bị nàng thu liễm, khí huyết dao động trên người nàng mới từng chút bình ổn xuống.

Đông Tình Tuyết chậm rãi quay đầu nhìn thẳng Tần Thiệu Quân, sau đó dùng một loại ngữ điệu trầm thấp mà lại nhẹ nhàng, nói: "Thì ra Lục Thánh còn là tinh thần niệm sư, hơn nữa cường độ tinh thần lực của hắn lại không hề thua kém ta.”

“Hả?!!” Tần Thiệu Quân kêu lên một tiếng thất kinh, tựa hồ có chút nghe không hiểu.

Ba giây sau, một tiếng "Đậu phộng" thật lớn vang vọng cả hội trường.

Ầm!!!

Lại là một đạo khí huyết ba động đáng sợ ầm ầm bộc phát, gạch men trên mặt đất bị chân hắn chấn nát một mảng lớn.

Xa xa, các học viên từng cái mang vẻ mặt mơ hồ cùng nghi hoặc, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà có thể làm cho hai vị tổng giáo quan lần lượt làm ra biểu hiện kỳ quái giống như cắn thuốc như vậy.

...

Bình Luận (0)
Comment