Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 131 - Chương 131 - Tông Sư Kỹ - Thập Dương Đồng Thiên

Chương 131 - Tông Sư Kỹ - Thập Dương Đồng Thiên
Chương 131 - Tông Sư Kỹ - Thập Dương Đồng Thiên

Lục Thánh vận khí không tệ, vị võ đạo tông sư tên là "Thi Thịnh Ninh" này khi còn sống chủ tu chính là quyền pháp.

Lục Thánh có thể cảm giác được trình độ quyền pháp của mình điên cuồng tăng lên.

Quyền pháp Hoàn Mỹ Cảnh nhanh chóng tăng lên tới bình cảnh của Hoàn Mỹ Cảnh, sau đó đột phá Nhập Vi Cảnh, rồi tiếp tục nhanh chóng tăng lên.

Nhập Vi Cảnh cao cấp, Nhập Vi Cảnh đỉnh phong.

Lại một lần đột phá Khống Chế cảnh!

Võ đạo tông sư Thi Thịnh Ninh sở học cả đời là Quyền pháp Khống Chế Cảnh được rèn luyện trong vô số lần đánh nhau sinh tử với dị thú, hiện giờ được Lục Thánh thừa kế hoàn mỹ không hề bỏ sót.

Lục Thánh trong lòng mừng rỡ, vì chỉ một cái thu hoạch này cũng đủ xưng là một tòa bảo tang, càng đừng nói hắn còn chưa khai quật ra trân bảo trọng yếu nhất.

Vương Hà!

Lục Thánh bắt được cái tên này trong trí nhớ của Thi Thịnh Ninh.

Cái tên này đối với Thi Thịnh Ninh mà nói tựa hồ rất trọng yếu, vì trong đoạn ký ức cuối cùng trong cuộc đời của tông sư Thi Thịnh Ninh, ngoại trừ vợ con thì cái tên này được ông ta nhắc tới nhiều nhất.

Mà vừa vặn Lục Thánh biết cái tên này. Đó là người sáng tạo ra Hằng Tinh Luyện Thể Thuật!

"Vương Hà tại võ đạo một vạn năm sau hiển nhiên cũng là một vị siêu cấp đại nhân vật có thanh danh hiển hách, với biệt danh là 'Đông Cực Tà Dương'. Ngay cả Thi Thịnh Ninh là võ đạo tông sư cấp bảy như vậy mà cũng là mê đệ của hắn."

Lục Thánh tu hành "Hằng Tinh Luyện Thể Thuật" do Vương Hà sáng tạo ra cho nên cũng xem như hắn có quan hệ sâu xa với Vương Hà.

Hiện tại Lục Thánh thông qua góc nhìn của người khác thì đã hiểu được vị võ đạo tôn sư truyền kỳ này có vảy ngược là gì mà trong lòng không khỏi sinh ra rất nhiều cảm khái.

"Thi Thịnh Ninh giống như bởi vì gặp qua Vương Hà ra tay một lần mà đã có cảm ngộ, sau đó tự sáng tạo ra một môn võ học cực kỳ cường đại, nhưng vì sao ta tìm không thấy?"

Lục Thánh có chút nghi hoặc, không ngừng tìm kiếm trong ký ức của Thi Thịnh Ninh.

Đúng lúc này, hắn nhìn thấy trên thân hình người kim cương trong đầu mình đột nhiên xuất hiện một điểm sáng kim sắc.

Theo hình người kim cương không ngừng hô hấp, cái điểm sáng kim sắc này cũng chậm rãi tan chảy.

Trong phút chốc, một đoạn ký ức mà Lục Thánh trước đây chưa từng thấy qua đã hiện ra ở trong đầu hắn.

Đó là một vùng hoang dã rộng lớn hoang vu, thiên địa chung quanh tràn ngập sương mù hắc sắc nồng đậm.

Trong hắc vụ, số lượng lớn dị thú không cách nào đếm được từ bên dưới đại địa và trên bầu trời tuôn ra, xé mở hắc vụ, tựa như thủy triều ùn ùn kéo tới.

Lục Thánh "cảm giác" được tâm mình đang run rẩy, miệng khô lưỡi héo, hai chân có chút nhũn ra.

"Ta là tông sư nên không còn sợ hãi, nhưng vì sao ta còn có thể sợ hãi như vậy?”

“Bởi vì dưới tình huống như vậy cho dù là tông sư cũng sẽ trong nháy mắt bị nghiền nát.”

Cảm giác tuyệt vọng nồng đậm bao phủ trong lòng Lục Thánh. Đúng lúc này, một đạo nhân ảnh đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt của hắn.

Đạo nhân ảnh này có tốc độ cực nhanh, toàn thân tản ra kim quang rực rỡ, tựa như mặt trời từ từ mọc lên.

Lục Thánh "nhìn chăm chú" vào đạo nhân ảnh kia. Hắn mơ hồ "nhìn" thấy bóng người kia giơ tay phải của mình lên.

Khoảnh khắc tiếp theo trên bầu trời hôn ám đồng thời xuất hiện mười vầng mặt trời!

Mặt trời vô cùng chói mắt. Đó là kim nhật!

Vô cùng vô tận ánh sáng màu vàng chiếu xuống, hai mắt Lục Thánh chảy ròng nước mắt, cố gắng muốn mở to hai mắt nhưng chỉ có thể nhìn thấy một mảnh kim quang.

Cũng không biết qua bao lâu, kim quang dần dần rút đi, tầm mắt Lục Thánh khôi phục.

Hắn nhìn thấy vô số dị thú ùn ùn kéo đến trước đó đều biến mất, chỉ còn có sương đen không chỗ nào không có.

Cả thiên địa đều trống rỗng, hết thảy ô trọc đã bị gột rửa không còn, chỉ còn lại thân ảnh đơn bạc nhưng vĩ đại kia đang lơ lửng giữa không trung xa xôi.

Trong không gian mộng cảnh, Lục Thánh mở to mắt ra, lúc này đôi mắt của hắn hoàn toàn bị che đậy bởi kim sắc rực rỡ, trông như hai viên hằng tinh phát ra ánh sáng cực nóng.

Rất nhanh sau đó, kim sắc này chậm rãi rút đi, hằng tinh biến mất.

Trong mắt Lục Thánh lóe lên ánh sáng kỳ dị, lẩm bẩm nói:

"Trong thần thoại cổ đại, con trai của Thiên Đế là Kim Ô. Kim Ô có trách nhiệm trực nhật, mỗi vị Kim Ô đại diện cho một vầng mặt trời. Khi mười vị Kim Ô đồng thời xuất hiện trên bầu trời, các dòng sông sẽ khô cạn, mặt đất nứt nẻ, ánh sáng và sức nóng vô tận thiêu đốt mọi thứ, không có bất kỳ sinh linh nào có thể sống sót dưới mười vị Kim Ô."

"Võ đạo tông sư Thi Thịnh Ninh hao phí cả đời cho sở học tài tình, dốc hết tâm huyết, thậm chí có tâm mượn cái sở học này để vấn đỉnh đại cảnh giới vô thượng đại tông sư cấp 8, với tên gọi là Thập Dương Đồng Thiên!”

Lục Thánh mạnh mẽ ra quyền, một quyền này vừa đánh ra thì tinh thần lực khổng lồ của hắn nhanh chóng hướng trung tâm não hạch co rút lại.

Trong đôi mắt của Lục Thánh dâng lên hai luồng kim sắc, dóng nhiệt cuồn cuộn từ trong quyền của hắn dâng lên.

Ánh sáng và nhiệt làm biến dạng không khí, tạo thành mười vầng mặt trời vàng ảo sau đầu Lục Thánh.

“Một thức tông sư kỹ này cùng ta tương thừa, hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh.”

“Thập Dương Đồng Thiên! Hiện tại ngươi là của ta!”

Bình Luận (0)
Comment