"Thiên tài đại biểu tỉnh Đông Dịch, Triệu Liệt, võ giả thiên phú nguyên tố hỏa, năng lực khống chế cấp một, đây là tư liệu chưa từng được ghi chép." Thanh niên quan quân trọng điểm báo cáo một chút.
Thượng Quan Lăng đứng dậy, nói: "Thời gian thức tỉnh năng lực của Triệu Liệt không lâu nên chưa kịp thay đổi tư liệu, thật xin lỗi."
Du Phi Dực khẽ gật đầu, các vị giáo quan khác thì lại khịt mũi coi thường lý do thoái thác này.
Không kịp thay đổi còn không phải là cố ý giấu diếm sao?
Chút tâm địa này bọn họ đều lười vạch trần.
Nhưng quân khu cũng không có quy định cứng nhắc nhất định phải báo cáo chi tiết, dù sao lúc khảo hạch nên bày ra cái gì thì đều sẽ bày ra, trừ phi ngươi không muốn lấy thứ tự. Cho nên chuyện này cũng không sao cả.
Thượng Quan Lăng ngược lại có chút đắc ý khi đánh ra danh tiếng. Lúc ngồi xuống hắn còn đặc biệt nhìn thoáng qua phương hướng Đông Tình Tuyết, miệng khép mở nói ra khẩu hình "Ba phần dị tủy".
Đông Tình Tuyết và Tần Thiệu Quân lựa chọn trực tiếp phớt lờ phê bình lời nói ngu ngốc này của hắn.
Bọn họ tìm thấy bóng dáng Lục Thánh trong mười mấy hình ảnh theo dõi vừa mới hiện ra, trong lòng không hề có chút hoảng hốt.
Lúc này hình ảnh dao động lần thứ hai, có vài hình ảnh bị xóa. Sau đó hình ảnh gần như mỗi vài phút sẽ dao động một lần.
Hình ảnh theo dõi trên màn hình lớn không ngừng giảm bớt, các hình ảnh còn lại thì không ngừng nổi bật.
Dần dần trên toàn bộ màn hình khổng lồ chỉ còn lại năm cái hình ảnh hiện ra tỷ lệ lớn nhất, đem những hình ảnh khác đè xuống toàn bộ. Lục Thánh rõ ràng là ở trong đó.
"Kỳ quái, đây là thiên tài đại biểu của tỉnh nào mà tốc độ lại nhanh như vậy?”
"Đúng vậy a, nhìn hắn bình thường không có gì lạ mà quyền kình lại nặng như vậy, đám dị thú đều là bị hắn một quyền đi một con, cũng không cần quyền thứ hai."
“Có tư liệu không? Đọc tư liệu đi.” Du Phi Dực cũng dùng ánh mắt có chút hứng thú đánh giá Lục Thánh trong hình.
Thanh niên quan quân phụ trách báo cáo do dự một chút rồi vẫn là nói: "Thiên tài đại biểu tỉnh Đông Ninh, Lục Thánh, mười bảy tuổi lẻ năm tháng, võ giả cấp ba võ giả, thiên phú lực lượng."
Tư liệu này bình thường không có gì lạ, thanh niên quan quân đọc đến phía sau cũng nhịn không được mà dừng lại.
Không hề có điểm sáng a, lúc chiến đấu cũng không có năng lực đặc thù gì triển lộ ra!
"Ái chà, chỉ là lực lượng và tốc độ mà tựa hồ so với võ giả cấp ba bình thường hơi lớn hơn một chút. Các phương diện tố chất dường như đều mạnh hơn không ít nhưng còn không có đạt tới cấp bốn."
Thật là kỳ quái!
Rất nhiều người dồn dập đưa mắt nhìn về một vị trí, Thượng Quan Lăng cũng ở trong đó. Vị trí kia là chỗ của Đông Tình Tuyết và Tần Thiệu Quân đại biểu cho tỉnh Đông Ninh.
Trên mặt hai người không nhìn ra hỉ nộ, vẻ mặt không chút thay đổi.
"Người này hẳn là nắm giữ ít nhất bốn loại võ học hoàn mỹ cảnh trở lên, trong đó thân pháp cùng quyền pháp đều đạt tới nhập vi cảnh, cho nên ở trong thực chiến biểu hiện ra sức chiến đấu đặc biệt xuất sắc." Du Phi Dực một câu nói toạc ra thiên cơ.
Trên mặt các vị giáo quan liền lộ ra vẻ hơi chấn động.
Một môn võ học đạt tới Hoàn Mỹ Cảnh thì cũng chẳng có gì lạ, kiêm tu bốn năm loại võ học cũng chẳng có gì hiếm, nhưng bốn năm loại võ học đó hết thảy đều đạt tới Hoàn Mỹ Cảnh và trong đó thậm chí còn bao gồm hai môn võ học đạt tới Nhập Vi Cảnh thì lại hoàn toàn khác.
Bởi vì Nhập Vi Cảnh và Hoàn Mỹ Cảnh không phải là một khái niệm!
Kinh người nhất chính là Lục Thánh năm nay mới chỉ có mười bảy tuổi lẻ năm tháng!
Chẳng lẽ hắn từ trong bụng mẹ đã bắt đầu tu tập võ kỹ?
Du Phi Dực cũng lộ ra vẻ mặt thưởng thức, nói: "Ta đã thật lâu không có thấy qua thiên tài võ đạo thuần túy như vậy. Loại ngộ tính võ học thượng thừa này chỉ có tại võ đạo sơ hưng năm 100 mới tương đối nhiều, còn hiện tại..."
Du Phi Dực còn chưa nói xong thì Lục Thánh trong hình ảnh đã đi tới cửa ải thứ sáu.
Đây chính là một cái ngưỡng cửa, bởi vì dị thú cản đường đã từ cấp hai biến thành cấp ba, thực lực tăng lên một bậc thang.
Nhưng Lục Thánh trong hình ảnh tựa hồ không ý thức được điểm này vì hắn vẫn đi với tốc độ như lúc ban đầu.
Dị thú cấp ba rống giận thì Lục Thánh tiện tay đánh ra một quyền.
Ầm!!!
Nửa người của dị thú cấp 3 lập tức nổ tung, bước chân Lục Thánh không ngừng tiếp tục đi về phía trước.
Trên màn hình hiển thị khổng lồ, hình ảnh theo dõi thuộc về Lục Thánh đã trực tiếp trở nên lớn nhất, đem bốn hình ảnh còn lại đè xuống hoàn toàn.
Hình ảnh dao động bất thình lình làm cho tiếng thảo luận của đám giáo quan bên dưới im bặt, tất cả đều sững sờ nhìn lên màn hình.
Mà lúc này lời nói của Du Phi Dực cũng đột nhiên kẹt cứng, cả người hắn theo bản năng hơi căng thẳng một chút.
Vài giây sau, phòng hội nghị yên tĩnh vang lên âm thanh hơi phức tạp của Du Phi Dực.
“Ta nói sai rồi, quyền pháp của tiểu tử này không phải là Nhập Vi Cảnh mà là Khống Chế Cảnh!”
“Vãi cả lồng!!!”
Phía dưới là một mảnh âm thanh hít vào khí lạnh.
Đông Tình Tuyết sắc mặt không chút biểu tình nhưng hai tay nàng đã mãnh liệt nắm chặt tay ghế, ánh mắt hung hăng dao động một chút.
Về phần Tần Thiệu Quân ngồi bên cạnh nàng thì mang vẻ mặt vui sướng hướng về Thượng Quan Lăng phía xa và len lén giơ lên ngón tay giữa.
Kha kha kha! Ngươi nhìn cho kỹ đi thằng ngốc!
…