Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 188 - Chương 188 - Hoài Nghi Nhân Sinh

Chương 188 - Hoài Nghi Nhân Sinh
Chương 188 - Hoài Nghi Nhân Sinh

Trong khi Khổng Tình đang đắm chìm trong niềm vui sướng cực độ, hai người Hình Chí và Cổ Hạo Nhiên thì lại đang hãm sâu trong mê man.

Lúc này có hai đạo thân ảnh cao ngất mặc quân phục từ một cái thông đạo đi ra.

“Đủ rồi chứ Lục Thánh của tỉnh Đông Ninh?” Một vị quan quân dùng ánh mắt phức tạp mà bất đắc dĩ nhìn Lục Thánh hỏi. "Du sư tọa nói rằng ngươi chơi cũng đầy đủ rồi, đã đến lúc ngươi nên trở về chuẩn bị tiếp nhận nghi thức khen ngợi của Khải Minh tướng tinh. Mà lần tuyển chọn này trên cơ bản cũng đã có thể kết thúc.”

“Được.” Lục Thánh gật đầu.

Hắn đã bắt được một từ trong miệng sĩ quan, đó là Du sư tọa.

Ở Long quốc, chỉ có quân hàm thiếu tướng trở lên thì mới có thể thống lĩnh một sư đoàn. Mà để có thể đạt được quân hàm thiếu tướng thì ít nhất cũng phải là cường giả tông sư cấp bảy.

Nếu như tông sư đã lên tiếng thì trò chơi của ta quả thật có thể dừng ở đây!

Nghĩ vậy Lục Thánh quay đầu vỗ vỗ bả vai Khổng Tình, cổ vũ: "Ta đi trước nhé Pikachu, tiếp tục cố gắng lên, ta rất coi trọng ngươi.”

Nói xong Lục Thánh liền đi theo quan quân hướng về cửa hông rời đi.

Về phần vị quan quân còn lại thì đang dùng một loại ánh mắt gần như thương hại để nhìn ba người Khổng Tình.

Lúc này Khổng Tình đang đầu đầy sương mù, trong lòng nàng dâng lên một dự cảm cực kỳ không tốt.

"Giáo quan, vừa rồi vị giáo quan kia nói vậy là có ý gì? Sao ngài lại gọi hắn trở về nhận khen ngợi của Khải Minh tướng tinh, không phải Khải Minh tướng tinh chính là ta sao? Người kia không phải là thủ quan của cửa ải cuối cùng ư?”

Quan quân dùng vẻ mặt đồng cảm nhìn ba người nói: "Người vừa mới rời đi cũng giống như các ngươi, hắn cũng là học viên tham gia tuyển chọn lần này, chẳng qua là hắn đến đây sớm hơn các ngươi hai mươi phút. Mà cửa ải cuối cùng của lần tuyển chọn này cũng không có người thủ quan nào cả mà là dị thú. Đây, nó ở ngay đó.”

Vị sĩ quan chỉ về một hướng, ba người Khổng Tình nhìn theo.

Bọn họ nhìn thấy một con tiêu bản Kim Đồng Ma Viên đang bị đóng đinh trên vách tường.

"Đồ chơi này vốn là vật sống, thực lực đạt tới cấp năm, nó được an bài cho mấy người có năng lực đi tới cửa ải cuối cùng để cùng khiêu chiến nó. Nhưng tiểu tử kia thật sự quá kinh khủng, hắn đã trực tiếp một mình giết chết Kim Đồng Ma Viên. Tuy đã đánh xong mà hắn còn chưa đủ nghiền nên liền giả bộ thành người thủ quan để đùa giỡn các ngươi. Lại nói các ngươi cũng rất xui xẻo khi đụng phải một tên quái vật như vậy."

Vị quan quân này nói rất nhiều, vừa nói liền lải nhải không ngớt. Nhưng ba người Khổng Tình hoàn toàn không nghe lọt tai những lời hắn nói phía sau, bọn họ chỉ nhớ rõ hắn nói lời trước tiểu tử này cũng giống như các ngươi đều là học viên tham gia tuyển chọn lần này......

Đều là học viên tham gia tuyển chọn lần này.

Hắn là học viên sao?

Biểu tình đắm chìm trong vui sướng của Khổng Tình đã đọng lại ở trên mặt, cả người nàng phảng phất như bị hóa đá mà đứng yên tại chỗ.

Cảm ơn huấn luyện viên! Cảm ơn sự tán thành của ngài!

Vậy sau này tôi sẽ gọi là Pikachu!

Cái tên này quả thật không tệ!

Vô số âm thanh thuộc về nàng vang vọng trong đầu nàng, cuối cùng hội tụ thành một đạo âm thanh giống như trăm ngàn con quạ đen đồng thời bay đến trước mặt Khổng Tình hướng nàng kêu to: Ngu ngốc! Ngu ngốc! Ngu ngốc! Ngươi chính là đại ngốc!

...

Hình Chí và Cổ Hạo Nhiên cũng ngẩn ngơ tại chỗ. Ánh mắt bọn họ nhìn chằm chằm thi thể Kim Đồng Ma Viên lạnh như băng không nhúc nhích.

Người kia không phải là người thủ quan gì cả, mà là học viên tham gia tuyển chọn giống như bọn họ.

Người kia đến sớm hơn bọn họ hai mươi phút, sau đó một quyền đánh chết Boss của cửa ải cuối cùng mà cần có tất cả bọn họ cùng nhau đối phó.

Nhớ lại lúc trước bị Lục Thánh nhẹ nhàng đánh bay mấy chục mét, tay không tiếp được hai mươi bảy cây vũ khí tinh thần mật thiết, cả hai gần như sụp đổ.

Thua thiệt cho bọn họ còn tự xưng là toàn bộ phía đông dưới mười tám tuổi có chiến lực đứng đầu, khi cùng Lục Thánh so sánh thì quả thực bị đánh thành cặn bã cũng không còn.

Bọn họ lâm vào trong hoài nghi bản thân thật sâu, không thể tự kiềm chế. Nhưng nghĩ đến Khổng Tình bên cạnh thì không biết vì sao tâm tình bọn họ lại trở nên thoải mái hơn rất nhiều. Ít nhất bọn họ so với Khổng Tình may mắn hơn không ít, vì Khổng Tình đã bị tên Lục Thánh kia lừa thành hai đại ngốc rồi.

Nàng còn tưởng rằng mình thật sự trở thành Khải Minh tướng tinh, mừng rỡ hấp tấp như vậy.

Nhìn Khổng Tình mang thần sắc hoảng hốt mà hai người không hẹn mà cùng chân thành đồng cảm cùng thương hại nàng thật sâu.

Thiên đường không có Pikachu! Amen!

...

Bình Luận (0)
Comment