Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 262 - Chương 262 - Kẻ Phá Hoại

Chương 262 - Kẻ Phá Hoại
Chương 262 - Kẻ Phá Hoại

Sau khi Hạ Bình Nam đến thăm, ảnh hưởng đến Lục gia mãi đến ba ngày sau mới từ từ bình ổn.

Cảnh cáo trước khi đi của Hạ Bình Nam vẫn rất có tác dụng, miệng mồm tất cả hộ gia đình trong tiểu khu Hoa Phủ ngược lại rất kín.

Tin tức liên quan đến Lục Thánh chỉ lưu truyền trong phạm vi nhỏ của bọn họ, chứ cũng không có truyền đến tai truyền thông.

Mà nhà hàng xóm ở sát vách Lục gia vào đêm hôm sau sau khi Hạ Bình Nam đến đã len lén dọn đi. Bọn họ lặng lẽ không một tiếng động, giống như chưa từng xuất hiện.

Tất cả mọi người trên dưới Lục gia đều biết rõ nguyên nhân bọn họ chuyển đi mà cũng mừng rỡ vì sự thanh tịnh này.

Sau khi trải qua chuyện đốc tỉnh đến thăm nhà, quan hệ giữa Lục gia và nhà lão giáo sư bên cạnh lại càng gần hơn.

Lục Đại Hải thỉnh thoảng cùng lão giáo sư chơi hai ván cờ, qua lại rất hòa hợp.

Thẳng đến hai tuần saum thành tích thi đại học đã hoàn toàn được công bố, điểm trúng tuyển của các trường đại học cũng được công bố theo.

Lúc này tin tức thành phố Bạch Hà xuất hiện Võ Trạng Nguyên Đăng Long mới hoàn toàn tuôn ra.

Đêm hôm đó, toàn bộ thành phố Bạch Hà đều sôi trào lên.

Nhưng đối với rất nhiều người mà nói Lục Thánh cũng chỉ là một cái tên, là một sự vinh quang, giống như một cái như sao chổi nhanh chóng quật khởi, hào quang vạn trượng.

Ngoại trừ những người xung quanh quen biết Lục Thánh còn chú ý tới hắn, còn đại đa số người dân thành phố Bạch Hà mà nói danh hiệu đệ nhất toàn quốc võ trạng nguyên đăng long cách bọn họ vẫn là quá mức xa xôi.

...

"Rõ ràng thành tích có thể lên Võ Đại Đông Ninh, nhưng hết lần này tới lần khác lại đi báo danh Võ Đại Nhị Bản của tỉnh Kinh Đô! Ngươi nói xem nàng có phải bị điên rồi không?”

“Aiii, võ đại Nhị Bản tỉnh Kinh Đô cũng không phải kà không tốt, vì tỉnh Kinh Đô là thánh địa võ đạo a. Võ đại Nhị Bản vẫn tốt hơn so với võ đại Nhất Bản tại địa phương bình thường mà.”

“Nhưng đó chỉ là Nhị Bản! Sau khi tốt nghiệp nàng chỉ có thể lấy bằng tốt nghiệp loại 2 thôi!”

“Bớt giận, bớt giận a!”

Dương Diên nghe thấy ngoài cửa truyền đến tiếng cãi vã kịch liệt của cha mẹ nàng thì len lén bịt lỗ tai lại.

Khi nhìn tin tức liên quan đến thành tích thi đại học trên màn hình máy tính trước mặt, Dương Diên thấp giọng nỉ non.

Đệ nhất toàn quốc!

Võ Trạng Nguyên Đăng Long!

Dương Diên nhẹ nhàng kéo xuống dây cột tóc màu tím trên tóc đuôi ngựa, ánh mắt chớp động cũng không biết nàng đang suy nghĩ cái gì.

Qua một hồi lâu, biểu tình của Dương Diên mới một lần nữa trở nên kiên định.

Nàng lấy điện thoại di động ra, nhanh chóng liên lạc với người có avatar nhân vật hoạt hình đáng yêu, cẩn thận gửi tin nhắn qua.

“Khinh Hòa, anh trai ngươi ngủ chưa?”

...

"Cái dược phẩm chó má gì mà lại bán đắt như vậy? Còn để cho lão tử ăn ra bệnh nữa chứ!"

“Ta nói cho ngươi biết, chuyện này nếu không giải quyết thì ta mỗi ngày đều đến đây chửi!"

Mấy tên tráng hán cao lớn thô kệch giẫm lên mãnh vỡ thủy tinh đầy đất, từ trong tiệm thuốc của cty dược phẩm Linh Thánh đi ra, phía sau bọn hắn là mấy nhân viên cửa hàng sắc mặt tái nhợt, mặt mũi bầm dập.

Đám tráng hán đi qua đường phố, nhanh chóng tìm được một nam nhân trẻ tuổi hơn hai mươi tuổi đang đứng trước cửa một siêu thị nhỏ.

Nam nhân này mặc âu phục màu trắng, cách ăn mặc và khí chất so với chung quanh đều có vẻ không hợp nhau.

“Thế nào rồi?” Nam nhân trẻ tuổi một tay đút túi, ánh mắt tìm kiếm không mục đích trong tủ kem trước mặt, thuận miệng hỏi mấy gã tráng hán.

Một tên tráng hán cung kính trả lời: “Tối đa ba ngày tiệm thuốc này sẽ đóng cửa.”

“Được.” Nam nhân trẻ tuổi gật đầu, nói: "Sau khi chuyện thành công thì không thể thiếu chỗ tốt của các ngươi.”

“Đa tạ tiên sinh.” Đám tráng hán cảm ơn một tiếng, sau đó nhanh chóng rời đi tựa như không hề quen biết nam nhân trẻ tuổi này.

Chờ đám tráng hán rời đi, nam nhân trẻ tuổi rốt cục chọn ra một loại kem làm cho hắn hài lòng, sau đó từ trong túi áo lấy ra điện thoại di động và bấm số.

"Ba ngày nữa là xong."

Nam nhân trẻ tuổi xé mở bao kem, nhẹ nhàng cắn một miếng, biểu tình lộ ra có chút lười biếng mà nhàm chán.

“Hiện tại chỉ có thể tra được một tên học sinh trung học mà thôi. Thiên phú của hắn bình thường nhưng phía sau hắn hình như rất được hội trưởng của hiệp hội võ giả thưởng thức.”

"Nói đùa cái gì vậy, đương nhiên là hội trưởng của hiệp hội võ giả thành phố rồi. Cho nên ta mới nói rất nhàm chán a, lăn qua lăn lại không nổi sóng gió gì. À, tuần này ta sẽ trở về."

Nam nhân trẻ tuổi còn chưa nói xong thì bỗng nhiên nhìn thấy trên màn hình TV đặt trong siêu thị nhỏ có một tin tức truyền ra.

"Nhiệt liệt chúc mừng bạn học Lục Thánh của thành phố Bạch Hà chúng ta đã đạt được đệ nhất toàn quốc trong kỳ thi đại học lần này, và chính là võ trạng nguyên Đăng Long. Theo ta được biết, Lục bạn học..."

Một bức ảnh xuất hiện trên màn hình hiện rõ bộ dáng của Lục Thánh. Nam nhân trẻ tuổi thấy vậy liền phun mạnh ra số kem vừa ăn trong miệng. Trên khuôn mặt vốn bình tĩnh của hắn lúc này tràn ngập sự sợ hãi.

“Không đúng, không đúng, tình huống có biến!”

“Người sau lưng Hà gia không hề đơn giản!”

Nam nhân trẻ tuổi vứt kem đi rồi gọi điện thoại, sau đó vội vã rời đi.

Lão bản siêu thị lập tức chạy ra, chửi ầm lên: "Này này này, ngươi còn không có trả tiền a! Đậu phộng, đúng là tên vương bát đản mà, ăn mặc gì mà như cẩu lang thang vậy, ngay cả kem cũng muốn ăn quịt!"

Bình Luận (0)
Comment