Đại Nhật Quán Tưởng Pháp chính là đạo của tông sư Hằng Tinh luyện thể thuật, tinh thần lực cũng liên quan mật thiết đến ý chí tông sư.
Cảm ngộ của Lục Thánh có thể khiến cho cả hai cộng hưởng, điều này chứng minh suy nghĩ của Lục Thánh là chính xác.
Lục Thánh mỉm cười, đôi mắt hắn trong suốt, lấp lánh ánh kim cương.
Lục Thánh nhìn đám tân sinh viên bị hắn hành hung trong video, lẩm bẩm: "Đúng vậy, ta có thể thương hại, có thể đồng tình, thậm chí có thể áy náy, nhưng lại không thể hối hận.”
Tông sư chân chính người nào không phải duy ngã độc tôn, nói một không hai?
Làm không được điểm này căn bản là không thể trở thành tông sư.
Lời của tông sư sẽ thành khế ước, có thể nói sai nhưng tuyệt đối không thể thu hồi.
Ngay cả chính mình cũng không tin chuyện mình đã làm thì làm sao có thể ngưng tụ ra đạo thuộc về mình?
Lục Thánh có thể cảm giác được rõ ràng hắn và cảnh giới tông sư lại tiến lên một bước thật lớn.
Lúc này nhìn lại những bài post có liên quan đến mình, trong lòng Lục Thánh không còn nửa điểm gợn sóng.
Lục Thánh lại lật xem bình luận, đột nhiên lật đến một bình luận rất thú vị.
【 Chỉ là đám trẻ con cấp ba cấp bốn đùa giỡn mà thôi, có cái gì đáng ngạc nhiên chứ? 】
[ Ngươi đổi thành các cường giả hàng đầu của lão sinh bảng vào xem, làm sao ngươi có thể đánh ra loại hiệu quả này. ]
[ Lục Thánh tuy mạnh nhưng hắn mạnh là do đối thủ quá yếu, không có một ai trải qua nhiệm vụ cùng đặc huấn sinh tử, chỉ có thể xem như đóa hoa trong nhà kính, so với các học sinh cũ kém quá nhiều. ]
[ Ta liền hỏi các học sinh cũ hiện tại có thể đánh chính mình lúc nhập học mấy lần? ]
Bình luận này có lượng like rất cao, ngay cả Lục Thánh cũng không nhịn được mà like cho hắn.
Tuy rằng người bình luận cũng là đứng ở góc độ học sinh cũ vì bảo vệ mặt mũi học sinh cũ mà bình luận (cố ý lảng tránh sự thật Lục Thánh liên tục hai lần hành hung học sinh cũ), nhưng không thể không nói một phần ý nghĩ trong đó của hắn cũng không tệ lắm.
Lục Thánh tự nhủ: “Đúng vậy, bây giờ ta cần phải bước lên một sân khấu cao hơn và lớn hơn. Cũng không thể thật sự ở trong đại học đủ bốn năm.”
Lục Thánh tiện tay tắt trang web.
Thánh Võ Đại thứ bảy kỳ thật cùng đại học bình thường không có gì khác nhau, đại bộ phận đều là một đám ngoại trừ tu luyện liền không có chuyện gì khác đễ làm, nhàn đến nỗi nhàm chán.
Chờ qua hai ngày lão sinh bảng có dao động gì thì những bài post có liên quan đến Lục Thánh rất nhanh sẽ bị che đậy.
Đinh linh linh......
Lúc này điện thoại di động đặt bên cạnh máy tính vang lên.
Lục Thánh nhìn người gọi rồi nhận điện thoại.
“Hạ đốc tỉnh.”
“Vâng, ta biết rồi.”
Lục Thánh cúp điện thoại.
Hạ Bình Nam gọi điện thoại tới thông báo cho Lục Thánh biết trong vòng mấy ngày tới vũ khí lạnh trường thương mà Hạ Bình Nam chọn mua cho Lục Thánh sẽ được đưa đến nên bảo Lục Thánh lưu ý một chút.
"Hôm nay hình như là phải tuyển chọn vũ khí lạnh chủ tu, phần lễ vật này của Hạ Bình Nam đưa tới ngược lại là đúng lúc."
Lục Thánh lại nhìn đồng hồ, thời gian còn lại đủ để hắn tắm rửa, sau đó vừa vặn chạy tới lớp.
...
Chờ Lục Thánh thu dọn xong từ trong biệt thự đi ra, Lâm Trạch đã sớm chờ ở cửa.
Sau khi trải qua nghi thức nhập học, thái độ của Lâm Trạch đối với Lục Thánh lại có một chuyển biến mới.
Tôn kính, sùng bái, cuồng nhiệt!
Lâm Trạch nghiễm nhiên đã trở thành vị fan số một của Lục Thánh, hơn nữa hắn còn coi đây là vinh dự.
“Thánh ca vẫn là thánh ca kia, nhưng thánh ca cũng không phải là thánh ca ban đầu.”
Đương nhiên, Lâm Trạch tại nghi thức nhập học dũng cảm đứng ra bên phía Lục Thánh, hơn nữa hắn còn hướng về phía đám tân sinh viên mưu toan khiêu chiến Lục Thánh mà hô lên câu kia "Ta muốn gõ tất cả các ngươi" cũng biểu lộ sự trung thành, khiến cho Lục Thánh vốn có cảm giác không tệ với hắn lại càng tốt hơn vài phần.
"Thánh ca, ngươi hiện tại xem như hoàn toàn phát hỏa, nghe nói trong các lão sinh đã có người đề nghị đem ngươi đưa vào xếp hạng lão sinh bảng." Lâm Trạch vừa nhìn thấy Lục Thánh thì lập tức hưng phấn nói ra.
Nhưng Lục Thánh chỉ bình thản ừ một tiếng chứ không nói thêm gì.
Nhìn ra Lục Thánh giống như không thích tán gẫu về chuyện này nên Lâm Trạch lập tức đổi đề tài.
“Lại nói hôm nay sẽ chọn vũ khí lạnh chủ tu, sau đó tiến hành phân ban. Thánh ca, ngươi định chọn vũ khí gì? Ta đến lúc đó sẽ đi theo ngươi.”
Lục Thánh nhìn hắn một cái, hỏi: "Ngươi định chọn vũ khí gì?”
Lục Thánh rõ ràng là muốn nghe ý nghĩ chân thật của Lâm Trạch.
Lâm Trạch do dự một chút rồi thành thật trả lời: "Lựa chọn thứ nhất là thương, ta cảm thấy đao kiếm gì đó đều quá nhẹ nhàng bay bổng, vẫn là thương có khí phách nhất, đầy đủ đàn ông."
Nói vài câu Lâm Trạch lại nhanh chóng bổ sung: "Nhưng nếu như Thánh ca chọn đao kiếm thì ta cũng đi theo ngươi chọn đao kiếm.”
Lục Thánh vỗ vỗ bả vai Lâm Trạch, chân thành nói: "Ngươi đừng chịu ảnh hưởng của ta, vũ khí lạnh chủ tu là chuyện cả đời, ngươi thích cái gì thì cứ chọn cái đó.”
Nói xong Lục Thánh liền rời đi không quay đầu lại, để lại một mình Lâm Trạch đứng rối rắm tại chỗ một hồi.