Diễn đàn trường học nổi lên sóng lớn khắp bốn phía, nhưng đối với Lục Thánh mà nói lại không ảnh hưởng chút nào.
Hắn hiện tại chỉ nghĩ đến việc mau chóng có đủ điểm tích lũy để có thể tốt nghiệp Thánh Võ Đại thứ bảy càng sớm càng tốt, sau đó hắn sẽ tiến vào sân chơi càng cao cấp hơn.
Cái sân chơi này không phải là lão sinh bảng, cũng không phải là Thất Thánh bảng, mà là Tông Sư, là sân chơi thuộc về Tông Sư.
Đi ra phòng ăn, Lục Thánh đang định đi tới tháp Võ Thánh đại danh đỉnh đỉnh để nhìn một chút. Nhưng hắn mới vừa đi ra chưa được mấy bước thì điện thoại di động của hắn đột nhiên vang lên.
"Alo."
"Được."
Lục Thánh thay đổi mục đích mà đi về phía cửa trường học.
Bước chân của hắn nhẹ nhàng, sắc mặt bình tĩnh, trong mắt hắn lóe ra hưng phấn cùng chờ mong nhè nhẹ.
Cuộc điện thoại vừa rồi là nhân viên chuyển phát nhanh gọi tới. Nhân viên chuyển phát nhanh nói cho hắn biết là lễ vật mà Hạ Bình Nam tặng cho hắn đã đến.
"Lục Thánh tiên sinh, phiền ngài lấy ra CMND. Vật phẩm quý trọng này nhất định phải xác nhận bản thân ký nhận. Thật không có ý tứ a." Nhân viên chuyển phát nhanh ăn mặc trang phục in chữ kinh đô, lễ phép nói với Lục Thánh.
Lục Thánh đem CMND của mình đưa ra, nhân viên chuyển phát nhanh nhìn lướt qua rồi lấy ra một phần biên lai cho Lục Thánh ký tên.
Sau đó nhân viên chuyển phát nhanh đi lấy một cái rương gỗ to, có chút cố hết sức khiêng tới trước mặt Lục Thánh, cười khổ nói: "Thành thật mà nói ta rất không muốn chuyển phát nhanh cho những võ giả như ngươi, vì đồ gửi thực sự quá nặng. Có đôi khi một mình ta sẽ mang không nổi."
Lục Thánh cười cười, một tay tiếp nhận rương gỗ lớn từ tay nhân viên chuyển phát nhanh. Hắn cũng không nói gì mà vừa quay người lại thì liền biến mất.
Nhân viên chuyển phát nhanh kém chút nữa cho là mình ban ngày gặp quỷ. Hắn nuốt xuống một ngụm nước miếng rồi lắc đầu lên xe rời đi.
"Phong chi hô hấp!"
Làn gió màu vàng nhạt quanh quẩn bên người Lục Thánh, tiêu trừ trở lực do không khí mang đến.
Thân hình Lục Thánh phảng phất như hoàn toàn dung nhập vào trong gió, tốc độ của hắn nhanh đến mức các Võ Giả khác đều không thể bắt kịp.
Có học sinh cũ ở trong sân trường đi lại chỉ cảm thấy bị gió lốc xẹt qua, tóc tai phiêu động.
Dường như có vật gì từ trước mắt bọn hắn cấp tốc xẹt qua, nhưng khi nhìn lại thì hình như không có gì cả.
Lục Thánh một đường chạy như bay trở lại ký túc xá của mình.
Gió lốc kim sắc mở ra đại môn của biệt thự rồi lại nhanh chóng lao vào. Lúc gió lốc ngừng lại thì thân ảnh Lục Thánh liền xuất hiện trên nệm êm trong phòng tu luyện võ đạo.
Lục Thánh nóng mắt nhìn chằm chằm vào rương gỗ lớn trong tay. Hắn cũng không làm ra động tác gì mà rương gỗ tự động mở khoá.
Từng tấm ván mộc và đinh sắt từ phía trên rớt xuống. Chỉ chốc lát sau, đồ vật trong rương gỗ đã chính thức phơi bày ở trước mắt Lục Thánh.
Tổng cộng có 5 bộ phận khác nhau, gồm đầu thương và bốn đoạn thân thương.
Tuy là Lục Thánh đã sớm dùng Tinh Thần lực thăm dò bên trong rương gỗ, nhưng khi những thứ này chân chính phơi bày ở trước mặt thì hắn vẫn không nhịn được mà nội tâm xao động, vui sướng.
Lục Thánh rất tự nhiên đưa tay cầm lấy các bộ phận của thanh thương này.
"Ken két -- "
Mấy giây sau đó, một thanh Ngân Sắc Trường Thương dài gần ba mét, to bằng nửa quyền đã sinh ra trong tay Lục Thánh.
Vì để thuận tiện nên thân thương là tổ hợp bốn đoạn ghép lại. Tại chỗ nối tiếp có khớp nối khoá chặt lẫn nhau.
Toàn bộ thân thương hiện ra ngân sắc xinh đẹp, mặt trên còn trải rộng từng đạo kim văn tinh mịn, để cho người ta có một loại cảm giác cao quý, thần bí.
Đầu thương là thứ mà Lục Thánh không thể tưởng tượng được. Nó làm từ một loại tinh thể màu đỏ nhạt không biết tên, đánh bóng mà thành, mũi thương sắc bén vượt xa bằng sắt, trình độ cứng cáp càng là không thể tưởng tượng nổi.
"Độ cứng của nó vượt qua cả Kim Cương, nhưng lại không giòn giống như Kim Cương như vậy. Chắc là loại tinh thạch hi hữu nào đó." Lục Thánh phán đoán.
Lục Thánh cầm lên trường thương giây thứ nhất thì hắn đã bắt đầu thả ra Tinh Thần lực thẩm thấu vào thân thương, bắt đầu cảm nhận nó.
Lục Thánh phát hiện bên trong thân thương vậy mà xen lẫn đại lượng mật thiết và mật ngân, còn có một loại kim loại đặc thù so với mật ngân còn thưa thớt hơn tồn tại.
"Đây là mật kim trân quý hơn cả mật ngân!" Lục Thánh âm thầm kinh ngạc.
Mật kim có giá cả so với mật ngân còn muốn đắt hơn gấp mười lần.
Lục Thánh căn cứ vào hàm lượng của mật thiết, mật ngân cùng mật kim trong thân thương mà tính toán sơ lược chi phí, kết quả hắn tính ra một con số viễn siêu dự đoán ban đầu của hắn.
"Hạ Bình Nam tặng cho ta phần lễ này xác thực là có chút lớn a."