Lúc này, nữ sinh vác đao đang hào hứng cà thẻ tiến vào phòng tu luyện số tám mà Lục Thánh mới vừa đi ra.
"Vận khí tới giúp ta vừa vặn nhặt nhạnh chỗ tốt. Ha ha ha ha."
Nữ sinh lầm bầm lầu bầu, trong mắt tràn đầy sự mừng rỡ cùng cảm giác may mắn.
Nhưng đợi đến khi cửa phòng tu luyện mở ra, lúc nàng nhìn thấy rõ ràng tràng cảnh bên trong thì cả người nàng liền trực tiếp sợ đến ngây người.
"Trời đất ơi. . . ."
Nữ sinh nhìn thấy mà choáng, vì nơi này đâu còn là phòng tu luyện nữa, đây căn bản là một cái đống rác vài ngày không có dọn dẹp.
Nghĩ đến Lục Thánh mới vừa đem phòng tu luyện nhường cho mình, nguyên bản trong lòng nàng đối với Lục Thánh còn rất có hảo cảm, nhưng bây giờ đã trở thành ấn tượng cực kỳ hỏng bét.
"Tại sao trên thế giới còn có loại nấm nhân lôi thôi như thế nhỉ? Chẳng lẽ nam sinh nào cũng lôi thôi như vậy sao?"
Nữ sinh quả thực sắp phát điên, ánh mắt của nàng đảo qua sàn nhà trong phòng.
Nàng đã nhìn thấy cái gì?
Sợi bông, vụn gỗ, nước dơ, lông vũ. . . thậm chí ngay cả bỏng ngô cũng đều có.
"Tên kia còn ở trong phòng tu luyện ăn bỏng ngô sao?"
Nữ sinh thực sự không thể chịu đựng được Nàng đưa tay hung hăng vỗ một cái vào cái nút trên tường.
Sau đó tại biên giới sàn nhà của gian phòng liền xuất hiện từng cái ống hút bắt đầu dọn dẹp rác rưởi trên mặt đất.
"Cái này cùng đi nhà cầu xong không dội có gì khác nhau đâu chứ? Nhìn hắn trắng trẻo đẹp trai mà không nghĩ tới hắn lại là một tên Đại Vương rác rưởi. Hắn vậy mà có thể ở trong một gian phòng tu luyện nho nhỏ chế tạo ra nhiều rác rưởi như vậy." Nữ sinh oán hận nói.
Người đi nhà cầu xong không dội thì nàng cũng không phải là lần thứ nhất thấy, nhưng người trong một lần đi nhà cầu lại có thể kéo ra nhiều phân như vậy thì đây quả thật là lần đầu tiên nàng nhìn thấy.
"Ngày hôm nay ta thật đúng là mở rộng tầm mắt a!"
Nữ sinh nhìn xem sàn nhà cấp tốc giảm bớt rác rưởi mà trong lòng đã chuẩn bị muốn hỏi thăm cả nhà Lục Thánh.
Nhưng vào lúc này nàng bỗng nhiên ý thức được một điểm.
"Đúng rồi, hắn rốt cuộc là làm sao làm được ở trong vòng mấy canh giờ chế tạo ra nhiều rác rưởi như vậy? Phòng tu luyện căn bản không cho mang đồ vật bên ngoài vào trừ vũ khí lạnh, ngay cả chai nước cũng đều không thể."
"Như vậy đống rác rưởi bừa bộn trong phòng tu luyện số tám nhiều như vậy có khởi nguồn từ địa phương nào? Chuyện này thật là quỷ dị vì chỉ có trong quá trình huấn luyện mới sản sinh ra rác rưởi."
Nữ sinh lại rất nhanh liền lắc đầu,
"Không có khả năng. Muốn sản sinh ra nhiều mảnh vụn rác rưởi như vậy thì trừ phi tiến độ huấn luyện của hắn đạt được trình độ rất cao."
Nữ sinh nghĩ tới đây cả người nàng đột nhiên sững sờ. Nàng như bị quỷ thần xui khiến mà tung người nhảy tót một cái tới chỗ màn hình điều khiển trên vách tường, ngón trỏ cấp tốc nhấn vào màn hình.
Rất nhanh sau đó, thành tích của người huấn luyện vừa rồi liền bị nàng điều ra.
"Hắn đã hoàn thành năm giai đoạn huấn luyện vũ khí lạnh rồi sao. . ."
Onggg!!!
Hàng chữ này nhảy đến trước mắt nữ sinh, trong đầu nữ sinh lập tức kêu ong một tiếng.
Lúc này phảng phất như có một dòng điện lưu cấp tốc lưu chuyển khắp toàn thân của nàng, để cho nàng toàn thân tê dại, da gà cả người đều đồng loạt nhô ra.
Vũ khí lạnh tu luyện có tới năm giai đoạn sao?
Mà hắn đã hoàn thành cả năm giai đoạn huấn luyện vũ khí lạnh ư?
Trong đầu nữ sinh chỉ còn lại hai ý niệm này.
Nàng bình thường huấn luyện vũ khí lạnh đều là giai đoạn một, cũng thấy có người trải qua giai đoạn hai, và cũng thông qua diễn đàn trường học thấy được một ít đại lão thông qua giai đoạn ba.
Thế nhưng giai đoạn thứ năm thì đừng nói là nhìn thấy, mà đến nghe hay thậm chí nghĩ tới mà nàng cũng không hề dám nghĩ.
Giai đoạn ba cũng đã có tạo nghệ vũ khí lạnh đạt tới Nhập Vi Cảnh, còn để chạm đến giai đoạn năm thì phải đạt tới Khống Chế Cảnh hay thậm chí là cảnh giới bên trên Khống Chế Cảnh mới có thể làm được.
Lúc này nữ sinh đã đầu óc mơ hồ, đừng nói là sinh viên của Thánh Võ đại, coi như là những lão sư vũ khí lạnh đã tu luyện binh khí của bọn họ mấy thập niên thì cũng chưa chắc có thể đạt tới cảnh giới này.
Có lẽ chỉ có Tông Sư hay thậm chí Đại Tông Sư qua đây thì mới có thể làm được.
Nữ sinh càng nghĩ càng xa, rồi nàng bỗng nhiên mãnh liệt phục hồi lại tinh thần, hung hăng vỗ vào trán của mình một cái.
"Ta bị điên rồi sao, tên kia nhìn qua còn không có lớn tuổi hơn ta thì làm sao có khả năng đạt tới trình độ của Tông Sư hay Đại Tông Sư được a."
Khuôn mặt Lục Thánh ở trong đầu nữ sinh lóe lên một cái rồi biến mất, hắn cho nàng ấn tượng hoàn toàn chỉ là một vị tân sinh viên đại học mà thôi.
Nàng cảm giác dường như mình đã gặp qua Lục Thánh ở đâu đó, nhưng lại nhớ không ra là ở đâu.
"Định mệnh, nhất định là hệ thống có sai lầm!"
Nữ sinh theo bản năng hung hăng gõ hai quyền vào biểu tượng báo lỗi trên màn hình trước mặt.
Nàng không có dùng sức quá mạnh nhưng hai quyền của nàng đã trực tiếp đánh nát biểu tượng báo lỗi. Sau đó màn hình phát ra âm thanh chói tai, nữ sinh triệt để trợn tròn mắt.
Nàng quay đầu nhìn lại thì sàn nhà của phòng tu luyện đã triệt để được quét dọn sạch sẽ.
Trong khoảng thời gian ngắn nữ sinh thậm chí đều có chút không biết rõ mình mới vừa trải qua chuyện gì, toàn bộ những chuyện vừa nãy đến cùng là chân thực hay là nằm mộng?
...