Ngoài cửa, hai nam sinh liếc mắt nhìn nhau, gian nan nuốt xuống một ngụm nước bọt.
“Có vào hay không?” Một trong hai nam sinh hỏi.
Nam sinh bên cạnh sắc mặt biến ảo, lắc đầu nói: “Chờ một chút đi.”
“Được.”
Hai người nhanh chóng đạt thành nhận thức chung, trong đáy lòng đều âm thầm hối hận vì đã nhận làm nhiệm vụ lần này.
Bọn họ vốn còn muốn nhân cơ hội này tiếp xúc gần gũi với Đại ma vương Lục Thánh, nào ngờ tới vừa đúng lúc hắn đang phá nhà.
Tòa núi giả đằng không bay lên, gạch đá văng khắp nơi.
Có khi nó nguy nga nặng nề, khi thì băng hàn lạnh thấu xương, khi thì như kiêu dương giữa trưa mãnh liệt bá đạo, khí tức khủng bố khiến cho hai người run sợ, chân tay đều như nhũn ra.
Có trời mới biết Lục Thánh ở bên trong rốt cuộc đang làm cái gì, quả thực giống như mấy vị tông sư đang ở bên trong hỗn chiến.
“Tông sư sao?” Một nam sinh chợt nghĩ đến cái gì, biểu tình khiếp sợ nói với đồng bạn: "Ngươi nói... Lục Thánh có đạt tới tông sư hay chưa?"
Đồng bạn nhíu mày, bộ dáng tự hỏi.
“Phỏng chừng là......”
Nhưng không đợi hắn đem suy đoán nói ra, cửa biệt thự bỗng nhiên mở ra, thân ảnh Lục Thánh xuất hiện trước mặt bọn họ.
Vụt!!!
Hai nam sinh tựa như đang huấn luyện quân sự bị huấn luyện viên bắt được lúc lười biếng mà lập tức đứng vững, thân hình thẳng tắp, ngay cả hai tay cánh tay đều là buông xuống dán chặt vào quần.
“Có chuyện gì vậy?” Lục Thánh bình tĩnh hỏi.
“Phó...... Phó hiệu trưởng bảo ngươi qua đó một chuyến vì có chuyện muốn nói với ngươi.”
Hai nam sinh nhìn chằm chằm mũi giày của mình, nhanh chóng trả lời.
“Ta biết rồi.” Lục Thánh đang chuẩn bị đóng cửa lại thì bỗng nhiên quay đầu lại, nói: "À, lát nữa các ngươi nhớ bảo người đến tu sửa đình viện cho ta nhé.”
“Được...... được.”
Sau đó cửa biệt thự mới đóng lại, hai nam sinh không nói hai lời mà lập tức xoay người rời đi.
Bước chân của bọn họ càng lúc càng nhanh, đến cuối cùng gần như biến thành chạy chậm.
Chờ sau khi hoàn toàn chạy ra khỏi khu ký túc xá này, hai người bọn họ mới thở phào một hơi.
“Về sau có đánh chết thì ta cũng không tới đó đâu. Ai thích tới thì tới đi!” Một nam sinh lấy tay vỗ ngực mình, biểu tình khoa trương nói ra. "Mẹ nó, lão tử tốt xấu gì cũng là võ giả cấp năm, nhưng khi đứng tại trước mặt Lục Thánh thì ngay cả thở mạnh cũng không dám thở một cái a.”
“Ai mà không như ngươi chứ.” Đồng bạn cảm thán nói: "Ngươi nghĩ việt hiệu Đại ma vương của Lục Thánh từ đâu mà tới? Cho dù hắn chưa vào tông sư nhưng thực lực cũng tuyệt đối đã đạt tới tông sư chân chính.”
“Khốn kiếp, ngươi coi ta là người mới tu luyện võ đạo sao? Chiến lực cấp tông sư thì chỉ cần chỉ số sức chiến đấu vượt một triệu điểm là được. Top 10, top 20, thậm chí top 30 của Thất Thánh bảng đều có không ít người có thể làm được.”
“Nhưng một triệu điểm chiến lực chỉ là nhập môn, so với thực lực cấp tông sư chân chính hoàn toàn không phải là một khái niệm.”
“Tông sư cấp 7 yếu nhất thì sức chiến đấu cũng có thể tùy tiện lên tới hai, ba triệu điểm a.”
Hai người nói chuyện và thỉnh thoảng còn phát ra vài tiếng thán phục.
“Thật hay giả vậy?"
"Đậu phộng.”
“Quá khoa trương đi.”
Bọn họ dần dần đi xa.
…
“Sao lại không được chứ?” Lục Thánh nhíu mày tự hỏi, tâm tình của hắn đang rất tệ.
Thập Toàn tông sư đạo dĩ nhiên không có cách nào một mình dùng ra, đây là điều mà hắn hoàn toàn không nghĩ tới.
Lúc thử vận dụng thì la bàn màu xám trực tiếp có xu thế sụp đổ, Lục Thánh sợ hãi tới mức liền dừng lại.
"Hình như ta đang thiếu cái gì đó."
Lục Thánh nhìn chằm chằm ba loại ý chí tông sư trong la bàn màu xám, yên lặng nhìn trong chốc lát hắn đột nhiên nhận ra mình đang thiếu cái gì, đó là một khối nền tảng rất trọng yếu.
Lục Thánh hít sâu một hơi rồi rời khỏi không gian ý thức.
“Cụ thể có phải là hòn đá tảng mà ta tưởng tượng hay không thì ta còn phải thử mới có thể biết được.”
"Dù sao ý chí hằng tinh đã đầy đủ cường đại, ý chí tông sư của cường giả cấp 11 tại võ đạo năm 300 gần như đã là vô địch."
“À không, không phải gần như mà chính là vô địch.”
"Tông sư kỹ của Thập toàn tông sư đạo cũng hoàn toàn không có manh mối a."
Lục Thánh lắc đầu, thu dọn một chút rồi mang theo điện thoại di động đi tới văn phòng của phó hiệu trưởng.
Hắn dạo bước trên sân trường Thánh võ đại thứ bảy, nhìn xem hai bên nở rộ hoa dâm bụt mà tâm tình hắn thoải mái trước nay chưa từng có.
Vấn đề ý chí tông sư đã được giải quyết, Lục Thánh coi như đã bước một chân vào tông sư cấp 7.
"Chờ sau khi Bất Hủ kim thân giai đoạn thứ hai hoàn thành, khí huyết lột xác là ta sẽ có thể hoàn toàn tiến vào tông sư cấp bảy." Lục Thánh thầm nghĩ.