Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 376 - Chương 376 - Chọn Lựa

Chương 376 - Chọn Lựa
Chương 376 - Chọn Lựa

Lục Thánh hỏi: "Phó hiệu trưởng có địa chỉ của vị công nhân nhà máy hóa chất quỳ gối hơn nửa tháng trước Thánh võ đại thứ bảy không? Có thì cho ta một cái.”

Triệu Khang Thái sửng sốt một chút, nói: "Lát nữa ta sẽ gửi vào email của ngươi.”

Lục Thánh gật đầu rồi từ trên sô pha đứng lên.

“Nếu không có chuyện gì thì ta về trước đây phó hiệu trưởng.”

“Được.”

Chờ Lục Thánh sắp đi ra cửa phòng làm việc, Triệu Khang Thái lại đột nhiên đứng lên.

“Lục Thánh, ngươi ở lại đây một chút.”

Lục Thánh dừng bước, quay đầu lại nhìn Triệu Khang Thái.

Triệu Khang Thái nhanh chóng đi tới bên tường, đem bức tranh chữ trước đó đã hỏi Lục Thánh có nên treo hay không tháo xuống, rồi cuộn lại đưa tới trước mặt Lục Thánh, nghiêm túc nói: "Hai lựa chọn kia ngươi cũng đừng vội làm ra quyết định, sau khi trở về hãy suy nghĩ thật tốt một chút. Bức thư ‘tùy tâm sở dục’ này ta tặng cho ngươi.”

“Lục Thánh, thiên phú của ngươi rất tốt, về sau ngươi sẽ vượt qua ta, vượt qua đại bộ phận người." Triệu Khang Thái vỗ vỗ bả vai Lục Thánh, do dự một chút mới nói: "Đây là một lần khảo nghiệm của Võ Thánh đại nhân đối với cá nhân ngươi, ngươi cứ tùy tâm mà làm. Ta hy vọng ngươi có thể hiểu những gì ta đang nói."

Nói xong Triệu Khang Thái lắc đầu đi trở về bàn làm việc.

Đôi mắt Lục Thánh khẽ động nhưng không nói gì, sau đó xoay người rời đi.

Sau khi Lục Thánh rời đi không bao lâu, một người đàn ông trung niên long hành hổ bộ, ăn mặc quần áo giống như Triệu Khang Thái bước vào văn phòng.

“Lão Triệu, hôm nay ngươi nói với Lục Thánh hơi nhiều rồi đó.”

Người đàn ông ngồi xuống bàn trà, tự rót cho mình một ly trà nóng.

Triệu Khang Thái mang thần sắc phức tạp, nhỏ giọng nói: "Ta biết, ta chỉ là không muốn một hạt giống tốt như Lục Thánh sẽ bị bỏ lỡ.”

"Có thể thông qua khảo nghiệm của Võ Thánh đại nhân thì mới xem như là mầm non tốt chân chính. Nếu như hắn không thể thì..." Nam nhân trung niên nói tới đây thì lắc đầu, sau đó uống một hơi cạn sạch ly trà nóng trong tay. “Thiếu niên tông sư thiên phú có tốt hơn nữa thì cũng vô dụng thôi.”

Triệu Khang Thái trầm mặc không nói.

Lục Thánh trên đường trở về ký túc xá, hắn cầm trong tay hai cái phong thư cùng một bức tranh chữ, trong đầu hắn còn đang suy nghĩ những lời Triệu Khang Thái vừa mới nói với hắn trong phòng làm việc.

"Nhìn xem có hai lựa chọn nhưng trên thực tế chỉ là một lựa chọn mà thôi."

“Triệu Khang Thái chỉ còn thiếu đem mấy chữ 'Chọn cái thứ hai mới là lựa chọn chính xác' nói ra miệng, ta còn nhìn không ra thì ta chính là kẻ ngốc.”

“Nhưng nhìn ra là một chuyện, còn sau khi nhìn ra ta sẽ đi làm hay không lại là một chuyện khác.”

Lục Thánh nhìn xem bức tranh chữ mà Triệu Khang Thái tặng mình.

“Tùy tâm sở dục!” Lục Thánh nhỏ giọng đọc ra bốn chữ này.

"Nếu như thật sự là tùy tâm sở dục, vậy ta chắc chắn sẽ chọn cái thứ nhất. Vì đang yên đang lành không có việc gì lại đi cứng rắn cùng thế lực cấp Võ Thánh kết thù."

“Những người bị cha con Liên Dạ hại chết và người nhà của bọn họ quả thật rất thảm.”

Cha con Liên Dạ cũng thật sự đáng chết, nhưng cũng không có nghĩa là Lục Thánh nhất định phải nhiệt huyết lên đi giúp người khác ra mặt.

Đời này Lục Thánh từng làm một việc nhiệt huyết nhất đó là giống như kẻ ngốc hồ đồ đem trọng trách cứu thế ôm vào người, mà còn là chúa cứu thế của võ đạo tương lai hơn một vạn năm sau.

Đáng tiếc hiện tại Lục Thánh hối hận cũng đã muộn, vì phần trách nhiệm này đã sớm khắc sâu vào trong huyết nhục cốt tủy của hắn, hắn có muốn thoát khỏi cũng không thoát khỏi được.

"Khảo nghiệm này nhìn như là khảo nghiệm tâm tính, can đảm, dũng khí của ta, nhưng trên thực tế cũng là đang buộc ta gia nhập trận doanh của Đàm Trung Ngọc."

“Chuyện này một khi ta làm thì tất nhiên sẽ đắc tội Cực Đạo Võ Thánh, nếu ta không muốn bị Cực Đạo Võ Thánh trả thù thì biện pháp duy nhất là ta chỉ có thể tìm kiếm một vị cường giả cấp Võ Thánh khác che chở."

Lục Thánh nghĩ rất thông suốt, hắn nhịn không được mà cảm thán: "Võ Thánh không hổ là Võ Thánh a, đây là dương mưu đường đường chính chính, hắn buộc ta phải tự mình nhảy vào trong hố. Một là ta phải làm đệ tử của hắn, hai là ta phải nhanh nhẹn cút đi. Đây mới là hai lựa chọn mà Đàm Trung Ngọc đưa ra cho ta.”

Lục Thánh hoài nghi có lẽ Đàm Trung Ngọc đã nhìn thấy biểu hiện vượt ải của hắn trong tháp Võ Thánh, cho nên trước mắt là Đàm Trung Ngọc đang trả thù lúc trước Lục Thánh ở trong tháp Võ Thánh thay đổi đa dạng miểu sát phân thân ý chí của Đàm Trung Ngọc.

"Vậy ta nên lựa chọn như thế nào đây?" Lục Thánh khe khẽ thở dài, nhưng đáp án của hắn tựa hồ đã rất rõ ràng.

Ting!!!

Điện thoại di động bỗng nhiên kêu lên, Lục Thánh mở ra xem thì thấy đó là một thư email gửi đến.

Lục Thánh nhìn chằm chằm màn hình điện thoại di động, nhẹ giọng đọc nội dung bên trong thư email.

Tiểu khu công nhân, số 213, đường Bình Chính, phía tây thành phố Phong Trạch.

...

Bình Luận (0)
Comment