Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 4 - Chương 4 - Hấp Thu Ký Ức

Chương 4 - Hấp Thu Ký Ức
Chương 4 - Hấp Thu Ký Ức

Răng rắc!

Âm thanh gãy xương sống mũi vang lên.

Tảng đá to bằng quả dưa hấu khảm toàn bộ vào trong khuôn mặt zombie cao lớn, thân thể zombie cao lớn co quắp hai cái, sau đó hoàn toàn không có động tĩnh.

Xong rồi!

Lục Thánh xác nhận zombie cao lớn đã chết, lúc này hắn mới đặt mông ngồi xuống đất thở dốc.

Không thể không nói, giấc mộng này thật sự quá chân thật. Lục Thánh thậm chí có thể cảm nhận được tiếng tim mình đập lên kịch liệt.

"Ta vẫn chưa tỉnh sao?" Lục Thánh nói thầm một câu.

Hắn đang định đứng lên thì đúng lúc này, hắn nhìn thấy zombie cao lớn trước mặt sụp đổ như cát sỏi, trong thời gian vài giây ngắn ngủi đã nhanh chóng phong hóa biến mất.

Hơn nữa còn có từng luồng khói đen từ trong thi thể zombie cao lớn bốc lên, hung hăng xông vào ngực Lục Thánh.

A!

Lục Thánh chấn động, hắn còn chưa kịp phản ứng thì liền cảm giác một luồng nhiệt lưu từ ngực phát ra, nương theo đó là đại lượng vụn nhỏ ký ức, giống như hình ảnh bình thường xẹt qua rất nhanh ở trong đầu hắn.

- Sau khi tốt nghiệp ngươi muốn làm gì?

- Gia nhập đội phòng vệ căn cứ!

- Nghe nói đội phòng vệ tập luyện rất vất vả và nguy hiểm.

- Không sao, đây là ước mơ của ta mà. (Cười)

- Từ nay về sau ngươi chính là một thành viên của đội phòng vệ tại căn cứ 1359, số hiệu của ngươi là YH48549.

- Vâng, thưa sếp! Ta nhất định sẽ không làm ngài thất vọng! (Phấn khích)

Hô hấp pháp, luyện thể thuật là hai thứ mà ta dạy các ngươi, ăn uống ngủ nghỉ hay đi WC cũng đều phải luyện chúng cho ta!

- Rõ, thưa sếp!

Đáng chết! Người của tiểu đội thứ hai và tiểu đội thứ ba đâu rồi? Đều chết sạch cả rồi sao?

- Số YH48549 chào sếp!

- Ngươi làm gì ở đây? Ngươi thuộc đội nào?

- Báo cáo sếp, Đội 7!

- Ngay lập tức bảo đội trưởng của ngươi tới gặp ta!

Báo...... báo cáo sếp, họ...... họ đều đã chết, toàn bộ tiểu đội 7 chỉ còn lại một mình ta! (trầm lặng)

...

Cổng căn cứ vỡ nát, khắp nơi đều là dị thú, sương mù đen kịt.

[Đó là...... Cái gì?!!]

Lục Thánh chậm rãi mở hai mắt ra, trong mắt hắn tràn ngập đau thương, giống như hắn đang xem một bộ phim dài mà nhân vật chính là một thiếu niên cao lớn đẹp trai.

Nửa đoạn đầu của bộ phim có vẻ nặng nề khô khan, trên cơ bản đều là hình ảnh thiếu niên khắc khổ tu hành huấn luyện, nửa sau bộ phim trở nên rất nặng nề.

Trận này đến trận khác, mỗi trận chiến đều có máu và cái chết, đồng bọn bên cạnh thiếu niên lần lượt giảm bớt, bầu trời lúc nào cũng xám xịt, nỗi buồn và sự đau đớn tràn ngập từng tấc ký ức.

Cuối cùng hình ảnh dừng lại ở tường thành vỡ nát, dị thú kinh khủng trải trời lấp đất cùng với từng mảng lớn sương đen thổi quét tới, phần thế giới kia đã sắp bị hắc ám nuốt chửng.

Trước sự tuyệt vọng và áp lực, ngay cả Lục Thánh cũng không khỏi có chút động dung.

“Người này khi còn sống rốt cuộc đã trải qua chuyện gì?” Lục Thánh thì thào tự hỏi.

Không hề nghi ngờ đoạn ký ức mà hắn vừa mới tiếp nhận chính là của tên zombie cao lớn vừa bị hắn giết chết khi còn sống. Mà phần ký ức này quả thực giống như một bộ phim thảm họa tận thế.

"Nhưng tại sao ta lại có thể lấy lại ký ức của hắn bằng cách giết hắn? Bởi vì ta đang trong một giấc mơ sao?"

Trong lòng Lục Thánh sinh ra rất nhiều nghi hoặc, đáng tiếc cũng không có ai có thể trả lời hắn vấn đề này, hết thảy đáp án chỉ có thể do chính hắn đi tìm.

Lục Thánh thu lại tâm tình, bắt đầu đi lại bên trên hoang dã.

Rất nhanh sau đó, trước mắt Lục Thánh đã xuất hiện mấy tên zombie du đãng.

Trên người mấy tên zombie này mặc quần áo dơ bẩn rách nát, trong đó có một tên trên đầu còn đội mũ bảo hiểm màu vàng.

Lúc này Lục Thánh không chút sợ hãi mà lao nhanh về phía tên zombie đội mũ bảo hiểm màu vàng kia.

Răng rắc!

Lục Thánh vung tay lên, nhanh nhẹn bẻ gãy cổ đối phương.

Nhìn đầu zombie lăn tới dưới chân mình, Lục Thánh lập tức ngây ngẩn cả người.

Hắn nhìn xem hai tay của mình mà có chút không dám tin.

"Ta từ khi nào đã trở nên mạnh mẽ như vậy?"

Lục Thánh nhớ lại một loạt động tác vừa rồi của mình, phảng phất như hắn đã ở trong thực chiến sử dụng qua chúng vô số lần, cơ hồ chúng đã trở thành bản năng của hắn.

Sự tinh chuẩn và lãnh khốc này chính là cảnh giới mà lúc trước Lục Thánh đến nghĩ cũng không dám nghĩ tới.

Chẳng lẽ đây là do ta đã hấp thu ký ức của tên zombie mặc áo liền thân kia?

Lục Thánh nhớ ra tên zombie mặc áo liền thân khi còn sống hình như là một nhân viên chiến đấu của căn cứ số 1359 nào đó, tuy rằng thực lực của người này không tính là mạnh nhưng cũng đã trải qua rất nhiều trận chiến đấu cho nên kinh nghiệm thực chiến phi thường phong phú.

Lục Thánh hấp thu trí nhớ của người này thì tất nhiên cũng sẽ kế thừa một phần kỹ xảo của hắn ta.

Bình Luận (0)
Comment