Chương 432: Oan Gia Ngõ Hẹp
Chương 432: Oan Gia Ngõ HẹpChương 432: Oan Gia Ngõ Hẹp
Tin tức Lục Thánh của Thánh võ đại một chiêu đánh bại Ma Cực Tinh Triều Tiệm một trong Song tử tỉnh Cực Đạo giống như cơn lốc nhanh chóng thổi qua đám người trên đỉnh núi.
Đại hội võ đạo còn chưa bắt đầu nên bên trong đám người liền dẫn phát một phen oanh động không nhỏ.
Trong thời gian ngắn, Lục Thánh đã nghiễm nhiên trở thành ứng cử viên lớn nhất cho chức quán quân của đại hội võ đạo lần này.
Mấy vị tông sư dẫn đội của Thánh võ đại đều cao hứng đến nổi trên mặt sắp nở ra hoa. Nhưng dù là vui sướng rất nhiều mà bọn họ vẫn nói lời thấm thía dặn dò Lục Thánh hai câu.
"Song tử tỉnh Cực Đạo có thể xưng bá đại hội võ đạo toàn quốc nhiều lần như vậy, chứng tỏ thực lực của bọn hắn là không thể khinh thường."
"Ngươi mặc dù lúc trước chiếm tiện nghi, nhưng chờ đến khi lên đài luận võ thì cũng ngàn vạn lần không nên lơ là."
Lục Thánh nói là đã biết, trên mặt vẫn bình tĩnh như bầu trời xanh thẳm trên đỉnh núi Tích Vân sơn. Ai cũng không biết trong lòng hắn rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì.
Khi ngồi trên ghế, Lục Thánh có thể cảm nhận được vô số ánh mắt từ bốn phương tám hướng hội tụ về phía hắn, trong đó võ quán Cực Đạo ném tới ánh mắt mãnh liệt nhất.
Có ba đạo ánh mắt mà Lục Thánh không cần nhìn cũng biết đến từ ai.
Đợt rút thăm cho vòng tỷ thí thứ tám bắt đầu.
Ban tổ chức rất nhanh liền tuyên bố đại hội võ đạo tiếp tục.
Mười mấy tuyển thủ lên sân khấu rút thăm. Bởi vì thời gian sung túc, hơn nữa đẳng cấp thi đấu tăng lên, cho nên tỷ thí hôm nay tất cả đều là tiến hành từng trận theo thứ tự.
Sau khi có kết quả rút thăm, Lục Thánh nhìn thoáng qua đối thủ của mình, vẻ mặt hắn lập tức trở nên nghiền ngẫm.
Lục Thánh chậm rãi ngẩng đầu nhìn về hướng nào đó, đối diện với một đôi mắt tràn đầy lửa giận và oán hận.
Hai đạo ánh mắt đối diện nhau, trong không khí tựa hồ có tia lửa bắn ra.
Lục Thánh của Thánh võ đại vs Triều Tiệm của Võ quán Cực Đạo!
Kất auả rút thắm vi?a tuyên hố. đám người nhía dưới lần †ức bâc nhát ra một trận xôn xao.
"Khốn kiếp, là ban tổ chức cố ý hay trùng hợp đây? Quả là oan gia ngõ hẹp a!"
"Lục Thánh của Thánh võ đại cùng Ma Cực Tinh Triều Tiệm của võ quán Cực Đạo vào buổi sáng vừa mới xảy ra xung đột, bây giờ trận tỷ thí đầu tiên lại gặp nhau. Lần này chúng ta có trò hay để xem rồi."
"Nghe nói Lục Thánh chỉ dùng một chiêu đã đánh bại Triều Tiệm, xem ra trận này Lục Thánh thắng chắc."
"Cũng không nhất định, trận đấu buổi sáng kia cũng không ai dự đoán được Lục Thánh sẽ ra tay, cho nên Triều Tiệm bất ngờ không kịp đề phòng mới để thua."
Dưới đài nghị luận sôi nổi, Lục Thánh ngược lại cảm thấy khá thú vị.
Hắn học theo động tác của Triều Tiệm lúc sáng, tay phải đặt ngang cổ rồi làm ra động tác "cắt cổ" chậm rãi đối với Triều Tiệm.
"Ta muốn giết ngươi!" Hai mắt Triều Tiệm như muốn phun lửa, nghiến răng nghiến lợi nói ra.
Hắn cơ hồ nhịn không được muốn nhào về phía Lục Thánh, khí thế quanh người hắn giống như sóng nước cuồn cuộn.
Lục Thánh mỉm cười nói: "Ta sẽ cho ngươi ra tay thoải mái."
Đoàn người rút thăm xong rồi xuống đài. Có lẽ ban tổ chức đã cố ý sắp xếp cho cuộc chiến ân oán giữa Lục Thánh và Triều Tiệm.
Trận thứ nhất là trận tỷ thí của Ôn Kính Ngôn của Thánh võ đại. Vận khí của hắn không tốt khi gặp phải một người trong Song Tử Tinh Cực Đạo, Thiên Cực Tinh Tề Việt.
Đây chính là nam thanh niên anh tuấn luôn thích cười lạnh nhìn người.
"Không cần quan tâm kết quả, toàn lực đánh một trận là được." Tông sư dẫn đội của Thánh võ đại thứ nhất nói lời thấm thía cổ vũ Ôn Kính Ngôn.
Ôn Kính Ngôn gật đầu, nhưng thần sắc hắn vẫn có chút khẩn trương.
Lục Thánh ngồi bên cạnh Ôn Kính Ngôn, thuận miệng nói: "Cứ tùy ý mà đánh, nếu ngươi bị đánh chết thì ta sẽ giúp ngươi báo thù."
Vẻ mặt Ôn Kính Ngôn lập tức cứng đờ, miễn cưỡng hướng về phía Lục Thánh nặn ra một nụ cười, nói: "Cảm ơn ngươi."
"Chúng ta đều là sinh viên của Thánh võ đại, cho nên ngươi không cần khách khí với ta." Lục Thánh tùy ý khoát tay, vẻ mặt đại khí nói.
Ôn Kính Ngôn không nói gì nữa mà đi thẳng lên võ đài. Sau đó hắn rất Trận tỷ thí kết thúc rất nhanh, chủ yếu là do thực lực giữa hai người có chênh lệch quá lớn.
Có lẽ là do vào buổi sáng Ma Cực Tinh Triều Tiệm đã ở trong tay Lục Thánh ăn thiệt thòi, cho nên Võ quán Cực Đạo mới muốn chứng minh cái gì đó.
Thiên Cực Tinh Tể Việt ở trên võ đài thể hiện ra thực lực vô cùng mạnh mẽ, tốc độ của hắn rất nhanh, nhanh đến mức ngay cả máy ghi hình trực tiếp cũng khó có thể chụp được.
Tuy rằng Ôn Kính Ngôn cũng rất cố gắng, thậm chí ngay cả ý chí võ đạo của mình hắn cũng triển lộ ra, nhưng cuối cùng hắn vẫn bị đánh bại chỉ trong vài chiêu.
Trận tỷ thí kéo dài suốt mấy phút là do Thiên Cực Tỉnh Tề Việt luôn một mực cố ý đùa bỡn Ôn Kính Ngôn y như mèo vờn chuột.
Khi Ôn Kính Ngôn xuống sân, trên người hắn bị gãy bốn cái xương sườn, tay chân cũng đều bị gãy.
Thiên Cực Tỉnh Tề Việt đứng ở chính giữa võ đài với vẻ mặt mỉm cười, ánh mắt khiêu khích nhìn xem đám người của Thánh võ đại.
Mấy vị tông sư dẫn đội của Thánh võ đại sắc mặt đều trở nên khó coi, còn đám sinh viên của Thánh võ đại thì trơ mắt ếch nhìn xem Thiên Cực Tỉnh Tề Việt.
Lục Thánh vẫn mang vẻ mặt bình tĩnh, cẩn thận đem vết thương trên người Ôn Kính Ngôn đếm qua một lần, sau đó nói với Ôn Kính Ngôn: "Đáng tiếc a, nếu như ngươi có thể bị thương nặng hơn nữa thì ta liền có lý do ở trên đài đánh chết hắn rồi."
Nghe vậy vẻ mặt Ôn Kính Ngôn liền cứng lại, một câu cũng nói không nên lời.