Chương 435: Liên Tế Bắc Ra Tay
Chương 435: Liên Tế Bắc Ra TayChương 435: Liên Tế Bắc Ra Tay
Ẩm!!!
Lục Thánh vừa nói ra từ cuối cùng xong thì một cỗ khí tức khủng bố vượt xa Triều Tiệm trước đó liền ầm ầm bộc phát.
Uy thế vô hình lên như diều gặp gió, kích khởi sóng khí cuồn cuộn, sau đó giống như núi lở sóng thần mà trút xuống người Triều Tiệm.
"Chết!" Lục Thánh vừa ra quyền vừa hô lên.
"Ngươi dám?!!" Liên Tế Bắc rống giận từ chỗ ngồi bay ra, thân hình hắn giống như mũi tên.
Không chỉ có Liên Tế Bắc lao ra, rất nhiều đạo thân ảnh cũng đứng lên, khí huyết nóng rực như lò lửa, tỉnh khí bốc cao như khói báo động, tất cả đều là tông sư cảnh.
Trong đó có cả tông sư của Tổng bộ Hiệp hội võ giả, cũng có tông sư dẫn đội của các Thánh võ đại.
Ẩm!!
Nắm đấm của Lục Thánh hạ xuống, thân hình Triều Tiệm bay ngược ra sau tựa như đạn pháo.
Khóe mắt Liên Tế Bắc như muốn nứt ra, hắn không có đi đón lấy Triều Tiệm mà là lao thẳng về phía Lục Thánh.
"Liên Tế Bắc, ngươi dám?!!" Có người hét lớn một tiếng, chặn lại thân ảnh Liên Tế Bắc, còn đánh một chưởng về phía hắn.
Ẩm!!
Tông sư đối chưởng bộc phát ra dư chấn đáng sợ, tựa như hai quả bom to lớn hung hăng va chạm một cái.
Sóng khí khuếch tán, đám người quan chiến bốn phía đều lui về phía sau.
Hai thân ảnh tách ra, Liên Tế Bắc mang sắc mặt âm trầm, võ đạo phục trên người hắn bị một luồng sát ý thổi bay lên.
Mà bên phía phó hiệu trưởng Triệu Khang Thái của Thánh Võ đại thứ bảy, hắn mặt không chút thay đổi yên lặng gỡ xuống kính gọng vàng đem trên sống mũi bỏ vào trong túi áo sơ mi.
Lúc này vẻ nho nhã trên người Triệu Khang Thái đã biến mất, triển lộ ra một mặt thiết huyết và uy nghiêm của tông sư, ngay cả Lục Thánh cũng có chút kinh ngạc. và Triệu Khang Thái.
Đó là vị nữ nhân mặc áo dài màu lam phụ trách rút thăm.
"Các ngươi đều là tông sư mà lúc này ra tay thì không sợ bị người ta chê cười sao?" Nữ nhân mặc áo dài màu lam mang thần sắc nghiêm túc nhìn hai người, chất vấn.
"Tiểu tử này cố ý giết người mà còn là Khải Minh Tỉnh của võ quán Cực Đạo chúng ta trong tương lai, cho nên hắn đáng chết!" Đôi mắt Liên Tế Bắc gắt gao nhìn chằm chằm Lục Thánh, trên mặt không hề che giấu sát ý của mình, nói.
Võ quán Cực Đạo của hắn tham gia đại hội võ đạo toàn quốc là để dương danh và bày ra cực đạo chỉ uy, chứ không phải tới làm đá kê chân của người khác, chớ nói chỉ là bị chết một vị thiên tài.
Liên Tế Bắc là người dẫn đội của võ quán Cực Đạo lần này, nếu như sự cố trọng đại như vậy phát sinh thì hắn cũng phải chịu trách nhiệm nhất định. Mặc dù không đến mức bị phạt nhưng mặt mũi hắn khẳng định sẽ rất khó coi, khó tránh khỏi sẽ có người ở sau lưng nói lời khó nghe về hắn.
"Nếu như ngươi nguyện ý nhìn xem Triều Tiệm một chút thì sẽ biết Ma Cực Tinh của võ quán Cực Đạo các ngươi vẫn còn chưa chết."
Có người thình lình xen vào một câu, đó lại là Lục Thánh.
Liên Tế Bắc sửng sốt quay đầu nhìn về phía Triều Tiệm.
Lúc này Triều Tiệm đang thẳng tắp nằm trên mặt đất, trước ngực có một chỗ lõm thật lớn. Thân thể của hắn đã khôi phục nguyên dạng nhưng trở nên lỏng lẻo suy sụp, giống như một cục gạch bị người ta đập vỡ.
Tuy nhiên lồng ngực Triều Tiệm vẫn còn phập phồng, quả thật vẫn có dấu hiệu của sự sống chứ không có chết.
"Phù..."
Nữ nhân mặc áo dài màu xanh và Triệu Khang Thái đều thở phào nhẹ nhõm.
Ngay cả ánh mắt của Liên Tế Bắc cũng lập tức trầm tĩnh lại, nhưng rất nhanh liền trở nên âm lãnh.
Hắn nheo mắt nhìn Lục Thánh, hỏi: "Tiểu tử, lão sư của ngươi tại Thánh võ đại không có dạy qua ngươi cái gì là tông sư không thể nhục sao?"
Thần sắc Lục Thánh bỗng nhiên căng thẳng và lui về phía sau vài bước, trốn sau lưng Triệu Khang Thái.
Thấy vậy khóe miệng Liên Tể Bắc liền cong lên. Triệu Khang Thái lạnh lùng, quát: "Liên Tế Bắc, nếu như đệ tử của võ quán Cực Đạo các ngươi đã không chết thì việc này coi như bỏ qua, ngươi đừng có được voi đòi tiên."
Liên Tế Bắc cười lạnh, ánh mắt đảo qua mấy vị tông sư dẫn đội của Thánh võ đại, hắn không nói một lời rồi xoay người rời đi.
"Đưa hắn về chữa trị!" Liên Tế Bắc vung tay nói ra.
Mấy tên đệ tử của võ quán Cực Đạo vội vàng đi lên nâng Triều Tiệm chạy về phía trạm y tế.
Liên Tế Bắc thì vẫn như đại mã kim đao ngồi ở trên ghế, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lục Thánh, ánh mắt hắn chớp động cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.
"Ta tuyên bố, trận chiến này Lục Thánh của Thánh đại võ thắng." Nữ nhân mặc áo dài màu xanh thuận thế tiếp nhận chức quyền của trọng tài mà tuyên bố trận tỷ thí kết thúc.
Giờ khắc này đám người vây xem bị Liên Tế Bắc ra tay làm cho chấn động cùng kinh hãi mới tỉnh lại.
"Lục Thánh thật sự quá mạnh mẽ, Triều Tiệm khai triển toàn bộ trạng thái Ma Cực tầng thứ hai mà vẫn ngăn không được một quyền của hắn. Lục Thánh thật sự không phải là tông sư sao?"
"Nếu như Lục Thánh là tông sư thì lúc đối mặt với tông sư của võ quán Cực Đạo hắn sẽ trốn về phía sau sao?"
"Nhưng thực lực của Lục Thánh quả thật là siêu cường, đã vượt qua nửa bước tông sư bình thường, vô hạn tới gần cực hạn dưới tông sư. Thậm chí ở phương diện nào đó Lục Thánh chưa chắc sẽ kém hơn tông sư."
"Đại ma vương quả nhiên là Đại ma vương! Lục Thánh không bị đặt sai ngoại hiệu a!"
"Ngay cả Ma Cực Tỉnh Triều Tiệm cũng ngăn cản không nổi một quyền của Lục Thánh, xem ra vị trí top 1 đại hội võ đạo toàn quốc lần này cơ bản đã được chứng thực, trận tỷ thí phía sau cũng chỉ như dạo chơi võ đài."
"Ta nghe nói Lục Thánh năm nay chỉ mới 18 tuổi, hắn đúng là tồn tại giống như yêu quái."
"Từ nay về sau Đại ma vương Lục Thánh sẽ thống trị đại hội võ đạo toàn quốc rất nhiều lần. Thời đại của Song Tử Tỉnh Cực Đạo đã kết thúc."
Lục Thánh nghe đám người bên ngoài tán thưởng mình mà trên mặt không có bất kỳ dao động nào, hắn yên lặng đi theo Triệu Khang Thái xuống võ đài.