Chương 475: Hẹn Ngày Tái Đấu
Chương 475: Hẹn Ngày Tái ĐấuChương 475: Hẹn Ngày Tái Đấu
Răng rắc, răng rắc!
Bên tai hai người vang lên tiếng cây cối ngã xuống.
Nam thanh niên cường tráng cứng ngắc quay đầu nhìn sang một bên khác.
Chỉ thấy ở trong rừng cây rậm rạp hiện ra một đạo vết cắt thật dài, giống như là bị lưỡi liềm cực lớn cắt qua vậy.
Hộc hộc hộc!
Bầu không khí lâm vào một mảnh yên tĩnh quỷ dị, chỉ có thể nghe được tiếng nam thanh niên cường tráng kịch liệt thở dốc, nam nhân trung niên cũng như vậy.
Hai người giống như trúng thuật hóa đá, thân thể cứng ngắc đứng tại chỗ, bị một màn kinh hãi tự dưng toát ra kia làm cho có chút không biết làm sao, lo sợ bất an.
Rắc rắc rắc!
Từng đạo âm thanh vỡ vụn khiến cho người ta chua chát vang lên.
Hai người mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy bên trên vách núi hiện ra từng đạo vết nứt to lớn đang nhanh chóng lan tràn.
Chỉ sau vài hơi thở...
Ẩm!!
Nửa dưới của vách núi ầm ầm sụp đổ, âm thanh kéo dài ước chừng vài phút.
Sau khi núi đá sụp đổ thì không ngừng xuất hiện vách đá mới.
Năm mét, mười mét, hai mươi mét, ba mươi mét, ...
Đôi mắt của nam thanh niên cường tráng và nam nhân trung niên không ngừng mở to.
Đây cơ hồ cũng có thể xem như đả thông một cái đường hầm qua núi. Hoàn toàn là do sóng khí vô hình đáng sợ vừa rồi tạo thành.
Nếu như nó rơi vào trên người ai thì...
Da đầu hai người dựng đứng, căn bản không dám nghĩ tiếp.
Rốt cục núi đá cũng kết thúc sự sụp đổ, bụi mù tản đi, đá tảng rải rác, một đạo thân ảnh cao lớn dần dần hiện ra.
Đồng tử hai người co rút lại, trái tỉm bọn hắn dường như bị một bàn Đó là một nam thanh niên tuấn tú, bộ dáng nhìn qua chỉ có chưa tới hai mươi tuổi, cực kỳ trẻ tuổi.
Trên đỉnh đầu của hắn lơ lửng một thanh đao luân màu bạc hình trăng lưỡi liềm rất lớn.
Ánh mắt hắn xuyên qua từng tầng không gian, bình tĩnh rơi vào trên thân hai người.
Thân thể hai người đột nhiên căng thẳng, miệng lưỡi khô khốc, muốn lui về phía sau nhưng hai chân căn bản không nghe bọn hắn sai khiến, gắt gao đóng đỉnh trên mặt đất, có một loại cảm giác sợ hãi như bị mãnh thú hồng hoang gì đó theo dõi.
Nam thanh niên tuấn tú nhìn hai người, suy nghĩ một chút rồi mở miệng nói: "Các ngươi cứ tiếp tục giao thủ đi, không cần để ý đến ta."
Nói xong thân ảnh của hắn cùng đao luân màu bạc đồng thời biến mất, giống như chưa bao giờ xuất hiện qua.
Nam nhân trung niên cố gắng nuốt xuống một ngụm nước bọt, sắc mặt tái nhợt quay đầu lại, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, nói: "Ta bỗng nhiên nhớ tới hôm nay hình như có việc, lần sau tái chiến nhé. Cứ như vậy đi."
Nói xong hắn liền nhanh chân chạy vào trong rừng, trong nháy mắt đã biến mất vô tung vô ảnh.
Nam thanh niên cường tráng đứng ngây người tại chỗ, sau lưng hắn đã hoàn toàn bị mồ hôi thấm ướt.
Gió vừa thổi qua làm hắn có cảm giác lạnh lẽo, nổi da gà toàn thân.
"A hi hi..." Nam thanh niên cường tráng hướng về phía phương hướng nam nhân trung niên vừa rời đi, khóc mà như cười nói: "Coi như ngươi trốn nhanh đó, Tể Chủng. Chờ ta lần sau tiểm tu trở về ta nhất định sẽ đánh cho ngươi phọt cả cứt."
Nói xong hắn liền không nói hai lời mà co cằng bỏ chạy. ...
"Tinh thần lực của ta bây giờ rốt cuộc đã đạt tới cảnh giới gì? Là cấp 7 hay là cấp 82"
Trên đường trở về, Lục Thánh sửa sang lại một chút cảm ngộ vừa rồi.
"Cấp 8 thì ta không biết có phải hay không, nhưng khẳng định là đã vượt xa cấp 7."
"Trên la bàn màu xám của Thập Toàn tông sư đạo đã khảm nạm không dưới mười loại ý chí tông sư cùng ý chí đại tông sư, số lượng này cực kỳ khủng bố, chớ nói chỉ là ta đã hoàn thành hình người Kim Diệu Thạch, chất "Chính là bởi vì tỉnh thần lực của ta cường đại như vậy, cho nên uy lực của Kỳ Thiên Nguyện Luân Đao mới khả quan như thế."
Vừa rồi một đao vô hình kia chém ra, Lục Thánh cảm giác coi như là đại tông sư cấp 8 chính diện đón đỡ thì cũng sẽ bị một phân thành hai.
Hơn nữa hắn còn chưa dùng tới ý chí tông sư, tế bào Bất Diệt và trạng thái Võ Thần.
Nếu như Thần Chiếu Minh Vương Kinh có đột phá thì
Lục Thánh cũng cảm thấy chờ mong.
Thật ra Kỳ Thiên Nguyện Luân Đao chính là việc để cho tỉnh thần lực áp súc cường độ cao, đè ép không khí, hình thành hiệu quả đao mang tương tự như chân không diệt sát.
Tuy rằng nguyên lý rất đơn giản, nhưng thao tác lại phi thường phức tạp. Không chỉ cần năng lực khống chế tỉnh thần lực rất mạnh, mà còn cần tỉnh thần lực cường đại làm cơ sở.
Đương nhiên uy lực cùng độ khó sẽ có tỷ lệ thuận.
"Kỳ Thiên Nguyện Luân Đao càng thiên về tạo nghệ đao pháp, mà đao pháp của ta hiện tại sớm chỉ mới Khống Chế Cảnh nên còn hơi kém một chút."
Lục Thánh cân nhắc sẽ ở trong không gian mộng cảnh săn giết zombie luyện đao để thu hoạch ký ức của đối phương, đây chính là phương thức nhanh nhất giúp hắn tăng lên tạo nghệ đao pháp.
"Kỳ Thiên Nguyện Luân Đao này do ta dùng Vô Gian Đao Luân thi triển ra, cho nên giữa vũ khí cùng chiến pháp có rất nhiều chỗ không phù hợp."
"Đây giống như là dùng côn để sử dụng thương pháp, uy lực sẽ bị giảm đi ít nhất ba, bốn thành."
"Nhưng việc rèn đúc Nguyện Luân Đao còn cần rất nhiều tiền, do đó ta tạm thời cũng chỉ có thể sử dụng Vô Gian Đao Luân để thay thế."
"Kỳ Thiên Nguyện Luân Đao! Kỳ Thiên, Kỳ Thiên!"
"Bởi vì thi triển môn đao pháp này mà lúc nào ta cũng cần giơ cao hai tay qua đỉnh đầu, tư thế giống như đỡ trời, cho nên mới dùng cái tên này."
Lục Thánh vừa nghĩ ngợi vừa đi vào làn đường cao tốc, chậm rãi đi về phía nhà mình. ...