Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 501 - Chương 501: Chiến Trường Hoang Vu

Chương 501: Chiến Trường Hoang Vu Chương 501: Chiến Trường Hoang VuChương 501: Chiến Trường Hoang Vu

"Phòng tuyến nơi này khá vững chắc." Cảm nhận được vẻ lạnh lẽo trên mặt Hạ Định Quân hơi giảm, binh sĩ báo cáo tinh thần phấn chấn, mỉm cười báo cáo: "Nghe nói là sư đoàn 1182 ở đó có biểu hiện rất xuất sắc, thậm chí bọn họ còn có dư lực tiếp viện cho các phòng tuyến xung quanh, làm ra cống hiến cực lớn."

Đôi mắt Hạ Định Quân hơi sáng lên, nói: "Sư đoàn 1182 do ai chỉ huy?"

"Là thiếu tướng Du Phi Dực."

"Du Phi Dực sao?" Hạ Định Quân đọc lên cái tên này, rồi bỗng nhiên phản ứng lại: "Ta còn nhớ rõ đoạn thời gian trước quân bộ đã mời chào một mầm non tốt làm dự bị Võ Thánh, chính là Du Phi Dực đã đề cử người này lên. Hắn có tên là gì nhỉ?"

"Lục Thánh! Đúng rồi, hắn gọi là Lục Thánh! Hắn là thiếu niên tông sư, tuổi còn nhỏ mà trên tay đã dính máu của vài vị tông sư, ngay cả võ quán Cực Đạo mà hắn cũng dám trêu vào."

"Ha ha ha ha..." Hạ Định Quân nhịn không được mà cười to, gật đầu nói: "Du Phi Dực rất không tệ, cũng là một nhân tài. Chờ sự kiện lần này kết thúc ngươi để cho hắn tới tìm ta một chuyến."

"Vâng thưa tư lệnh." Binh sĩ báo cáo tươi cười đáp ứng.

Rốt cục ánh mắt Hạ Định Quân cũng di động đến góc dưới bên trái của bản đồ là một khu vực đỏ nhất.

Trước đó tại hội nghị các tư lệnh chiến khu của quân khu phía đông, nguyên soái đã đích thân điểm ra vị trí này, đem nó đặt làm điểm chiến lược B.

Đạo phòng tuyến này giống như một cái túi nhỏ, đem địa quật bao vây lại.

Đáng tiếc là hiện tại cái túi này đã bị rách. Nhưng nó cũng được như mong đợi.

Nụ cười vừa mới nở rộ trên mặt thì Hạ Định Quân lập tức thu lại. Hắn chống hai tay giao nhau trước mũi, ánh mắt trầm định, trầm giọng ra lệnh: "Điều ra hiện trường cho ta xem tình huống."

Binh sĩ báo cáo cảm nhận được bầu không khí trong phòng đột nhiên đè nén, chậm lại hô hấp, nhỏ giọng trả lời: "Vâng."

Hắn lấy ra điều khiển từ xa thao tác đơn giản hai cái.

Rất nhanh sau đó, một đạo hình ảnh hiện ra trên màn hình lớn. Đầu tiên là viễn cảnh từ trên cao đi xuống, sau đó nhanh chóng kéo gần lại.

Theo hình ảnh phóng đại, đồng tử của Hạ Định Quân cùng binh sĩ báo cáo cũng nhanh chóng co rút lại.

Hình ảnh dị thú tàn sát bừa bãi trong tưởng tượng của bọn hắn cũng không có xuất hiện.

Thứ hiện ra trước mặt hai người ngược lại là một mảnh núi thây biển máu của dị thú!

Mà ở phía trước mảnh núi thây biển máu của dị thú này, có một thân ảnh đang ngạo nghễ đứng thẳng.

Hắn lằng lặng đứng trước địa quật, trường thương trong tay tùy ý cắm trên mặt đất.

Hình ảnh này giống như một mình hắn có thể mạnh mẽ bảo vệ một phương thiên địa!

Bành!!!

Hạ Định Quân hai tay chống xuống bàn, mạnh mẽ từ chỗ ngồi đứng lên, thân thể nghiêng về phía trước, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ cùng chấn động không gì sánh kịp.

"Người này là ai? Lập tức điều tra thông tin của hắn cho ta!"...

Trên vùng hoang dã, một nữ nhân có dáng người cao gầy đang bước chậm.

Trên người nàng mặc trang phục chiến đấu cao cấp, trong lỗ tai đeo tai nghe truyền tin không dây, sau lưng cắm chéo nhau hai thanh trường kiếm hợp kim.

Khi nàng đi tới một bụi cây rậm rạp, mấy đạo bóng đen đột nhiên vọt lên hướng về phía nàng đánh tới.

Vẻ mặt nữ nhân không hề dao động, nàng tựa hồ đã sớm dự liệu được một màn này.

Nữ nhân mang tư thái tùy ý rút ra hai thanh trường kiếm hợp kim sau lưng, tốc độ tay của nàng nhanh đến mức kinh người.

Sau đó nữ nhân đột nhiên biến mất trong không khí, rồi nàng lại đột nhiên xuất hiện.

Có ánh sáng trắng lóe lên rồi biến mất sau đó.

Mấy con dị thú sắp nhào tới trước mặt nàng dừng lại thân hình và rơi xuống đất vỡ thành mấy chục khối, máu tươi tanh hôi chảy ra đầy đất. trong tai, thản nhiên nói: "Ta vừa mới giải quyết bốn con dị thú, gồm ba con cấp năm, một con cấp sáu. Hết thảy đều bình thường."

Rất nhanh sau đó, trong tai nghe truyền đến âm thanh trả lời.

"Ta cũng vừa mới giết chết hai con dị thú, hết thảy đều bình thường."

"Ta thì không gặp, tất cả đều bình thường."

"Ta vô sự, vẫn bình thường."

Nghe xong các đội viên trong tiểu đội báo cáo, nữ nhân gật đầu, nói: "Vậy tập hợp tại tọa độ xxx nhé."

"Vâng, đội trưởng."

Mười lăm phút sau, tiểu đội bốn người đã thành công hội tụ ở rìa thành phố bỏ hoang.

Bọn họ đứng tại một chỗ trũng cỏ dại mọc thành bụi, một bên nghỉ ngơi hồi phục, một bên trao đổi.

"Bà mẹ nó quá kỳ quái đi! Lão tử vòng vo nửa ngày mà một con dị thú cấp năm trở lên cũng không nhìn thấy! Không phải trước đó đã nói phòng tuyến đã bị phá rồi sao? Nhưng một chút cũng không giống a!" Một gã đại hán đầu trọc mặt đỏ cao tới 2m2, trên đầu trọc của hắn còn có xăm một con bọ cạp, hắn xoa đầu nghỉ hoặc nói ra.

"Ta cũng kém không nhiều lắm, tuy rằng không đến mức dị thú cấp năm cũng đều không có, nhưng số lượng thật sự rất ít." Nam thanh niên bên cạnh chừng ba mươi tuổi, dáng người thon dài, có chút tiểu soái đáp lời: "Thành thật mà nói phòng tuyến này cùng vùng hoang dã không kém nhiều lắm, thậm chí có thể nói là rất hoang vu. Quả thật nó không giống như tư liệu miêu tả là phòng tuyến đã bị phá, dị thú tàn sát bừa bãi."

Một người đàn ông trung niên có tướng mạo bình thường, dáng người trung bình cũng báo cáo đơn giản một chút, tình huống không khác hai người trước miêu tả nhiều lắm.

Nữ nhân dẫn đội gật đầu, đôi mày thanh tú nhíu lại.

"Chuyện này quả thật có chút kỳ quái! Theo lý thuyết mà nói nhiệm vụ được đánh giá là cấp AA thì không nên hoang vu như vậy."

"Hơn nữa địa quật chỉ mới xuất hiện, tin tức phòng tuyến nơi này bị phá mọi người cũng đều biết, tình báo càng không thể phạm sai lầm."

Nữ nhân ngẩng đầu, nhìn ra phế tích thành thị xa xa, trầm giọng nói tiếp: "Những dị thú chui ra địa quật nếu không có ở vùng hoang dã thì chỉ có thể trốn ở bên trong phế tích thành thị."

"Mọi người phải cẩn thận, mật độ dị thú trong thành thì phỏng chừng đại chiến!"...
Bình Luận (0)
Comment