Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 515 - Chương 515: Xin Tha

Chương 515: Xin Tha Chương 515: Xin ThaChương 515: Xin Tha

Lục Thánh đình chỉ suy tư, ánh mắt hắn chuyển hướng qua binh sĩ phụ trách kiểm tra thực lực.

Binh sĩ kia cảm nhận được ánh mắt của Lục Thánh thì thân thể lập tức rung lên một cái.

Hắn lấy một cái tư thế quân đội xinh đẹp bày ra trước mặt Lục Thánh, biểu lộ cuồng nhiệt hỏi: "Trưởng quan, ngài có cần đo lại lần nữa không?"

"Không cần." Lục Thánh lắc đầu đáp.

Hắn vốn đã có chút hư nhược, nếu đo lại thì đoán chừng cũng đo không ra thành tích tốt hơn, về sau có cơ hội hắn lại đo tiếp.

"Vâng thưa trưởng quan. Xin ngài chờ một chút, ta hiện tại liền đi sao kê dữ liệu cho ngài. '"

Binh sĩ nói xong liền nghiêm chỉnh xoay người, nhanh chóng chạy ra phòng kiểm tra thực lực.

Lục Thánh vừa xoay người lại thì liền nhìn thấy từng ánh mắt vẫn còn đắm chìm trong sự rung động cùng kinh hãi to lớn.

Sau đó bọn họ cấp tốc chuyển biến thành vẻ kích động cùng kính sợ.

Vụt!!!

Một thân ảnh như gió nhảy tới trước mặt Lục Thánh, hắn cung cung kính kính đưa ra hai tay của mình.

Đó là vị đội trưởng tướng tinh kiểm tra thực lực trước Lục Thánh.

"Hạ nhân Hàn Linh, hôm nay may mắn được gặp đại nhân thật là vinh hạnh."

Nam nhân tên là Hàn Linh này trước đó dù là nhìn thấy Tiếu Trạm đánh ra 16 triệu điểm chiến lực mà vẫn như cũ duy trì vẻ bình tĩnh cùng kiêu ngạo.

Nhưng bây giờ hắn lại ở trước mặt Lục Thánh cung kính như vậy, có thể thấy Lục Thánh đánh ra 12,5 sao chiến lực đối với mọi người ở đây tạo thành đả kích lớn đến cỡ nào.

Lục Thánh tùy ý cùng bắt tay với Hàn Linh, hắn cũng không nói cái gì mà chỉ nhẹ gật đầu.

Hàn Linh thì lại vô cùng kích động, hắn cũng không biết làm thế nào miêu tả nội tâm vui sướng của mình lúc này.

Lục Thánh ngay sau đó liền hướng về phía bọn người Triển Hồng Bây giờ ánh mắt Triển Hồng Ngọc nhìn Lục Thánh đã thay đổi hoàn toàn.

Toàn bộ tiểu đội Hổ Hạt nhìn hắn đầu như nhìn thần linh vậy.

Đối với đám tướng tinh tông sư có chiến lực không cao hơn 1 sao này mà nói, chiến lực 12,5 sao của Lục Thánh chính là "Thần"!

Mấu chốt là vị "Thần" này còn là người được bọn họ "Nhặt" về từ vùng hoang dã.

Đối với bọn họ trận kinh lịch này quá ảo ma!

Nhất là Triển Hồng Ngọc, đầu óc của nàng đến bây giờ vẫn còn rất trống rỗng.

Triển Hồng Ngọc biết Lục Thánh rất mạnh, đã có ý nghĩ ôm đùi Lục Thánh.

Nàng vốn cho là Lục Thánh chỉ là một vị đại tông sư, nếu không hắn sẽ làm không được chuyện một người thủ hộ một cái chiến tuyến và giết dị thú cấp bảy như giết gà.

Nhưng Triển Hồng Ngọc chưa từng nghĩ tới Lục Thánh lại có chiến lực cao tới 12,B sao, là Đại tông sư đỉnh phong, là Đông Bộ Thất Diệu!

Mẹ nó, hắn thế này sao lại là cái đùi phổ thông được! Hắn rõ ràng là một cái đùi khủng long vô cùng tráng kiện!

Thua thiệt cho Triển Hồng Ngọc trước đó còn nghĩ mình là trâu già gặm cỏ non.

Coi như Lục Thánh nguyện ý để cho nàng ăn thì răng lợi của nàng có đủ tốt để nhai hắn không?

Lục Thánh thật sự là cỏ non sao?

Triển Hồng Ngọc bỗng nhiên nhớ tới tuổi tác của Lục Thánh. Hắn tối thiểu nhỏ hơn nàng mười mấy, hai mươi tuổi.

Nói cách khác Lục Thánh chỉ chừng ba mươi tuổi, vậy mà hắn đã là đại tông đỉnh phong!

A...

Triển Hồng Ngọc lại cảm thấy não mình thiếu dưỡng khí.

Lục Thánh nhìn xem trên mặt sàn là một tầng tro bụi hơi mỏng, đều là do hắn vừa mới đánh ra một quyền kia chấn rơi, trần nhà đều muốn nứt ra.

Hắn chào hỏi đám người của tiểu đội Hổ Hạt: "Nơi này quá dơ bẩn, chúng ta ra ngoài chờ thôi."

Mấy người Triển Hồng Ngọc mờ mịt gật đầu, ngoan ngoãn đuổi theo. Lúc này có một bóng người ngăn lại trước mặt Lục Thánh.

Đó là Tiếu Trạm!

Cái đầu Tiếu Trạm lúc này đều muốn cúi xuống tới đũng quần, khuôn mặt hèn mọn tới cực điểm, cầu khẩn: "Đại nhân, ta vừa mới nói sai, xin ngài chớ có để trong lòng... Ta thật có lỗi, thực sự rất có lỗi..."

Tiếu Trạm khi nấy xoi mói Lục Thánh thế nào thì Lục Thánh tuyệt đối đã nghe được. Nhỡ đâu hắn ghi hận trong lòng rồi quay đầu trả thù, như vậy Tiếu Trạm sẽ chịu không nổi, sống không được nhẹ nhõm.

Lục Thánh bình thản nhìn xem Tiếu Trạm cúc cung xin lỗi, hắn cũng không nói gì.

Lục Thánh càng như vậy thì trong lòng Tiếu Trạm càng là hoảng thành một đám.

Các đội viên của tiểu đội Tiếu Trạm cũng hoảng loạn, vội vàng nhảy ra hỗ trợ hắn xin lỗi.

"Xin đại nhân tiếp nhận lời xin lỗi của đội trưởng chúng ta. Hắn có đầu óc không tốt nên mới thường xuyên nói bậy, ăn nói lộn xộn..."

"Đúng vậy đó, đội trưởng chúng ta tuy có thực lực mạnh nhưng đầu óc lại không được tốt lắm..."

Tiếu Trạm nghe các đội viên của mình "Nhiệt tình hỗ trợ", trên mặt hắn gạt ra một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn, liên tục gật đầu nói: "Đúng đúng đúng... Đại nhân, đầu óc của ta thật sự không tốt!"

Trong lòng Tiếu Trạm thầm nghĩ, sau khi trở về mà không đánh phế mấy tên láo cá chó này thì hắn liền viết ngược tên mình.

"Được rồi, lần sau nhớ chú ý." Lục Thánh tùy ý đáp lại một câu, sau đó đi xuyên qua đám người Tiếu Trạm tiếp tục đi ra ngoài.

"Đa tạ đại nhân tha thứ." Đám người Tiếu Trạm dạt ra hai bên, hô to.
Bình Luận (0)
Comment