Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 570 - Chương 570: Đông Tình Tuyết Gặp Nạn

Chương 570: Đông Tình Tuyết Gặp Nạn Chương 570: Đông Tình Tuyết Gặp NạnChương 570: Đông Tình Tuyết Gặp Nạn

Chỉ thấy Đông Tình Tuyết thần sắc khẽ động, tựa hồ đang chuẩn bị làm cái gì.

Rốt cục nàng hướng về phía bóng lưng Đông Thắng Y hô lên một cái danh xưng mà mười mấy năm qua nàng chưa từng gọi ra: "Nhị ca!"

Tiếng gọi này phảng phất như có ma lực thần kỳ nào đó xuyên thấu qua từng tầng bình chướng.

Đông Thắng Y vốn đang bước đi rất kiên định vững vàng thì thân hình hắn bất chợt run lên, quay đầu lại.

"Ngươi..."

Đông Thắng Y nhíu mày, yên lặng nhìn Đông Tình Tuyết.

Vẻ mặt Đông Tình Tuyết bình thản, lại gọi một tiếng: "Nhị ca!"

Đông Thắng Y nhíu mày càng chặt hơn, tựa hồ đang tự hỏi cái gì.

"Nhị ca, nơi này đã là chỗ sâu địa quật, nguy hiểm trùng trùng, độc nữ Lâm Vãn Vãn của Siêu Việt Võ Thánh đã hoàn thành nhiệm vụ rồi." Đông Tình Tuyết tựa hồ tìm được bí quyết, đặc biệt nhấn mạnh ở trên hai từ "Nhị ca" và "Siêu Việt Võ Thánh", cuối cùng nàng vô cùng nghiêm túc nói ra từng câu từng chữ: "Nhị ca, chúng ta cần ngươi bảo hộ chúng ta trở về."

Những lời này của Đông Tình Tuyết rõ ràng là có tác dụng, Đông Thắng Y đã hoàn toàn tỉnh táo lại.

"Đáng chết!"

Đông Thắng Y nhìn xem hai tay của mình, hắn nhớ lại hành động lúc trước của mình mà sắc mặt khó coi, nói: "Ta làm sao lại dẫn các ngươi đi thẳng đến đây? Như thể có ai đó đã gọi ta đi tới, và dường như có thứ mà ta khao khát nhất đang ở đó."

Đông Thắng Y nói xong thần sắc bỗng nhiên trở nên có chút hoảng hốt, ánh mắt hắn bắt đầu mê man, trên mặt hiện lên vẻ hơi giấy giụa.

Đông Tình Tuyết sắc mặt căng thẳng, phát hiện ra trạng thái của Đông Thắng Y không đúng, vội vàng tiến lên một bước, lần nữa mở miệng hô: "Nhị cai"

Rống!

Bỗng nhiên có một cái bóng đen khổng lồ dài hơn mười mét y như cự kình từ trong biển sâu hắc ám lao ra, mở ra cái miệng to như chậu máu gầm lên một tiếng rồi liền biến mất không thấy đâu.

Đâng Tình Tuyết tuyêt mỡ tronad trên nhưng lanh lùna đã biến mất †ai chỗ.

Một màn này phát sinh thật sự quá mức đột ngột cùng nhanh chóng, nhanh đến mức bất kể là Đông Thắng Y hay là Lâm Vấn Vấn đều không kịp phản ứng.

Chờ bọn họ phục hồi lại tỉnh thần thì con dị thú khổng lồ kia đã nuốt chửng Đông Tình Tuyết rồi chui vào vực sâu địa quật, hoàn toàn biến mất ở trong bóng tối.

"Á "

Lâm Vãn Vãn hung hăng lấy hai tay che miệng mình lại, đôi mắt của nàng vốn đã lớn trong nháy mắt liền mở to hơn.

Trong mắt nàng tràn ngập thần sắc bất ngờ không kịp đề phòng cùng khó có thể tin nổi, một câu cũng nói không nên lời.

Đông Thắng Y cũng cả người ngây dại. Hắn ngây ngốc nhìn xem vị trí Đông Tình Tuyết vừa mới đứng, chậm rãi vươn ra một tay tựa hồ muốn bắt lấy cái gì, đáng tiếc hắn chỉ bắt được không khí.

Đông Thắng Y đột nhiên trầm xuống. Một lát sau hắn hô to một tiếng bao hàm sự hối hận vô cùng cùng lửa giận bộc phát.

"Thả em gái ta ra!"

Một chút ánh sáng trắng lặng lẽ nở rộ, sau đó nhanh chóng mở rộng tạo ra năng lượng màu trắng khổng lồ.

Cuối cùng là nổ "ầm" một tiếng. Bạch quang trong nháy mắt chiếu sáng từng tầng địa quật.

Ngay sau đó toàn bộ địa quật đều rung động. ...

Xoảng!!!

Dường như có âm thanh vỡ vụn vang lên trong đầu Lục Thánh.

Hắn dừng bước lại, đứng yên tại chỗ hồi lâu.

Ba cái Tế bào Bất Diệt ở giữa trán hắn đã yên lặng, không truyền đạt tín hiệu nữa.

Lục Thánh có loại cảm giác vô cùng mãnh liệt như có một cái gì đó rất quan trọng với hắn đang nhanh chóng rời khỏi hắn.

"Hừitt"

Lục Thánh từ trong hầm gào thét lao ra, vững vàng rơi xuống mặt đất, thần sắc hắn rất âm trầm.

Vài giây sau, điện thoại di động đã kết nối.

"Al3 me à Tiểu Thánh đây!" "Dạ không có gì, ta chỉ gọi điện thoại về nhà hỏi thăm một chút cha có khỏe không ấy mà!"

"Được rồi, vậy ta cúp máy đây!"

Sau khi xác nhận Lục gia không có việc gì, Lục Thánh Tài hơi thở phào nhẹ nhõm.

Cha mẹ hắn đang đi làm, Lục Khinh Hòa đang đi học, cả nhà hắn đều sống rất tốt.

"Vậy là..."

Lục Thánh tiếp tục lục tìm trong danh bạ điện thoại di động, tìm được số của Đông Tình Tuyết gọi đi.

Nàng không bắt máy!

Sắc mặt Lục Thánh trầm xuống.

Ở quân khu điện thoại di động tắt máy cũng là chuyện thường xảy ra, nhiều khi tín hiệu không phải rất tốt, chưa chắc Đông Tình Tuyết đã xảy ra chuyện.

Lục Thánh tìm người tiếp theo, nhưng không đợi hắn gọi đi thì đã có người gọi tới.

Điện thoại hiển thị là Tần Thiệu Quân.

Lục Thánh nhanh chóng nhận máy.

"A lôt"

Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói nôn nóng bất an của Tần Thiệu Quân.

"Lục Thánh, ngươi đang ở đâu?"

"Ta đang ở..." Lục Thánh báo ra vị trí của mình, sau đó hỏi lại: "Sao vậy?"

Ngữ khí của Tần Thiệu Quân cuống lên, dồn dập nói: "Ngươi nhanh trở về đi, đã xảy ra chuyện rồi, Đông Tình Tuyết đã xảy ra chuyện."

Thình thịch!!!

Trái tim Lục Thánh đập mạnh một cái, sau đó chậm rãi hạ xuống.

Lục Thánh hít sâu một hơi, cố gắng làm cho giọng nói của mình có vẻ bình tĩnh.

"Nàng đã xảy ra chuyện gì? Cứ từ từ mà nói."
Bình Luận (0)
Comment