Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 61 - Chương 61 - Cao Không Thể Chạm

Chương 61 - Cao Không Thể Chạm
Chương 61 - Cao Không Thể Chạm

Lục Thánh còn chưa lên tiếng, Lý Ý Hàm đã nhíu mày mở miệng.

“Lưu Phong, ngươi như vậy là có lễ phép sao? Ngươi cố ý châm chọc Lục Thánh đúng không?”

Lưu Phong vội vàng cợt nhả giải thích: "Nào có, ta chỉ thuận miệng hỏi để tìm hiểu một chút Lục Thánh như thế nào thôi. Nếu như hắn không có xe thì ta có thể để cho xe chuyên dụng của lớp bổ túc của ta đưa hắn đi."

Lý Ý Hàm mang vẻ mặt chán ghét.

Đúng lúc này, Lục Thánh vẫn ngậm miệng không nói gì đột nhiên mở miệng: “Không cần, xe chuyên dụng của trại huấn luyện của ta đã tới rồi.”

“Hả?” Lưu Phong sửng sốt, không nghĩ tới Lục Thánh lại có câu trả lời như vậy.

“Ở đâu? Lục Thánh, ta đi với ngươi. Nếu xe chuyên dụng của trại huấn luyện của ngươi có thể tiện đường thì hãy dẫn ta đi một đoạn.” Lý Ý Hàm nhanh chóng mở miệng, hình như là vì biểu thị ủng hộ Lục Thánh mà nhân tiện còn hung hăng trừng Lưu Phong một cái.

Lục Thánh nhíu mày, suy nghĩ một chút rồi nói: "Ta không biết có được hay không, phải hỏi trước một chút.”

“Được, ta chờ ngươi!” Lý Ý Hàm đáp ứng.

Lưu Phong ở một bên sắc mặt đã sắp tái mét, biến khéo thành vụng chính là hắn.

Hoàng Viện đầu óc xoay chuyển chậm hơn nên lúc này mới kịp phản ứng, Lưu Phong cùng Lục Thánh đây là có mâu thuẫn.

Nàng cảm thấy Lục Thánh Nhân rất tốt, bộ dạng đẹp trai tính tình lại tốt, mặt khác nàng cũng muốn ngồi xe của Lưu Phong. Trong khoảng thời gian ngắn nàng do dự không biết nên giúp ai.

Lúc này ba người phát hiện Lục Thánh hành động, hắn hướng về một cái phương hướng mà bước nhanh đi đến.

“Xem ra là hỏi xe chuyên dụng! Tiểu tử này thật đúng là có xe riêng đưa đón…” Lưu Phong oán hận nói, nhưng nói được một nửa thì lại đột nhiên kẹt cứng.

Không chỉ có hắn, Lý Ý Hàm cùng Hoàng Viện cũng ngây ngẩn cả người, mở to hai mắt.

Chỉ thấy Lục Thánh trực tiếp hướng về xe chuyên dụng mà bọn họ vừa mới thảo luận qua, đó là chiếc xe của trại huấn luyện thiên tài tại tỉnh Đông Ninh mà Lưu Phong định nghĩa là trâu bò đỉnh đỉnh, chỉ có nhân vật Thần cấp của mỗi thành phố mới có thể ngồi vào.

Bọn họ nhìn thấy Lục Thánh đi tới trước mặt chiếc xe chuyên dụng kia, trên xe có một người bước xuống, hai người nói chuyện trong chốc lát rồi sau đó Lục Thánh chậm rãi đi trở về.

“Đi thôi, sư phụ dẫn đội đồng ý rồi.” Lục Thánh mang vẻ mặt bình tĩnh tiếp đón Lý Ý Hàm, nhân tiện cũng mang theo Hoàng Viện: "Hoàng Viện cũng đi cùng đi.”

Lý Ý Hàm hoảng hốt gật đầu, sau đó đi theo phía sau Lục Thánh.

Hoàng Viện thì mang vẻ mặt khiếp sợ cùng biểu tình khoa trương mà cũng nhanh chóng đuổi theo.

Trong bốn người chỉ còn lại một mình Lưu Phong ngây ngốc đứng tại chỗ, từ đầu đến cuối Lục Thánh cũng không nhìn hắn một cái.

Lưu Phong bỗng nhiên hoàn hồn, khó có thể tin mà kêu lên: “Mẹ kiếp! Là giả! Ngươi dám trang bức với lão tử à, lát nữa ta xem ngươi bị đuổi xuống xe như thế nào!"

Sau đó hắn liền trơ mắt nhìn Lục Thánh mang theo hai người Lý Ý Hàm cùng Hoàng Viện thuận lợi lên chiếc xe khách thương vụ có tạo hình độc đáo treo biểu ngữ "Trại huấn luyện thiên tài" kia.

Cửa xe khách rất nhanh liền đóng lại, sau đó khởi động đi xa.

Toàn bộ quá trình vô cùng trôi chảy tự nhiên, không có bất kỳ khúc nhạc đệm cùng ngoài ý muốn nào phát sinh. Và càng không có nội dung vở kịch mà Lưu Phong mong đợi nhất xuất hiện.

Lần này Lưu Phong đã hoàn toàn bối rối. Hắn đang suy nghĩ có khả năng trùng tên hay không, có lẽ tỉnh Đông Ninh không chỉ một có một cái "trại huấn luyện thiên tài ", mà Lục Thánh tham gia chính là một cái khác.

Nhưng điều tiếc nuối chính là Lưu Phong đã từng gặp qua một lần xe chuyên dụng chân chính của "trại huấn luyện thiên tài " đưa đón học viên ngay tại cửa hiệp hội võ giả của thành phố Thụ Hải, so với chiếc xe của Lục Thánh giống nhau như đúc.

Vậy có nghĩa là "Thần cấp nhân vật" mà hắn vừa mới thổi phồng một đường kia chính là Lục Thánh, mà trước đó hắn còn đặc biệt true chọc đối phương một chút.

Nội tâm Lưu Phong đang vô cùng chấn động.

Lý Ý Hàm mãi cho đến khi lên xe ngồi vào chỗ của mình, sau khi xe chạy thật xa cả người nàng vẫn mơ hồ.

Một phút trước Lưu Phong còn đang nói trại huấn luyện thiên tài có bức cách cao bao nhiêu, có thể vào trại huấn luyện này và ngồi trên chiếc xe này đều là trâu bò đỉnh đỉnh. Kết quả một phút sau Lục Thánh liền dẫn nàng lên xe, tùy ý giống như lên xe buýt trước cửa nhà mình vậy.

Quá trình này vô cùng kỳ diệu huyền huyễn, thật giống như là nàng đang nằm mơ.

Tâm tình Hoàng Viện cũng không kém Lý Ý Hàm bao nhiêu, nhưng biểu hiện của nàng lại khoa trương hơn nàng rất nhiều. Đôi mắt nàng đến bây giờ vẫn còn trợn tròn, vẻ khiếp sợ trên mặt không xua đi được.

Ngược lại Lục Thánh vẫn bình tĩnh như cũ, sau khi lên xe hắn liền quay mặt về phía cửa sổ, lẳng lặng nhìn ngắm phong cảnh bên ngoài.

Không thể không nói điều kiện của trại huấn luyện thiên tài vẫn rất tốt.

Tuy là xe chuyên dụng thì thật sự là xe chuyên dụng, nhưng trên xe ngoại trừ ba người Lục Thánh ra đến một người khác cũng không có, chỉ có một bác tài xế đeo găng tay trắng đang tập trung lái xe.

Trên đường Lục Thánh đặc biệt hỏi đích đến của Lý Ý Hàm cùng Hoàng Viện, sau đó liền đưa các nàng đến đúng nơi.

“Lục Thánh......”

Trước khi xuống xe, Lý Ý Hàm cắn môi, do dự mình có nên hỏi phương thức liên lạc của Lục Thánh hay không, nhưng không đợi nàng lấy hết dũng khí nói ra thì Lục Thánh đã vẫy tay tạm biệt nàng.

Nhìn xe khách chậm rãi khởi động, Lý Ý Hàm bỗng nhiên cảm giác nội tâm trống trải. Nàng có loại dự cảm mãnh liệt sau lần này cả đời nàng chỉ sợ sẽ khó gặp lại Lục Thánh.

Cửa sổ xe trong suốt chiếu rọi gương mặt tuấn mỹ sạch sẽ của Lục Thánh, trước sau như một lấp lánh trong mắt Lý Ý Hàm. Nhưng nàng rất rõ ràng giữa mình và Lục Thánh tồn tại bao nhiêu khoảng cách.

Trên xe có thể là hai thế giới, nàng thật giống như một cô dân nữ đi lầm mà xông vào vũ hội của hoàng tử, sau đoạn kỳ diệu này rồi nàng cũng phải trở về hiện thực.

Bình Luận (0)
Comment