Đúng như lời Lâm Thiếu Vũ nói, Lục Thánh thoáng đi về phía trước hai bước thì hai cỗ cơ quan người máy chắn trước mặt hắn lập tức chớp động hồng quang, cơ hồ đồng thời giơ nắm đấm lên hung hăng đánh về phía hắn.
Lâm Thiếu Vũ khoanh hai tay trước ngực, vẻ mặt trêu tức.
Lúc trước Lục Thánh nói hắn là dê bò, hắn đang lo không có giáo huấn được Lục Thánh, hiện tại nhìn thấy Lục Thánh xui xẻo thì hắn so với bất luận kẻ nào đều cao hứng hơn.
“Cẩn thận!” Cô gái có diện mạo ngọt ngào kia lại nhịn không được mà rốt cục kêu lên.
Ngay tại tất cả mọi người cho rằng sắp nhìn thấy một màn vô cùng thê thảm, nhưng sự tình phát sinh sau đó lại để cho toàn bộ bọn họ mở to hai mắt.
Bành! Bành!
Hai tiếng trầm đục vang lên, hai nắm đấm hợp kim to bằng cái bát một trái một phải lần lượt bị một bàn tay thon dài trắng nõn vững vàng nắm trong tay.
Trong quá trình này thân thể Lục Thánh thậm chí cũng không có lắc lư một chút.
"Bắt được... bắt được rồi."
Trên mặt các thiếu niên của thành phố Thanh Nguyên lộ ra biểu tình không thể tưởng tượng nổi.
Lâm Thiếu Vũ đang hai tay ôm ngực cũng lập tức sửng sốt, mạnh mẽ đứng thẳng người, hoài nghi mình có phải nhìn lầm hay không.
Cơ quan người máy cấp một da đồng cốt thép, sức chiến đấu cực hạn gần 1000, trong đầu còn có võ kỹ cơ sở tự vận hành ứng đối, ở trong thực chiến hoàn toàn nghiền ép tuyệt đại bộ phận võ giả cấp một. Thậm chí ngay cả một ít võ giả cấp hai cũng không nhất định có thể áp chế được nó.
Dù sao đây cũng là máy móc chứ không phải người, nó không mệt cũng không bị thương kêu đau.
Mặc dù Lâm Thiếu Vũ vẫn rất tự tin, nhưng hắn cũng tự nhận tuyệt đối không dám chính diện đi tiếp nắm đấm của một cái cơ quan người máy cấp một.
Nhưng hiện tại hắn vậy mà chứng kiến một tên học viên của thành phố Bạch Hà thông qua quan hệ để tiến vào đây, thực lực ngay cả võ giả cấp 1 đều không có đạt tới, nhưng lại có thể chính diện chỉ dựa vào hai bàn tay để mạnh mẽ tiếp được một kích toàn lực của hai tên cơ quan người máy.
Một màn này quả thực so với nhìn thấy người bán bánh rán trái cây dưới lầu đột nhiên nhảy cao ba mét và hóa thành cao thủ võ đạo còn muốn làm cho người ta kinh ngạc hơn.
Ngay khi Lâm Thiếu Vũ cùng một đám thiếu niên của thành phố Thanh Nguyên sững sờ, một màn càng kinh người hơn nữa đã xảy ra.
Két két két......
Tiếng máy móc va chạm làm cho người ta khó chịu vang lên.
Các thiếu niên mở to hai mắt khi nhìn thấy cánh tay của hai tên cơ quan người máy bị một đôi tay trắng nõn hữu lực từng chút một nâng lên.
Bởi vì linh kiện máy móc và mệnh lệnh chương trình xung đột với nhau, cho nên khớp cánh tay của cơ quan người máy bắn ra một lượng lớn tia lửa, kèm theo đó là từng trận âm thanh chói tai.
“Vãi cả lồng!” Một tên thiếu niên há to miệng, phát ra âm thanh khó tin. "Tên này có khí lực so với cơ quan người máy cấp một còn lớn hơn! Hắn còn là người sao?"
Những người khác cũng là mang vẻ mặt chấn động, cơ hồ tìm không ra ngôn ngữ để hình dung cảm thụ của mình lúc này.
Cô gái có diện mạo ngọt ngào kia đã sớm lấy tay che miệng mình lại, trong đôi mắt đẹp trợn tròn tràn đầy vẻ chấn động cùng kinh ngạc.
“Ha ha ha......” Lúc này đột nhiên có một trận tiếng cười lớn vang lên.
Mọi người theo nơi phát ra nhìn lại, chỉ thấy Lâm Thiếu Vũ đang cười ha ha, vừa lắc đầu vừa tự giễu: "Thiếu chút nữa ta đã bị người trong trại huấn luyện lừa rồi. Những thứ này đâu phải là cơ quan người máy cấp một gì chứ, rõ ràng chỉ là bán thành phẩm không tới cấp một, sức chiến đấu chân thật căn bản kém xa cấp một chân chính, chỉ là bề ngoài dọa người mà thôi. Vốn nên như thế, nếu thật sự bày ra nhiều cơ quan người máy cấp một chân chính như vậy ở đây thì làm sao có thể có người thông qua khảo hạch được!"
Lâm Thiếu Vũ chỉ vào Lục Thánh đang nắm lấy hai tên cơ quan người máy phía trước, vẻ mặt khoa trương hô to với mọi người: "Chẳng lẽ các ngươi cho rằng một tên học viên bằng vào quan hệ để vào đây, ngay cả thực lực võ giả cấp một cũng không có mà có thể đồng thời chịu đựng được công kích của hai tên cơ quan người máy cấp một sao?”
Đám thiếu niên chớp chớp mắt, vẻ mặt có chút mơ hồ, hiển nhiên không theo kịp suy nghĩ của Lâm Thiếu Vũ.
“Quên đi, giải thích với đám ngu ngốc các ngươi quả thật vất vả.” Lâm Thiếu Vũ khoát tay nói, sau đó vừa chậm rãi hoạt động thân thể vừa đi về phía trước.
“Nếu như các ngươi đã không rõ thì mở to mắt mà nhìn xem ta qua cửa như thế nào đi.”
Lâm Thiếu Vũ lắc lắc đầu, đôi chân tăng tốc, sau đó tự tin phóng về phía hai tên cơ quan người máy trước mắt.
Thân ảnh Lâm Thiếu Vũ nhanh như mũi tên, chỉ chớp mắt đã tới gần hai tên cơ quan người máy.
Hai tên cơ quan người máy đang yên lặng trong nháy mắt đã sáng đèn và đồng thời ra quyền.
Bành!!!
Một đạo thân ảnh mãnh liệt bay ngược trở về, chỉ nghe một tiếng nặng nề nện vào vách tường tận cùng.
Thân thể Lâm Thiếu Vũ như tấm áp phích mà chậm rãi từ trên tường trượt xuống, thân thể hắn co quắp, chậm rãi giơ một tay lên tựa hồ muốn chỉ cái gì đó.
"A...... Đây không phải kà cơ quan người máy cấp một, mà nó là...... là con mẹ nó cấp 2!"
Nói xong câu đó, Lâm Thiếu Vũ nghiêng đầu trực tiếp ngất đi.
Các thiếu niên trong đây nhìn xem chuyện vừa xảy ra mà miệng bắt đầu há to từng chút một, vẻ mặt rung động đến một chữ cũng không nói nên lời.
…