Chương 669: Cực Đạo Tứ Tượng
Chương 669: Cực Đạo Tứ TượngChương 669: Cực Đạo Tứ Tượng
Sâu trong lòng biển tối tăm yên tĩnh, đông đảo tướng tỉnh ra sức chém giết quái vật biển sâu.
Mà ở một bên chiến đoàn của bọn họ, một đạo nhân ảnh đang lặng lẽ lớn mạnh, giống như trái tim cự thú ẩn giấu dưới biển sâu.
Thịch!
Thịch!
Thịch!
Thịch!
Nó nhảy lên từng cái, âm thanh dần dần trở nên càng thêm có lực.
Con quái vật này đang chờ đợi thời khắc phá tan mặt biển, đối mặt với trời cao lôi đình thiên hỏa. ...
Trên vùng biển Ninh Hải, mấy chiếc trực thăng đáp xuống, lơ lửng trên mặt biển.
Từng đạo nhân ảnh từ trên trực thăng nhảy xuống, bọn họ đi trên mặt biển như giẫm trên đất bằng, chỉ mấy cái hô hấp công phu liền đi tới một tiểu đảo nhỏ ở phụ cận.
Đảo nhỏ này không thấy người ở, chỉ có thể thấy lác đác từng gốc cây dừa.
Sau khi trực thăng đưa người đến liền nhanh chóng rời đi, chỉ còn lại đám người trên đảo.
Có tổng cộng 32 người, mỗi người đều có khí huyết khổng lồ, quanh thân triển khai lực trường vô hình, rõ ràng đều là tông sư cấp 7 trở lên.
Trong đó bốn người dẫn đầu càng có khí huyết tựa như lò phản ứng hạt nhân cỡ nhỏ.
Bọn họ chỉ là đứng ở bên bờ mà toàn thân tỏa ra sóng nhiệt gần như vô cùng vô tận, ngay cả sóng biển cũng không thể tới gần.
Gió biển mang đến thủy triều cách bốn người mười mét liền dừng lại, trên bờ biển ẩm ướt hình thành một cái khu vực khô ráo quỷ dị nhô ra.
Đáng sợ nhất trong bốn người này là một gã nam nhân trung niên có dáng người tướng mạo đều bình thường không có gì lạ, tựa như lão nông vậy.
Hắn quét mắt nhìn 28 người phía sau, kiểm kê xong nhân số, thản nhiên mở miệng: "Chờ ở đây đi." 28 vị tông sư và đại tông sư đều yên lặng gật đầu, tất cả cùng nhau ngồi xuống tại chỗ, không hề ghét bỏ cát đất đá sỏi trên mặt đất.
Bốn người này thì đứng ở bên cạnh bờ biển, nhìn bờ biển mênh mông trước mắt tùy ý trao đổi.
"Hắn chỉ là một tướng tinh, cần gì để cho Cực Đạo Tứ Tượng chúng ta cùng Nhị Thập Bát Tú bọn hắn đều xuất động toàn bộ?" Trong bốn người này, một nam thanh niên có thân hình cao lớn, dáng người khỏe mạnh mở miệng hỏi.
Nam thanh niên này có tướng mạo cũng không nổi bật, nhưng đôi lông mày của hắn so với người thường dày rậm gấp mấy lần, tựa như phi đao bay nghiêng vào tóc mai.
Ánh mắt của hắn cũng cực kỳ sáng, giống như trong mắt ẩn chứa dao găm.
"Vì hắn là kẻ có thể một mình đánh bại mấy tên top 10 Trụ Ma Thần của Hắc Ma Xã." Người phụ nữ duy nhất trong bốn người lên tiếng.
Nữ nhân này có dung mạo khá tốt, ánh mắt đạm mạc, đôi môi hơi mỏng và thường xuyên mím chặt, làm cho người ta có một loại cảm giác kiên nghị.
Một gã nam nhân trung niên ánh mắt ôn nhuận, tướng mạo đôn hậu, mặc áo Tôn Trung Sơn màu đen, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc nói: "Ta từng cùng nữ nhân điên kia giao thủ một lần, thiếu chút nữa đã bị nàng đánh vỡ phòng ngự."
"Người này vẫn còn có chút thực lực, chiến lực nam nhân trung niên của hắn hẳn là tầm 70 sao, tương đương với chúng ta. Nghe nói hắn chỉ mới 20 tuổi."
"Khá lắm! Quả nhiên là võ đạo năm 300 đã sinh ra tuyệt thế yêu nghiệt!" Nam thanh niên mày rậm nhướng mày lên, kinh ngạc cảm thán.
"Cho nên lần này chúng ta xuất động cũng không phải toàn bộ là vì giết một mình Lục Thánh, chủ yếu là vì phòng ngừa quân bộ ra tay cứu hắn."
Lão nông nhàn nhạt mở miệng nói: "Giết một cái Lục Thánh là chuyện rất đơn giản, nhưng quân bộ cũng có rất nhiều cao thủ."
Ba người còn lại khẽ gật đầu, trên mặt cũng lộ ra một chút ngưng trọng.
Quân bộ mặc dù không có Võ Thánh, nhưng trụ cột vững vàng vẫn là rất nhiều.
Năm vi đai nauvên soái hơn mười vị đai tướna còn có môt í† cao thủ lâu năm giấu ở quân bộ, nếu tụ tập lại chỉ sợ ngay cả Võ Thánh cũng phải nhượng bộ.
Võ Thánh có mạnh hơn nữa thì cũng không có khả năng đem tất cả cao thủ của quân bộ đều giết sạch.
Dù là nhân gian chi thần chân chính thì cũng không cách nào làm được chuyện đứng một mình, luôn luôn phải có rễ cắm vào đất dưới chân mới được.
"Quân bộ muốn bồi dưỡng một vị cường giả cấp 9 chân chính nên đã suy nghĩ suốt hơn 200 năm. Người này có thiên tư xuất chúng như thế, xuất thân lại chính trực, chúng ta muốn giết hắn thì phỏng chừng quân bộ cũng sẽ liều lĩnh bảo vệ hắn." Nam nhân đôn hậu lo lắng nói.
Lão nông nói: "Yên tâm, chúng ta chỉ cần vây giết Lục Thánh là được, áp lực bên quân bộ tự nhiên sẽ có đại nhân ngăn cản."
"Đại nhân cũng tới sao?"
"Ừm."
Lão nông nhìn ra biển xa, hơi nheo mắt lại, nhỏ giọng nói: "Quân bộ trông mong một vị Võ Thánh cấp 9 đã hơn hai trăm năm, còn đại nhân ở trong trận chiến năm đó đau đớn mất đi ái tử, ngài muốn kéo dài thêm một tia huyết mạch nên cũng trông mong suốt hơn 100 năm."
"Nếu như ngài không biết thì không sao, nhưng khi nhìn thấy hy vọng thì lại cứng rắn bị người ta dập tắt. Cho dù là Võ Thánh nhân gian thì cũng phải nhập ma phát hỏa."
Lão nông nhẹ nhàng thở dài, hơi thở bị gió biển thổi tan, ba người bên cạnh hắn đều im lặng không nói gì. ...