Chương 672: Thức Tỉnh
Chương 672: Thức TỉnhChương 672: Thức Tỉnh
Trong mắt Đông Phá Thiên bắn ra hai đạo tỉnh quang, trên mặt hắn có lệ khí nhè nhẹ hiện lên.
"Ta ngược lại là muốn nhìn xem rốt cuộc là vật gì đang trốn ở chỗ này tác quái!"
Cương khí quanh người Đông Phá Thiên kích động, cả người hắn tựa như hóa thành một viên bạch hỏa lưu tỉnh hừng hực thiêu đốt, hung hăng lao vào bên trong hang động.
Trường đao hợp kim mở đường, cương khí bạch quang chiếu sáng hết thảy hang động.
Cũng không có chỗ kỳ dị, chỉ có sâu trong hang động hình như có một đạo bóng người lằng lặng ngồi xếp bằng.
Mà từng đợt tiếng tim đập kia chính là từ trên thân bóng người này truyền ra.
Trong hang động, khắp nơi đều là hoa văn sóng nước.
"Tìm được rồi!"
Đông Phá Thiên đôi mắt sáng ngời, nhanh chóng tới gần, muốn nhìn rõ hơn chút ít.
Ngay khi Đông Phá Thiên tới gần bóng người này, cương khí mãnh liệt sắp chiếu sáng toàn bộ bóng người, lúc này trong hành lang tối tăm, một đôi mắt màu vàng rực rỡ đột nhiên mở ra.
Vụt!!
Trong thoáng chốc, toàn bộ hang động tựa hồ hóa thành ban ngày, dường như có ánh sáng vô tận từ trên thân bóng người kia phóng ra.
Đồng tử của Đông Phá Thiên mãnh liệt co rút lại, trong đôi mắt hắn phản chiếu ra một khuôn mặt trẻ tuổi tuấn mỹ lạnh như băng, tựa hồ còn mang theo vài phần quen thuộc.
Đông Phá Thiên còn chưa kịp làm gì thì nam thanh niên trước mắt đã quỷ dị xuất hiện ở trước mặt hắn, lạnh lùng nhìn chăm chú vào hắn.
Cổ của Đông Phá Thiên bị một cỗ lực lượng cực mạnh bóp chặt.
Giây tiếp theo...
Ẩm!!
Đá ngầm nổ tung, Đông Phá Thiên hướng sống lưng lên trên, bị người bóp cổ nhanh chóng dâng lên mặt biển. ÀoII!
Trên mặt biển yên tĩnh bỗng nhiên có một đạo nhân ảnh phá nước lao ra.
Tiếng động thật lớn khiến cho vô số người chú ý, nhao nhao hướng về phía mặt biển nhìn lại.
"Các tướng tỉnh ra rồi!"
Ẩm! Âm! Ẩm!
Rất nhanh sau đó, càng ngày càng có nhiều thân thể mạnh mẽ từ dưới đáy biển phá nước lao ra.
Mỗi một vị đều là tướng tỉnh cao cấp của các đại quân khu, dáng người cân đối, khí thế bất phàm.
Bọn họ tay cầm vũ khí lạnh, mang theo một thân hơi nước cùng sát khí nồng đậm từ đáy biển đi ra.
Đám binh sĩ vây xem đều hưng phấn.
Có người bắt đầu hô to hò hét.
Đây là bọn họ đang ăn mừng các dũng sĩ trở về, cũng là đang nâng lên bầu không khí diễn võ chân chính sắp tiến đến.
"Đông Phá Thiên!"
Một nam thanh niên thân hình tuấn tú, cầm trường kích trong tay nhìn xem màn hình lớn ở xa xa, đọc lên cái tên vô cùng nổi bật đứng đầu bảng công huân, sắc mặt khó coi xen lẫn rung động nhè nhẹ.
Những tướng tinh còn lại cảm xúc cũng không kém hắn nhiều lắm.
Sau khi ra khỏi Địa Quật Hải Uyên, tất cả mọi người đều chú ý đến tên của Đông Phá Thiên.
[Đông Phá Thiên, điểm công huân: 750 vạn]
"750 vạn điểm công huân!"
"Bà mẹ nó! Tên này còn là người sao?"
Có tướng tỉnh tham gia diễn võ mắng to.
"Mấy người chúng ta cộng lại còn không nhiều bằng số lẻ của hắn a!"
"Đậu phộng, còn có người có điểm công huân bằng 0 kìa?" Bỗng nhiên có tướng tỉnh chỉ vào bảng công huân kêu lên.
Những người khác đều dời xuống ánh mắt, rơi vào một cái tên mà nhất thời vui vẻ.
"Khá lắm, thật đúng là có chuyện đó!" Lời đàm luận giữa về tướng tỉnh được phát sóng trực tiếp ra ngoài, cho nên có không ít người nghe được.
Trên mặt ai nấy cũng lộ ra vẻ mặt có chút cổ quái, biểu tình cố gắng nghẹn cười, rất nhiều người đều nhao nhao đem ánh mắt hướng về phía đám đại tướng cùng tư lệnh chiến khu của quân khu phía đông.
"Hắn thật sự ngủ suốt ba ngày sao?"
Màn hình lớn chiếu hình ảnh Lục Thánh rất nhiều lần mỗi ngày, kết quả mỗi lần nhìn thấy đều là Lục Thánh đang đang nhắm mắt ngủ, cũng có thể là đang tu luyện.
Dù sao hắn vẫn không động đậy chút nào, nếu như không phải đồng hồ thông tin biểu hiện tín hiệu sinh mệnh của hắn vẫn còn, vậy chỉ sợ người bên ngoài đều cho là hắn đã chết rồi.
Sắc mặt của đám người quân khu phía đông đều có chút khó coi.
Nguyên soái của quân khu phía đông thì tốt hơn một chút, hắn chỉ là sắc mặt hơi âm trầm xuống.
Thiên phú và thực lực của Lục Thánh là không thể nghỉ ngờ, nhưng hắn vốn luôn trông cậy vào Lục Thánh có thể ở tại diễn võ toàn bộ quân khu lần này làm cho quân khu phía đông của hắn tăng thêm mặt mũi.
Nhưng kết quả là Lục Thánh lại làm cho hắn mất mặt.
Đám người Ngu Tỉnh Hải thì đã hết chỗ nói, bọn hắn thật sự nghĩ không ra Lục Thánh rốt cuộc muốn làm cái gì.
Về phần Đông Phương Thất Diệu và những tướng tinh Đông khu tham dự diễn võ lần này; ai nấy đều vừa ngạc nhiên, vừa khiếp sợ, vừa xấu hổ, vừa khó hiểu.
Lục Thánh là tướng tỉnh được quân khu phía Đông công nhận, ai cũng nghĩ hắn có thể càn quét diễn võ lần này, nhưng không ngờ hắn lại đứng chót bảng.