Chương 683: Ta Sẽ Bắt Đầu Đồ Thánh!
Chương 683: Ta Sẽ Bắt Đầu Đồ Thánh!Chương 683: Ta Sẽ Bắt Đầu Đồ Thánh!
Hình người kim sắc đứng ở trên cao, hai tay đã sớm không còn đặt ở phía sau lưng.
Hắn lằng lặng nhìn Cực Đạo Thanh Long trước khi chết còn dừng lại vẻ kinh ngạc, khiếp sợ, còn có vẻ khó hiểu nồng đậm.
Tại sao ta lại chết?
Cực Đạo Võ Thánh đại nhân đang ở trước mắt ta mà vì sao ta lại chết?
Tại sao ngay cả Võ Thánh cũng không cứu được ta?
Tại sao?
Ánh mắt cuối cùng của hắn rơi vào trên người Lục Thánh.
"Rất tốt!" Hình người kim sắc chậm rãi mở miệng nói.
Đường nét của hắn tại thời khắc này nhanh chóng rõ ràng lên.
Nguyên bản dung mạo mơ hồ không rõ dần dần biến ra ngũ quan, quần áo,....
Mấy giây sau một gã thiếu niên có dung mạo thanh tú đã xuất hiện ở trước mặt Lục Thánh.
Ngoại trừ thân thể hắn vẫn là màu vàng nhạt và các chỉ tiết còn không rõ ràng thì hắn gần như không khác gì người bình thường.
Đôi mắt Lục Thánh sáng lên, nói: "Đây chính là hình chiếu ý chí do ngươi thụ hưởng ức vạn người ca tụng, hưởng thụ hương khói nhân gian mà ngưng tụ ra sao?"
Đây là võ đạo thần thông!
Lục Thánh cũng biết hình chiếu ý chí, cho nên hắn đối với thủ đoạn thi triển của Cực Đạo Võ Thánh có chút quen thuộc.
Từ lúc Cực Đạo Võ Thánh vừa tới huyễn hóa không ra diện mạo, cho thấy kỹ xảo hình chiếu ý chí trong « Thủy Tinh Quán Tưởng Pháp » cao minh hơn nhiều so với Cực Đạo Võ Thánh thi triển.
Nhưng thủ pháp mà Cực Đạo Võ Thánh vận dụng còn có lực lượng tỉnh thần ẩn chứa trong hình chiếu ý chí lại làm cho Lục Thánh cảm thấy thán phục.
Cực Đạo Võ Thánh cũng không để ý tới lời nói của Lục Thánh.
Ánh mắt bình tĩnh, đạm mạc của hắn rơi vào trên người Lục Thánh, thản nhiên mở miệng nói: "Gần một trăm năm qua ta không có bị người chọc giận đến loại tình trạng này." "Vậy là tính tình của ngươi thật đúng là quá tốt." Lục Thánh tiện tay ném đầu Cực Đạo Thanh Long ra, cười nói với Cực Đạo Võ Thánh.
Đôi mắt của Cực Đạo Võ Thánh lóe lên, một giây sau cả người hắn đột nhiên biến mất.
Sau đó hắn đột ngột xuất hiện trước mặt Lục Thánh, vỗ một chưởng về phía Lục Thánh.
Một chưởng này nhìn qua bình thường không có gì lạ, nhưng sau khi đánh ra trong không khí lại có khí lưu mạch lạc vô hình nổi lên.
Trên mặt biển đột ngột sinh ra khí lưu, nước biển mãnh liệt dâng lên trên.
Bàn tay của Cực Đạo Võ Thánh phảng phất như trở thành một cái vòng xoáy trung tâm, tỏa ra hấp lực siêu cường không gì sánh kịp đem một mảnh đại thế hải vực thiên địa chung quanh đều dẫn dắt tới.
Đôi mắt Lục Thánh cực sáng, tỏa ra ánh sáng lấp lánh như sao.
Trong trạng thái Không Minh tầng 3, hắn đem một chưởng này của Cực Đạo Võ Thánh nhìn thấy rõ ràng.
Những năng lượng tự do ở trong thiên địa và các loại năng lượng vũ trụ trong nháy mắt đều hội tụ trong một chưởng này của Cực Đạo Võ Thánh, đem chưởng lực của hắn trong thời gian cực ngắn đẩy lên tới một độ cao vô cùng khủng bố.
200 tỉnh?
300 tỉnh?
400 tỉnh?
Không rõ lắm!
Lúc này trong tầm mắt Lục Thánh phảng phất như xuất hiện một cái bảng trị số giả định chiến lực khi Cực Đạo Võ Thánh đánh ra một chưởng này.
Số liệu trên bảng đại biểu cho giá trị chiến lực điên cuồng nhảy lên!
"Đây là Võ Thánh sao?"
Lục Thánh lập tức tiến vào trạng thái Võ Thần và trạng thái Vô Song.
Trong đầu hắn, thần kình pháp tướng cùng sát sinh pháp tướng bên trên la bàn màu xám hào quang đại phóng.
Trong võ thân của hắn, 22 cái tế bào Bất Diệt như đang thiêu đốt.
Tinh đồ mạch lạc được thắp sáng hoàn toàn, hằng tinh vĩ lực rót vào toàn thân hắn. Thập Toàn Võ Đạo!
Thần Chiếu Minh Vương Kinh, tăng phúc bảy thành khí huyết!
Võ Thánh kỹ, ý ta như đao - - sát sinh!...
Từng tầng lực lượng chồng chất lên nhau.
Lục Thánh hai tay cầm nguyện luân đao, hung hăng chém tới lòng bàn tay của Cực Đạo Võ Thánh.
Một đao này chém ra một đạo Kim Luân nặng nề rộng gần 1 mét.
Kim Luân cắt ra không khí, nhấc lên một mảnh xương trắng chồng chất, thi sơn biển máu, sát ý kinh người.
Trùng Tiêu!
Ẩm!!
Ánh đao va chạm với bàn tay, trên khuôn mặt bình tĩnh của Cực Đạo Võ Thánh hiện ra dao động nhè nhẹ.
Răng rắc!
Tiếng xương cốt vỡ vụn phát ra cùng lúc với tiếng nổ khủng bố.
Cực Đạo Võ Thánh lui về phía sau mấy bước, có chút khó có thể tin nhìn xem bàn tay mình rạn nứt một mảnh.
Mà bên kia, Lục Thánh như đạn pháo bị hung hăng đánh bay ra ngoài rơi sâu xuống biển, nổ ra một cái hố lớn trên mặt biển, nhấc lên sóng trắng kinh thiên.
Cực Đạo Võ Thánh đứng trên không trung, nhìn chằm chằm bàn tay vỡ nát của mình một hồi lâu.
Rất nhanh sau đó, thần sắc của hắn liền khôi phục như lúc ban đầu, đem hai tay giấu vào trong ống tay áo, một lần nữa đặt ở sau lưng.
"Kết thúc rồi!"
Cực Đạo Võ Thánh nhìn lướt qua mặt biển đã dần dần bình ổn, nhàn nhạt mở miệng nói.
Hắn xoay người muốn bước ra một bước.
Lúc này...
Ẩm!!!
Tiếng sóng lớn vang lên sau lưng hắn.
Cực Đạo Võ Thánh dừng lại bước chân, từng chút một quay người lại.
Ánh mắt hắn dời xuống, đồng tử hơi co rút lại một chút. trắng ngập trời.
Một đạo thân ảnh cao lớn từ đáy biển từng bước đi lên.
Trở lại mặt biển, Lục Thánh cầm đao trong tay, trang phục chiến đấu trên người rách rưới, lộ ra hình dáng cơ bắp như tạo vật của thượng thiên.
Trên tóc hắn và trên người hắn không ngừng nhỏ nước xuống.
Hắn rất chật vật nhưng đôi mắt lại sáng ngời đến dọa người.
"Được rồi!"
Cổ tay Lục Thánh chấn động, vung hết vết nước trên nguyện luân đao, ngẩng đầu nhìn lên Cực Đạo Võ Thánh, trong mắt hiện lên ánh sáng kỳ dị khó hiểu.
"Kế tiếp ta sẽ bắt đầu đồ Thánh!"...