Chương 722: Lục Thánh Thức Tỉnh
Chương 722: Lục Thánh Thức TỉnhChương 722: Lục Thánh Thức Tỉnh
Ngay khi Lục Thánh sắp xếp lại thu hoạch, thần sắc hắn bỗng nhiên khẽ động.
Có từng lời chúc tụng và cầu nguyện nhẹ nhàng vang lên trong đầu hắn.
"Không giấu được rồi sao?" Đôi mắt hắn chớp động tự hỏi.
Nhận được phản hồi từ bên ngoài, Lục Thánh hiểu được tình cảnh hiện tại của Nepson.
"Đúng lúc đó, đã đến lúc ta nên đi ra ngoài."
Vẻ mặt Lục Thánh rất bình tĩnh.
Trong thời gian một năm này, Nepson bị hắn tẩy não đã hoàn toàn trở thành fan cuồng của hắn.
Nepson đã dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào dù là hãm hại lừa gạt, hắn dùng hết tất cả thủ đoạn cùng quyền lực để thu thập các loại tài nguyên cho Lục Thánh.
Có thể nói Lục Thánh có thể có đại thu hoạch như bây giờ thì Nepson có công lao rất vĩ đại.
"Ta cũng nên hoàn thành giấc mộng thấy được một vị thần giáng thế của hắn!"
Thân ảnh Lục Thánh nhanh chóng tại bên trong không gian mộng cảnh phai nhạt, biến mất. ...
Ẩm ầm ầm!
Từng cánh cửa hợp kim rơi xuống, một gã nam nhân tóc nâu mạnh mẽ xông lên, hung hăng đánh một quyền vào đại môn hợp kim làm phát ra tiếng vang thật lớn, ở trên đại môn hợp kim lưu lại một đạo quyền ấn nhàn nhạt.
"Đáng chết!" Nam nhân tóc nâu cả người bốc lên khí huyết, sắc mặt khó coi nói: "Nepson đã khởi động hệ thống phòng ngự đẳng cấp cao nhất của viện nghiên cứu! Hắn điên rồi sao?"
"Nepson phản rồi! Lão tử muốn róc thịt hắn!"
Đám Tông Ấn và Vương Ấn từng bị Nepson lừa gạt đều kích động lên, ai nấy đều hận Nepson đến nghiến răng nghiến lợi.
"Vanir đại nhân!" Có người tìm kiếm sự giúp đỡ của người dẫn đầu.
Nam nhân tóc đỏ dẫn đội mặt không chút thay đổi, mở miệng nói: "Ta "Đa tạ Vanir đại nhân! Nepson xảo trá tham lam cuối cùng sẽ phải trả giá thật lớn!"
Nam nhân tóc đỏ trong một đám cường giả vây quanh xoay người rời đi.
Cùng lúc đó, trên hòn đảo Golden Ring, từng chiếc tàu thủy đang chạy ra khỏi bến tàu.
Nữ nhân tóc bạc đứng trên một tháp cao tận mắt chứng kiến cảnh này liền cúi đầu nhanh chóng bấm vài chữ rồi gửi di.
Tin tức trong nháy mắt vượt qua vô số khoảng cách, rơi vào một hòn đảo nhỏ cách hòn đảo Golden Ring mấy ngàn km.
Một nam nhân da đen đang nằm trên bờ cát nhàn nhã phơi nắng, khi cảm nhận được rung động của điện thoại di động hắn liền cầm lên kiểm tra.
Xem xong trên mặt nam nhân da đen lộ ra nụ cười, tháo xuống kính râm trên mắt, nói với một gã nam nhân da trắng cũng cường tráng cao lớn bên cạnh: "Tiểu Khả Ái của chúng ta gửi tin nhắn, Harold đã mang theo đám thủ hạ Kim Hoàn ky sĩ của mình hướng về nơi sản xuất tỉnh thể mới mà xuất phát."
Nam nhân da trắng đứng dậy, lộ ra khuôn mặt trắng nõn tuấn lãng, đôi mắt màu lam đậm tựa như biển rộng thâm thúy nói: "Tốt, vậy chúng ta đã có thể bắt đầu hành động."...
Tút!!
Cùng với âm thanh giải trừ phòng hộ, mấy bức tường hợp kim bao phủ phòng thí nghiệm bay lên từng cái.
Lucia đầu đầy mồ hôi đứng trước máy tính, hoảng hốt quay đầu nói: "Giáo sư... Giáo sư, hệ thống phòng ngự đang dần dần bị giải trừ!"
Nepson lại mắt điếc tai ngơ, vẫn quỳ lạy trước tủ bồi dưỡng thủy tinh, vẻ mặt cuồng nhiệt nhìn chăm chú vào thân thể vĩ ngạn đang lẳng lặng lơ lửng bên trong.
Dưới chân Nepson đều là ống thuốc nằm rải rác, rương lưu trữ tài nguyên, ...
Trong thời gian ngắn ngủi nửa ngày mà hắn đã đem hết thảy tài nguyên của mình đầu tư vào tủ bồi dưỡng.
Được ăn cả ngã về không, mà hiệu quả cũng rất rõ ràng!
Tiếng tim đập như có như không lúc trước bây giờ đã trở nên cực kỳ to rõ.
Thịch! Thịch!
Thịch!
Thịch!...
Tiếng tim đập mạnh mẽ khó có thể diễn tả bằng lời, càng ngày càng rõ ràng, thậm chí chấn động cả không khí, kéo theo rất nhiều chai lọ trong phòng thí nghiệm đều run rẩy theo tiết tấu.
"Thần linh ơi, ngài mau tỉnh lại đi! Thần linh của ta!"
"Ngài hãy nói cho thế giới biết sự thật bị thời gian chôn vùi!"
Giáo sư Nepson mang thần sắc thành kính, trong miệng nhỏ giọng nỉ non giống như cầu nguyện.
Ẩm ầm ầm!
Lúc này, bức tường bảo vệ cuối cùng bên ngoài phòng thí nghiệm cũng được dựng lên.
"Toang rồi!" Lucia vô lực đỡ trán, sau đó bất đắc dĩ quay đầu nói với Nepson: "Giáo sư, hệ thống phòng ngự đã hoàn toàn bị phá bỏ."
Lúc này đã không còn thứ gì có thể ngăn cản bước chân của đám người bên ngoài tiến vào.
Tuy rằng Lucia không rõ giáo sư Nepson rốt cuộc đang làm cái gì. Nhưng khi nghĩ đến khuôn mặt nổi giận đùng đùng của đám Vương Ấn đại nhân và Tông Ấn đại nhân lúc nhìn thấy trong camera trước đây, nàng liền biết đây khẳng định không phải chuyện tốt gì.
"Hy vọng thần linh mà giáo sư tín ngưỡng thật sự có thể bảo vệ chúng ta"
Trong lòng Lucia thầm nói một câu, sau đó hướng về phía Nepson bày tỏ vẻ đồng tình sâu sắc nhất.
Nàng đã sẵn sàng để xem cảnh giáo sư Nepson bị bắt đi bởi một nhóm người.
Nhưng thật bất ngờ, thứ mà Lucia đợi được không phải việc từ bên ngoài phòng thí nghiệm đi tới rất nhiều cao thủ của tổ chức Hoàn Ấn, mà là còi báo động dồn dập lóe ra đèn đỏ.
Và hệ thống phòng thủ lại được kích hoạt một lần nữa.
"Phát hiện kẻ thù xâm lược, hệ thống phòng thủ tối cao đã được kích hoạt!"
Ẩm ầm ầm ầm!
Những cánh cửa hợp kim vừa mới kéo lên không bao lâu bây giờ lại Lucia sửng sốt một phen, không đợi nàng đi làm rõ đến cùng đã xảy ra chuyện gì, nàng chợt nghe thấy phía sau truyền đến giọng nói kích động khó nén của Nepson.
Lucia vội vã quay lại, nàng liền trừng to hai mắt, ngây ngẩn cả người.
Bởi vì nàng nhìn thấy chất lỏng màu vàng nhạt trong tủ bồi dưỡng đã hình thành vòng xoáy và nhanh chóng giảm bớt, sau đó đạo thân thể vĩ ngạn kia hoàn toàn hiển lộ ra.
Một giây sau, một đôi mắt màu vàng rực rỡ đột nhiên mở ra.
Ẩm!!
Tủ bồi dưỡng ầm ầm vỡ nát, một nam nhân tuấn vĩ từ trong tủ bồi dưỡng bước ra.
Nepson quỳ gối dưới chân nam nhân tuấn vĩ kia, đem cái đầu già nua cúi xuống thật sâu, trán chạm sàn nhà.
Hắn dùng một loại ngữ khí kích động bao hàm thành kính nhẹ giọng kể rõ.
"Kính lạy thần linh vĩ đại, sự vinh hiển của Ngài cuối cùng sẽ chiếu sáng cả thế giới!"
Lucia thân thể cứng ngắc, thần sắc kinh ngạc, đại não trống rỗng, trong đầu nàng chỉ còn lại một ý niệm đang điên cuồng xoay quanh: Chết tiệt, thần linh thật sự sống lại rồi!...