Chương 730: Tích Cốc
Chương 730: Tích CốcChương 730: Tích Cốc
"Vậy nếu quả thật sinh ra cường giả trên cấp chín thì sao?" Lục Thánh hỏi.
Harold cười khổ, nói: "Không biết, mà cũng không có khả năng này, vì con đường tấn thăng trên cấp chín bị người dẫn đạo nắm giữ trong tay, không có phương hướng thì còn nói gì tới đột phá."
Thời điểm Harold nói những lời này, ánh mắt hắn nhìn thẳng Lục Thánh, ý đồ từ trên mặt Lục Thánh tìm ra một ít manh mối mà hắn đang chờ đợi.
Nhưng Lục Thánh vẫn thần sắc như thường, trong mắt là một mảnh bình tĩnh, không hề gợn sóng.
Lục Thánh nói: "Một câu hỏi cuối cùng, kho nào người dẫn đường sẽ đến lần nữa?"
"Chắc là vài tháng sau, nhưng thời gian cụ thể thì ta cũng không rõ ràng lắm. Mỗi lần tiếp đãi người dẫn đạo đều cần vài tên Võ Thánh đại biểu cho thế giới võ giả."
"Mà ta khẳng định là sau đại hội tông sư thế giới, có thể là khi thu thập xong năng tỉnh."
"Cho nên có thể nói đại hội tông sư thế giới chính là chuyên môn vì thu thập năng tỉnh mà sáng lập." Lục Thánh nói.
"Vâng, chỉ cần có thế lực của cường giả cấp Võ Thánh tồn tại thì đều có thể tham gia."
Nói tới đây, thần sắc Harold có chút căm giận.
"Ta đoán Ám Tỉnh cùng Hắc Ma Xã chính là vì được phân càng nhiều định mức năng tỉnh nên mới liên thủ đối phó Hoàn Ấn của ta."
Ít hơn một người chia bánh thì những người còn lại sẽ được chia nhiều hơn một chút.
Lục Thánh đối với chuyện này cũng không quan tâm, hắn lại nghĩ đến một điểm khác: "Nói như vậy tại đại hội tông sư thế giới sẽ có không ít Võ Thánh xuất hiện."
"Đại bộ phận Võ Thánh đều có mặt." Harold đáp.
"Tốt." Trong mắt Lục Thánh chớp động kỳ quang, chậm rãi nói: "Vậy đến lúc đó ta sẽ cùng đi với ngươi, ngươi không ngại chứ?"
"Đương nhiên là được rồi! Đây chính là vinh hạnh của Hoàn Ấn!" Harold nghe thấy những lời này của Lục Thánh thì trên mặt liền lộ ra vẻ mừng rỡ, nói.
Hắn đem tay phải nắm thành quyền đặt ở ngực trái của mình, thi triển lễ tiết phương Tây cổ xưa nào đó, nhân tiện trấn an tâm tình hơi có vẻ kích động của mình.
Lục Thánh cường đại là chuyện không cần nghỉ ngờ, có được nhân vật như Lục Thánh giúp đỡ thì định mức phân phối của Hoàn Ấn lần này sẽ có thể mang đến cho hắn đại hỉ trước nay chưa từng có.
"Vậy thì tốt."
Lục Thánh từ trên ghế cao đứng lên, sự vĩ ngạn cũng theo thân hình của hắn di động đi.
"Tài nguyên tiết kiệm của ngươi ta sẽ không lấy, ngươi chỉ cần đem tài nguyên của Ám Tỉnh cùng Hắc Ma Xã cho ta là được."
Lục Thánh tựa hồ nghĩ đến một chuyện thú vị, khóe miệng cong lên, nói tiếp: "À, ngươi hãy thay ta chiếu cố Nepson thật tốt, đừng phá vỡ ảo tưởng tuyệt vời của hắn, vì ta vẫn còn nợ hắn hai điều ước."
Nói xong Lục Thánh liền cất bước đi ra ngoài phòng hội nghị.
Harold khắc ghi lời nói của Lục Thánh, hắn đột nhiên nghĩ đến cái gì mà thốt ra: "Đại nhân, xin hỏi ngài một câu hiện tại thực lực của ngài là cấp bao nhiêu?"
"Thực lực sao, cấp tám!" Lục Thánh thuận miệng trả lời một câu, cũng không quay đầu lại.
"Quả nhiên là vậy..." Trên mặt Harold lộ ra vẻ giật mình, một giây sau hắn lại mãnh liệt phản ứng lại.
"Cái gì cơ? Cấp... cấp tám á?!!"...
Lục Thánh ngồi trong một căn phòng rộng rãi, to lớn, sang trọng.
Cửa sổ bốn phía đều mở ra, có thể nhìn thấy biển rộng xung quanh.
Ánh mặt trời và gió biển thổi vào làm cho người ta có cảm giác sảng khoái, vui vẻ, thoải mái.
Lúc này bốn phía Lục Thánh bày biện từng cái thùng lớn, trong thùng chứa đầy nước sạch, có thùng đã bị hắn uống sạch tùy ý vứt bỏ trên mặt đất.
Lục Thánh cầm lên một cái thùng nước, tựa như người bình thường uống nước mà ngửa đầu uống ừng ực.
Trong không khí, một đạo dòng nước trong suốt vẽ ra đường cong tuyệt vời không ngừng tiến vào trong miệng Lục Thánh. nhịp điệu kỳ diệu nào đó.
Nước trong thùng đến từ một dãy núi ở phía bắc Sư Quốc, được xưng là loại nước trong suốt nhất trên thế giới.
Sau khi lấy được nó còn phải trải qua hơn một trăm công đoạn ưu hóa phức tạp, năm trăm ml loại nước này có giá bằng với chỉ tiêu trong một năm của một gia đình bình thường.
Ngoại trừ phú hào đỉnh cấp ra thì căn bản không ai có thể tiêu phí nổi. Lục Thánh uống nhiều như vậy là đã uống hết ít nhất mấy trăm vạn tiền.
Lục Thánh không biết giá trị của loại nước này, mà dù biết hắn cũng sẽ không quan tâm.
Những gì hắn đang làm bây giờ là một loại phương thức tu hành được miêu tả trong "Tự nhiên hô hấp pháp" - Tích cốc sau khi uống nước sạch, điều chỉnh thân tâm, xua tan trọc khí.
Lục Thánh không biết rốt cuộc phương thức tu hành này có hữu dụng hay không, nhưng hắn cứ làm theo đúng là được.
Lục Thánh ngâm mình trong dịch dị tủy suốt một năm mà không ăn bất kỳ thức ăn nào.
Mặc dù hắn đã hấp thu năng lượng cường độ cao, cho nên không ăn bất cứ thứ gì cũng không thành vấn đề, đó cũng coi như là một cách "tích cốc" nào đó.