Chương 739: Fiona
Chương 739: FionaChương 739: Fiona
"ƑFiona tiểu thư đến rồi!"
"Hoa của liên minh chúng ta!"
Cửa phòng yến hội truyền đến từng trận tiếng xôn xao, tựa hồ có nhân vật khó lường gì đó đến, rất nhiều người đều giương mắt nhìn lại.
Chỉ thấy một cô gái có mái tóc dài màu xanh đậm, làn da trắng sữa, dung mạo vô cùng tỉnh xảo từ ngoài cửa đi vào.
Cô gái mặc một thân trang phục lộng lẫy, vô luận là tướng mạo hay là khí chất đều mang theo một phần cao quý cùng ưu nhã bẩm sinh.
Nàng làm cho người ta không khỏi liên tưởng tới Băng Tỉnh Chỉ Hoa chậm rãi nở rộ, còn có viên bảo thạch đẹp nhất khảm ở trung tâm vương miện.
"Công chúa trong truyện cổ tích cũng không gì hơn cái này."
Cho dù là Lục Thánh mà khi nhìn thấy cô gái này cũng không khỏi cảm thán một câu.
Hắn có thể nhìn ra gen của cô gái này rất xuất sắc, rất hoàn hảo, vượt xa trình độ của người bình thường.
"Nàng thật xinh đẹp, giống như từ trong truyện cổ tích đi ra vậy."
Trong đám người, Lâm Vẫn Vẫn nhìn xem cô gái tóc xanh được chúng tỉnh phủng nguyệt, trong miệng phát ra từng tiếng than sợ hãi.
Đông Thắng Y bên cạnh cười trêu chọc: "Sư muội, nếu như khí tràng của ngươi mạnh hơn một chút thì chưa chắc sẽ thua nàng."
"Đông sư huynh lại trêu ta."
"Ta đùa thôi."
Lâm Vãn Vấn lắc đầu, hùng hồn đầy lý lẽ nói: "Người ta chính là hòn ngọc quý trên tay tổng hội trưởng của hiệp hội võ giả thế giới, con gái của chủ tịch của liên minh võ đạo phương tây. Bất kể là phương diện thân phận, địa vị hay là tướng mạo thì ta đều kém xa nàng."
"Ngược lại Đông sư huynh ngươi là thanh niên tài tuấn rất bất phàm của Long Quốc Phương Đông." Lâm Vãn Vấn nhìn Đông Thắng Y một cái, cổ vũ: "Ngươi lên thử xem biết đâu có thể đạt được ưu ái của nàng cũng nói không chừng."
Đông Thắng Y cười khổ lắc đầu, nói: "Ngươi đừng nói giỡn, nơi này người ưu tú hơn ta chỗ nào cũng có, ta thì tính là thanh niên tài tuấn gì chứ" "Đông sư huynh, ngươi chính là Giao Long từ trong nghịch cảnh giết ra a. Ngay cả cha ta cũng khen ngươi kiếp này có hi vọng đạt tới cấp chín, ngươi làm sao có thể tự coi nhẹ mình a, dũng cảm lên đi."
"Thôi quên đi, ta vừa mới từ trong bóng tối đi ra, không muốn lại bị đả kích đâu."
Đông Thắng Y quay đầu nhìn về một phương hướng, ánh mắt rơi vào một thanh niên cao lớn, dáng người vĩ đại, trầm mặc không thôi.
"Nghe nói đại ca cũng từng bị Lục Thánh đánh, hiện tại hắn đang sống trong bóng tối. Ta có nên đi lên an ủi hắn một chút và trao đổi một chút tâm đắc bị đánh hay không nhỉ?"
"Song kiệt của Đông gia chúng ta vậy mà đều bị cùng một vị em rể đè lên đánh, thật sự là nghiệp chướng a."...
Tại một góc phòng tiệc, mấy vị quân bộ đại lão tinh thần sáng láng, già mà không suy đang bưng chén rượu cùng nhau nói chuyện.
"Nàng là con gái của tổng hội trưởng Cumberland của Hiệp hội võ giả thế giới. Xuất thân, tư chất, dung mạo của nàng đều xứng đôi với quân bộ chỉ thần tương lai của chúng ta. Sau khi trở về có muốn phái người cùng hiệp hội võ giả thế giới thương lượng một chút hay không?" Một đại lão quân bộ đôi mắt sáng ngời, không giận tự uy bưng chén rượu mở miệng nói.
"Có thể suy nghĩ! Hạ lễ như thế này cũng không ngại nhiều!" Lại một gã quân bộ đại lão phụ họa.
"Không được! Ta không đồng ý!" Một lão nhân dáng người gầy gò, nhưng toàn thân lại lộ ra một cỗ khí chất dũng mãnh đứng lên, nhíu mày nói: "Gen ưu tú nhất và cao cấp nhất của Long bộ chúng ta làm sao có thể chảy ra bên ngoài được."
"Long quốc chúng ta có nhân khẩu mênh mông ức vạn, chẳng lẽ còn tìm không ra một nữ nhân đỉnh cấp xứng đôi với quân bộ chỉ thần của chúng ta sao?"
"Ngươi nói cũng đúng, chúng ta không thể tiện nghỉ Cumberland và người của Sư quốc được."
Trao đổi vài ba câu, đám lão đồ cổ Long bộ rất nhanh liền bỏ đi ý niệm này.
Cả đám bắt đầu thảo luận về đại hội tông sư thế giới lần này.
Kinh nghiệm quân sự cả đời rèn luyện hàng ngày đều bị bọn hắn lấy ra, trực tiếp dùng ngón tay dính rượu thương lượng chiến thuật ngay trên bàn. Đám thanh niên cao thủ đứng ở phía sau bọn hắn nhìn xem một màn này mà im lặng không nói. ...
"Mệt chết đi được."
Cô gái tóc xanh như công chúa cổ tích xách lên làn váy, có thể coi như thoát khỏi sự dây dưa của đám người.
Trên khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng mang theo chút ảo não.
"Ta thật sự không nên tham gia loại yến hội này."
Cô gái tóc vàng rực rỡ bên cạnh nàng cũng có tướng mạo không tầm thường, nhưng hào quang lại bị nàng che lấp, cười khẽ nói: "Ngươi là minh châu của thế giới, minh châu bởi vì thế nhân khen ngợi mà càng thêm rực rỡ."
Fiona lắc đầu, nói: "Bọn hắn chỉ vì danh quý của ta mà muốn chiếm hữu ta, chứ không phải đơn thuần thưởng thức vẻ đẹp của ta. Nhưng ngươi cuối cùng ta sẽ cũng bị người ta lấy đi vương miện."
Cô gái tóc vàng tò mò hỏi: "Cumberland đại nhân không có cùng ngươi nói qua phương diện này sao?"
Fiona vẻ mặt bất đắc dĩ, nói: "Phụ thân đại nhân vĩ đại của ta nói cho ta biết tốt nhất trước khi đại hội lần này kết thúc ta có thể tự mình tìm được bạn đời trong lòng. Nếu không ngài sẽ nhịn không được mà tự mình giúp ta quyết định."
"Lãnh chúa Cumberland rất khôn ngoan." Cô gái tóc vàng nghiêm mặt nói: "Thịnh hội thế giới như này mười năm mới có một lần, thiên tài đỉnh cấp toàn thế giới đều hội tụ ở đây."
"Fiona, ta khuyên ngươi nên nghe lời cha ngươi. Ngay cả trong thời đại ngày nay, tuổi đẹp nhất trong cuộc đời của một người phụ nữ cũng chỉ là một vài thập kỷ."
Fiona làm ra biểu tình trầm tư.
"Nếu ta thật sự cần tìm bạn đời thì..."
Fiona ngẩng đầu, đôi mắt đẹp lấp lánh như kim cương tìm kiếm khắp nơi trong phòng tiệc.
Đột nhiên ánh mắt nàng dừng lại, chỉ vào một đạo nhân ảnh xa xa, đôi mắt hơi sáng, mang theo vài phần hứng thú nói: "Ít nhất cũng phải giống như hắn."
Cô gái tóc vàng đi theo hướng chỉ tay của Fiona, nàng nhìn thấy một nam nhân mặc âu phục màu xanh đậm, thân thể cao lớn tuấn vĩ đập vào mắt mình. màu nâu nhạt, làn da trắng nõn, ngũ quan góc cạnh tỉnh xảo, giống như là dùng dao khắc từng chút một để tạo hình ra.
Thanh niên này đang cầm một cây nĩa bạc, đứng bên bàn ăn tùy ý chọn lựa mỹ vị để thưởng thức.
Động tác giơ tay nhấc chân của hắn tuy đơn giản mà lại làm cho người ta có một loại cảm giác, vô luận ở loại hoàn cảnh nào hắn cũng đều có thể bình tĩnh tự tin về sự cường đại của mình.
Thanh niên đứng ở nơi đó trông giống như bóng đêm tỉnh không, thần bí thâm thúy mà lại mê người.
Cô gái tóc vàng nhìn đến ngây người vài giây, giật mình không kìm được mở miệng nói: "Fiona, dung mạo của nhâm nhân này không phân cao thấp với ngươi a. Nếu như ngươi không muốn thì xin hãy nhường cho ta."
"Làm ơn đi, ta còn chưa tỏ thái độ mà."
Fiona chỉnh lại làn váy, hơi ưỡn ngực, bước nhanh về phía thanh niên kia.
"Ai nói ta không cần người yêu chứ?"...