Lục Thánh suy nghĩ một chút, xé túi vải đen chứa đầy năng tinh.
Một trăm năm mươi kg năng tinh rơi lả tả ra ngoài, bị tinh thần lực của hắn hoàn toàn bao bọc lấy.
Dưới ánh mặt trời năng tinh tỏa ra ánh sáng rực rỡ hơn cả kim cương.
Đại hội phát ra túi đựng năng tinh có tác dụng ngăn cách năng tinh, làm cho vòng tay dò xét không được.
Lục Thánh xé túi ra thì vòng tay có thể dò xét.
Trong chốc lát, vòng tay trên tay hắn tỏa ra bạch quang mãnh liệt không gì sánh kịp.
Lục Thánh trực tiếp bóp nát, sau đó đứng thẳng ở trên mặt biển lẳng lặng chờ đợi người tới.
Tinh thần lực của hắn dò xét xung quanh, ở các phương vị của hắn có rất nhiều người thân hình dừng lại một chút.
Sau đó cả đám điên cuồng hướng về phía hắn chạy nước rút.
"Nhanh lên, nhanh lên, nhanh lên!"
Lục Thánh tiện tay cầm lên một nắm năng tinh, nghe tiếng năng tinh va chạm mà nở nụ cười.
“Ta đã không thể chờ đợi được nữa rồi!”
…
Trên Thiên Thánh đảo có hơn mười tòa tháp cao, trước mỗi tòa tháp cao đều có một màn hình hiển thị cực lớn, phía trên màn hình phát ra quỹ tích hành động của các cường giả dưới trướng Võ Thánh khắp mọi nơi.
Ở giữa còn có một màn hình cực lớn, bên trên ngẫu nhiên phát sóng.
Hình ảnh theo dõi mỗi tuyển thủ tham dự đại hội tông sư thế giới bằng vòng đeo tay, sử dùng khoa học kỹ thuật đặc thù để chiếu ra tầm mắt, nhưng trên thực tế không có quá nhiều người xem.
Bởi vì quá trình thu thập năng tinh có chút nhàm chán, hình ảnh theo dõi cũng chỉ có tác dụng giám sát tượng trưng.
Đương nhiên cũng có vài người chú ý.
"Đổi cảnh cho ta!"
Fiona đứng ở biên giới trung tâm các tháp cao, lớn tiếng chỉ huy nhân viên phụ trách điều khiển hình ảnh đại hội.
Võ Thánh Cumberland tóc bạc mặt không chút thay đổi, chậm rãi thưởng thức một chén hồng trà cao cấp, đối với hành vi của ái nữ nhà mình nhắm mắt làm ngơ.
Những người khác tự nhiên là không dám có ý kiến gì, vì thế màn hình lớn ở khu vực trung tâm vẫn luôn thay đổi dưới sự chỉ huy của Fiona.
Đột nhiên trong màn hình nhảy ra hình ảnh một nam thanh niên tuấn mỹ có thân hình cao lớn cân xứng, tóc xoăn màu nâu, trông giống như như người đi ra từ trong tranh sơn dầu cổ điển.
Fiona đôi mắt sáng ngời, lớn tiếng nói: "Được rồi, dừng lại, để cảnh này cho ta!”
Hình ảnh dừng lại, đám nhân viên bên cạnh thấy vậy mà không khỏi âm thầm cảm thán.
Xem ra vị Minh Châu Thế Giới này đã thật sự rất để ý đến tiểu tử xinh đẹp Hoàn Ấn kia!
Bọn hắn lại liếc mắt nhìn Cumberland thần sắc hơi lạnh, không khỏi có chút hả hê khi thấy người gặp họa.
Hắn muốn qua cửa ải của Cumberland đại nhân không dễ dàng lắm a!
Lúc này, Lâm Vãn Vãn đứng ở bên người Siêu Việt Võ Thánh đột nhiên kêu lên một tiếng, chỉ vào chính giữa màn hình kinh ngạc nói: "A! Đây không phải là người của Minh Ngọc Đường sao?"
Lời nói của Lâm Vãn Vãn khiến không ít người chú ý.
Từng đạo ánh mắt nhìn về phía màn hình lớn ở giữa.
Quả nhiên dưới góc nhìn của thanh niên tuấn mỹ Hoàn Ấn kia xuất hiện thân ảnh Hình Ngọc Lân của Minh Ngọc Đường.
Ánh mắt mọi người hội tụ vào một tòa tháp cao, nơi đó ngồi một gã nam nhân trung niên mặc võ bào màu trắng, đôi mắt như băng thủy, thần sắc bình tĩnh.
Hắn là một trong tam đại Võ Thánh của Long Quốc, Minh Ngọc Võ Thánh, Đàm Trung Ngọc!
"Kia là vị đại tướng đắc lực dưới trướng Minh Ngọc Võ Thánh, hắn hình như là top 10 của đại hội lần trước, thực lực cũng không tệ lắm." Có Võ Thánh mở miệng bình luận.
Ánh mắt hắn dừng trên người thanh niên tóc nâu tuấn mỹ, cười khẽ nói: "Lần này có lẽ sẽ rất náo nhiệt.”
Không ít Võ Thánh trên mặt cũng lộ ra thần sắc hứng thú.
Đối với đám đại nhân vật cao cao tại thượng như bọn hắn mà nói, loại tình tiết thú vị này là tiết mục tiêu khiển không thể thích hợp hơn.
Chuyện này giống như người bình thường ngồi xung quanh TV trước khi trận đấu bắt đầu, thảo luận về tuyển thủ hai bên sắp lên lôi đài.
"Vào mười năm trước ta đã gặp qua Hình Ngọc Lân một lần, thực lực của hắn hơi kém Đường Các một bậc, nhưng thiên tư linh tính lại càng sâu hơn. Hiện giờ Đường Các chưa chắc là đối thủ của hắn.” Siêu Việt Võ Thánh, Lâm Chinh Nguyệt mở miệng nói.
Ánh mắt hắn hội tụ ở trên người Hình Ngọc Lân trong màn ảnh, trong mắt mang theo vài phần thưởng thức không hề che giấu.
Lâm Vãn Vãn hơi giật mình.
Đường Các là người dẫn đầu tham gia đại hội tông sư thế giới lần này của Võ quán Siêu Việt, cũng là thủ tịch đại đệ tử của Lâm Chinh Nguyệt, tuổi gần 100, thực lực đứng đầu trong đông đảo đệ tử của Lâm Chinh Nguyệt.
Mà hiện tại chính miệng Lâm Chinh Nguyệt lại phán xét Đường Các không bằng Hình Ngọc Lân, chuyện này thật sự ngoài dự liệu của nàng.
“Lão tía, Hình Ngọc Lân thật sự mạnh như vậy sao?”
"Dù sao hắn cũng là môn đồ mà Đàm Trung Ngọc coi trọng nhất. Nếu có một ngày Hình Ngọc Lân đột nhiên đột phá cấp chín thì ta cũng sẽ không quá mức kinh ngạc." Lâm Chinh Nguyệt thản nhiên nói: "Tiểu tử Hoàn Ấn kia có thực lực gì thì ta không hiểu rõ lắm, nhưng hắn có mạnh hơn nữa thì cũng chỉ ở cấp độ của Hình Ngọc Lân mà thôi."
“Hắn lẻ loi một mình gặp phải đại đội Minh Ngọc Đường đoán chừng là gặp phải xui xẻo rồi."
Các Võ Thánh khác đối với thế cục này cũng bình phán giống như Lâm Chinh Nguyệt.
Bởi vì mặc kệ từ phương diện nào đến xem, thanh niên tuấn mỹ Hoàn Ấn kia đang rơi vào hoàn cảnh xấu một cách quá mức rõ ràng.
Fiona ở khu vực trung tâm đã đem những lời này nghe vào trong tai, khuôn mặt nàng không khỏi căng thẳng, không nói một lời.