Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 93 - Chương 93 - Lục Thánh Đến Phòng Tu Luyện

Chương 93 - Lục Thánh Đến Phòng Tu Luyện
Chương 93 - Lục Thánh Đến Phòng Tu Luyện

Lúc này tên tuổi, vinh quang, áp bức... thuộc về người nào đang dần dần nhạt phai khỏi tâm trí của mọi người.

Tại một gian phòng đơn của ký túc xá trại huấn luyện, rốt cục nó đã không giống với ngày xưa mà lặng lẽ mở ra.

Ánh mặt trời xuyên qua cành lá đại thụ trước cửa ký túc xá, chiếu lên trên mặt Lục Thánh.

Lục Thánh nheo mắt nhìn chằm chằm một đôi chim sẻ đuôi hoa trên cành cây một lúc lâu, cho đến khi chúng bay đi thì Lục Thánh mới thu hồi ánh mắt.

“Một tháng rồi!” Lục Thánh nhẹ nhàng cảm thán.

So với một tháng trước, hiện tại dáng người của Lục Thánh càng thêm cân xứng và cao ngất.

Hắn đã cao hơn một chút, tóc hơi dài ra, làn da so với một tháng trước càng thêm trắng nõn nhẵn nhụi, ánh mắt hắn cũng trong suốt sáng ngời hơn.

Khí chất cả người Lục Thánh phảng phất như có một sự ít biến hóa rất rõ ràng, nhưng cụ thể ở nơi nào thì người ta khó mà miêu tả.

Thời gian một tháng này, Lục Thánh đã hoàn toàn đắm chìm trong tu luyện.

<< Hằng Tinh Luyện Thể Thuật >> tiến giai thiên, << Tự Nhiên Hô Hấp Pháp >> tiến giai thiên, << Ý Niệm Thủy Tinh Quan >> tiến giai thiên, còn có Thần Chiếu Minh Vương Kinh!

Bốn loại công pháp cùng tu mãi cho đến khi Dưỡng Tủy đan trong tay Lục Thánh đều bị ăn hết, tiến độ tu luyện trở nên hơi chậm chạp thì hắn mới dừng lại.

Một tháng này Lục Thánh rốt cuộc đã mạnh lên bao nhiêu thì cũng không ai biết. Ngay cả Lục Thánh cũng không biết.

"Ta hiện tại liền muốn tìm một nơi có thể nghiệm chứng thực lực tăng trưởng thật tốt." Lục Thánh nhìn xem hai tay của mình, lẩm bẩm nói.

Rất nhanh sau đó hắn liền nghĩ ra mà nhấc chân đi về phía vị trí đánh dấu trên bản đồ căn cứ theo trí nhớ.

Tốc độ của Lục Thánh rất nhanh, trong nháy mắt đã biến mất.

Không chỉ vậy, hơi thở của hắn tựa hồ còn tạo ra luồng gió.

Tại phòng tu luyện đặc thù của trại huấn luyện thiên tài,.

Sân vận động rất lớn, gần bằng kích thước của một sân bóng đá.

Toàn bộ hội trường tổng cộng có tám lối ra vào, các phòng tu luyện đặc thù sẽ nằm ở các phương vị khác nhau của hội trường.

Tại vị trí một cửa ra vào có ba nam sinh vừa nói chuyện vừa đi ra ngoài.

"Trong khoảng thời gian này ta cảm giác mình tiến bộ rất lớn, lần sau có thể cân nhắc gấp đôi trọng lực thử xem, đến lúc đó các ngươi hãy giúp ta nhìn xem vì ta cũng không muốn nội tạng xuất huyết mà tiến phòng y tế."

“Không thành vấn đề, có điều nếu ngươi muốn gấp đôi trọng lực thì ngươi phải bỏ ra điểm tích lũy nhiều hơn.”

"Được, ta bỏ ra một nửa là đủ rồi."

Đối với các học viên tại tầng dưới chót của trại huấn luyện mà nói điểm tích lũy đạt được quá khó khăn, mỗi một điểm đều rất quý giá. Mà chi phí sử dụng phòng tu luyện lại quá cao, cho nên bọn họ sẽ dùng phương thức "ghép phòng" để dùng chung phòng tu luyện một lần, đây là cách thức thịnh hành nhất hiện nay.

Như vậy không chỉ có thể tối đa hóa giá trị khi thuê phòng tu luyện một lần, mà lúc tu luyện còn lẫn nhau chiếu cố, tránh cho ngoài ý muốn phát sinh.

Trong lúc trò chuyện thì bỗng nhiên có một bóng người đi tới đối diện ba người.

Người này chỉ là bước đi nhưng tốc độ lại rất nhanh, thoáng một cái trước mặt ba người đã mất đi thân ảnh đối phương.

Bọn họ chỉ cảm giác có một trận gió thổi qua trên mặt. Chờ bọn họ phục hồi tinh thần lại thì thình lình phát hiện thân thể của mình không biết chuyện gì xảy ra mà lại lệch qua, ở giữa vừa vặn tránh ra khe hở cho một người đi qua.

“Đi bộ mà ở đâu lại ra gió lớn như vậy?” Một nam sinh nghi hoặc lầm bầm.

“Mặc kệ là gió gì, đi thôi, còn phải đi làm việc.” Một nam sinh khác nói.

Nam sinh kia gật đầu, đang muốn tiếp tục đi ra ngoài thì cả hai đột nhiên phát hiện nam sinh còn lại đang quay lưng nhìn về phía bóng lưng của người nọ rời đi lúc trước.

“Ngươi làm gì vậy? Nhìn thấy mỹ nữ à?” Nam sinh kia đưa tay quơ quơ trước mặt đồng bạn.

Trong mắt đồng bạn lại nở rộ ra một tia sáng, giống như phát hiện tin tức lớn gì đó, hỏi: “Người vừa mới đi qua kia các ngươi có chú ý tới không?”

“Người nào?” Hai nam sinh dựa theo ánh mắt đồng bạn nhìn qua, chỉ thấy một bóng lưng đã đi xa.

“Tốc độ thật nhanh!”

Ánh mắt hai người ngưng tụ lại.

Lúc này mới qua một lát mà đã sắp không thấy bóng dáng! Đó là đi bộ sao?

“Lục Thánh à? Là Lục Thánh của thành phố Bạch Hà đúng không?” Đồng bạn vẻ mặt hưng phấn kêu lên. "Tên này từ ngày nhập doanh thứ hai đã bắt đầu không ra khỏi phòng, ngoại trừ căn tin thì địa phương khác một lần cũng không có đi qua. Hắn hôm nay vậy mà tới phòng tu luyện, thật sự là tin tức lớn!"

Ánh mắt hai người kia cũng lập tức sáng lên, hỏi: “Thật sự là Lục Thánh sao?”

“Còn có thể là giả ư? Hắn vừa mới từ bên cạnh chúng ta đi qua kìa.”

“Nhanh theo sau hắn nhìn xem!”

Ba người cũng không còn ý định rời đi nữa, dưới sự thúc đẩy của lòng hiếu kỳ bọn họ nhanh chóng chạy chậm đuổi theo Lục Thánh.

...

Bình Luận (0)
Comment