Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 95 - Chương 95 - Chỉ Là Màn Khởi Động

Chương 95 - Chỉ Là Màn Khởi Động
Chương 95 - Chỉ Là Màn Khởi Động

Lúc này Lục Thánh trong phòng cuối cùng cũng có chút biến hóa cùng phản ứng.

Cảm giác thoải mái và tùy ý trên mặt Lục Thánh đã biến mất, thần sắc hắn dường như nghiêm túc hơn một chút.

Lục Thánh từ trên sàn nhà đứng dậy, sau đó bắt đầu chậm rãi hoạt động tay chân.

“Vãi cả lồng!” Một nam sinh mang vẻ mặt chấn động, từ trong miệng phát ra âm thanh tràn ngập chấn kinh.

“Đây là bốn lần trọng lực a! Dưới bốn lần trọng lực mà hắn còn có thể cử động sao? Các ngươi mau véo ta một cái, nhìn xem ta có phải đang nằm mơ hay không?”

Hai đồng bạn của hắn so với hắn cũng không khá hơn chút nào, cả hai đêu mang vẻ mặt giống như thấy quỷ, thân thể như dại ra.

Ba người bọn hắn cứ đứng yên tại chỗ như vậy nhìn Lục Thánh trong phòng liên tục vận động, hơn nữa tốc độ vận động của hắn càng lúc càng nhanh, tần suất càng ngày càng cao.

Lúc này cửa phòng tu luyện trọng lực bên cạnh mở ra, một nữ sinh sắc mặt tái nhợt, đầy người mồ hôi từ bên trong đi ra.

Đồng bạn của nàng đã sớm chờ đợi ở cửa vội vàng đi lên đỡ lấy nàng, cười khích lệ nói: "Hôm nay ngươi có tiến bộ, hai lần trọng lực chống đỡ thêm được hai mươi giây."

Khuôn mặt tái nhợt của cô gái nặn ra một nụ cười, hiển nhiên nàng cũng rất cao hứng.

Hai người nói chuyện một lúc thì bỗng nhiên chú ý tới dị trạng bên cạnh.

“Ngươi mau nhìn xem ba tên kia có vẻ mặt thật khôi hài a! Bọn họ đang nhìn cái gì vậy? Chúng ta đi qua đó nhìn thử xem.”

Hai nữ sinh tò mò đi tới, liếc mắt nhìn vào số liệu trên màn hình.

“Gấp bốn lần trọng lực?”

Biểu tình của hai nữ sinh lập tức có sự thay đổi, thay vì chạy chậm mà cả hai nhanh chân hướng về tấm kính thủy tinh.

“Toàn bộ trại huấn luyện giống như chỉ có Tào Dũng mới có thể chịu được gấp bốn lần trọng lực!"

Rất nhanh sau đó, một thân ảnh đang không ngừng đá chân ra quyền lập tức đập vào mắt các nàng.

Hai nữ sinh trong nháy mắt liền ngây người, giống như trúng phải thuật hóa đá.

Biểu tình trên mặt cả hai dần dần bị ba nam sinh trước đó đồng hóa.

“A…”

Năm người kia cứ ngơ ngác đứng trước cửa kính nhìn xem Lục Thánh trong phòng một hồi lâu như vậy, cũng không biết qua bao lâu bỗng nhiên có người phục hồi tinh thần mà kịp phản ứng.

“Ta đi gọi người đến! Chuyện này cũng quá khoa trương đi!”

Sau đó hắn quay người lại bỏ chạy không thấy bóng dáng.

Thình thịch!

Bành!

Bốp!

Trên sân huấn luyện, mấy nam sinh cầm gậy bóng chày vây quanh Tào Dũng và không ngừng công kích.

Gậy bóng chày cứng rắn mà co dãn hung hăng nện vào trên người Tào Dũng làm phát ra từng tiếng trầm đục như đánh vào tảng đá.

Làn da trên thân Tào Dũng hiện ra một màu xám nham thạch kỳ lạ, gậy gỗ đánh vào thì lập tức bị văng ra.

“Lại đến!” Khuôn mặt Tào Dũng tràn đầy lệ khí, hô lên.

Hắn chỉ có thể bị động chịu đòn mà không thể đánh trả, ngực hắn cất giấu một cỗ hỏa khí cảm giác bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát ra.

"Tào Dũng, nghỉ ngơi một chút đi, tay mấy ca đều sắp vung đến tê dại rồi." Một nam sinh cầm gậy bóng chày cười khổ, nói.

Tào Dũng dừng một chút, gật đầu nói: "Được, vậy lát nữa luyện tiếp đi.”

Mặc dù nói những người này đều kính sợ thiên phú cùng thực lực của hắn mà tự nguyện vây quanh ở bên cạnh hắn, nhưng ai cũng đều là thiên tài võ đạo, là nhân vật xuất sắc nhất thành phố, cho nên bọn hắn không có khả năng thật sự làm thủ hạ bị Tào Dũng tùy ý hô tới quát lui. Tóm lại Tào Dũng phải chiếu cố đến cảm xúc của bọn hắn.

Thấy Tào Dũng gật đầu, các nam sinh liền thở phào nhẹ nhõm, nhao nhao ngồi xuống nghỉ ngơi.

Ngay tại thời điểm mấy người đang nhàn rỗi nói chuyện phiếm, một nam sinh giống như liều mạng mà từ bên ngoài xông vào.

“Tào Dũng, xảy ra đại sự rồi!”

Nam sinh chạy tới thở hổn hển nói không ra hơi.

Để có thể khiến cho một vị võ giả chính thức chạy thành như vậy thì có thể tưởng tượng đây nhất định là chuyện rất gấp.

“Đại sự gì? Trong trại huấn luyện còn có thể có đại sự gì?” Tào Dũng nhàn nhạt hỏi một câu.

Hắn bỗng nhiên nghĩ tới cái gì mà mạnh mẽ đứng lên, trong mắt bắn ra một đạo hào quang, mở miệng nói: "Mạnh Tiến Hà phá kỷ lục phải không?”

Nam sinh chạy tới vỗ ngực để bình phục hô hấp, sau đó lắc đầu nói: "Không phải Mạnh Tiến Hà, cũng không phải Hạ Lâm..."

“Vậy là ai?”

Nam sinh chạy tới thuận theo hô hấp mà một hơi nói xong: “Là Lục Thánh! Lục Thánh của thành phố Bạch Hà! Lục Thánh đã tiến vào gấp phòng tu luyện trọng lực gấp bốn lần! Hắn… Ta cũng nói không rõ được, dù sao hắn đã sắp phá kỷ lục của ngươi rồi, ngươi mau tới đó xem đi!"

“Lục Thánh sao?!!” Tào Dũng sửng sốt một cái.

Đó là một cái tên mà hắn không thể nào nghĩ tới.

“Chúng ta đi qua đó nhìn xem.” Tào Dũng suy nghĩ một chút rồi cầm quần áo trên mặt đất đi nhanh về phía sân huấn luyện.

...

Bình Luận (0)
Comment