Cấp Trên Là Chủ Nhân Của Tôi (Over The Knee)

Chương 106

Caesar xoay người đi vào trong phòng, Trần Tư Nhung tìm được cơ hội điều chỉnh cảm xúc vì kích động của mình.

Trong phòng rộng rãi thoáng mát vừa đi vào liền cảm thấy cả người thoải mái.

Màu sắc tổng thể của phòng khách hơi tối, sàn đá cẩm thạch màu xám đen mang ℓại sự thanh ℓịch và tinh tế không thể che giấu, ghế sofa ℓà màu xanh đậm, một bên tủ ℓà màu trắng sữa.

Sáng tối phối hợp, màu sắc thanh thoát.

Căn nhà lấy tông màu tối làm chủ đạo cũng không gây ra cảm giác áp bức.

Trên tường trong phòng khách, treo một bức tranh trên đó. Ánh mắt Trần Tư Nhung lập tức bị thu hút, Caesar đi đến và nói với cô bức tranh đó là của Luca.

Trần Tư Nhung líu lưỡi: "Vậy giá bao nhiêu? "

Nhưng cô nhanh chóng nâng lòng bàn tay lên: "Quên đi, không cần nói cho tôi biết."

Caesar mỉm cười: "Đến phòng bếp nhìn một chút không?"

Trần Tư Nhung đồng ý.

Vừa rồi bầu không khí giữa hai người có xu hướng đi theo hướng kỳ quái, nhưng Caesar kịp thời dừng lại, Trần Tư Nhung cũng thuận theo tự nhiên khôi phục bình thường.

Hai người đi vào phòng bếp.

Tầm nhìn phòng bếp rộng mở, Đài Lưu Lý* đối diện với một sàn kính lớn, ngoài cửa sổ là cây xanh tươi tốt, dưới ánh hoàng hôn chiếu rọi hiện ra màu xanh biếc cùng vàng kim.

Tâm trạng Trần Tư Nhung cũng nhẹ nhàng theo, thả lỏng không ít, thấy Caesar đi tới phía sau Đài Lưu Lý.

"Anh có thể nấu ăn à?" Cô hỏi.

Caesar rút dao và đồ dùng nhà bếp ra khỏi ngăn kéo, từ từ đặt nó trên bàn, "Nấu cơm hải sản cũng không tệ lắm."

Trần Tư Nhung nhỏ giọng "Wow, tôi thích ăn cơm hải sản."

Caesar mở tủ lạnh: "Tôi biết."

"Làm sao anh biết?"

"Có hai lần đoàn xe liên hoan, em đều gọi cơm hải sản."

Trần Tư Nhung cười trừ, sau đó cô mím môi không muốn nói nhiều về đề tài này, làm nổi bật quá nhiều cảm xúc.

Caesar lấy hải sản ra và hỏi cô: " Nếu em cảm thấy nhàm chán có thể đến phòng khách nghỉ ngơi hoặc đi dạo quanh nhà."

Trần Tư Nhung lắc đầu: "Tôi ở đây với anh. "

Lời cô vừa nói ra miệng, đã cảm thấy có chút mập mờ, có hàm nghĩa khác.

Ý nghĩa câu trả lời cô chỉ là khách, một mình đi dạo quanh nhà người khác là rất không lịch sự.

Nhưng giải thích lại càng có vẻ có dụng ý khác. Trần Tư Nhung sắp bị sự sĩ diện, tâm tư mẫn cảm của mình tra tấn đến chết, nhưng cô không có cách nào, lúc ở bên cạnh anh, mỗi một dây thần kinh đều trở nên nhỏ bé dị thường, một ngọn gió thổi cỏ lay đều có thể khiến chuông báo động của cô kêu to, nước mắt càng giống như không khống chế được, nhưng cô lại không có biện pháp gì.

"Grace" Giọng Caesar lại vang lên vào thời điểm này,

"Em có thể giúp tôi một tay không?" 

Trần Tư Nhung hoàn hồn từ trong trầm tư, nặng nề gật đầu.

"Được"

Hải sản đã được rửa sạch và bảo quản trong tủ lạnh, như thể biết rõ hôm nay sẽ có khách đến. Trần Tư Nhung và Caesar sóng vai đứng ở phía sau đài lưu lý, bọn họ đứng không gần, nhưng cũng không xa.

Cô hiếm khi đứng bên cạnh Caesar như thế này. Hoặc là nói, sau khi biết anh là chủ nhân, cô rất ít khi suy nghĩ tỉnh táo, bình tĩnh đứng ở bên cạnh anh như vậy.

Tất cả mọi thứ gần trong tầm tay, nhưng anh không làm hành động gì liều lĩnh. Thành thạo cắt hải sản trên thớt, nói cho Trần Tư Nhung biết nguồn gốc của những hải sản này là ở đâu, mùa nào ngon nhất. Lúc cắt hải sản, cũng sẽ dạy Trần Tư Nhung cách dùng dao như thế nào mới không bị lớp vỏ sắc nhọn làm trầy xước tay mình.

Mà ngón tay của anh...Trần Tư Nhung khó có thể không tập trung vào ngón tay của Caesar.

Móng tay được cắt tỉa gọn gàng sạch sẽ, bàn tay này giống như một tác phẩm nghệ thuật.Trần Tư Nhung mím môi, nhẹ nhàng nuốt nước bọt, buộc lực chú ý của mình trở lại giọng nói của anh.

Sau khi cho hải sản và gạo vào nồi, tất cả những gì cần làm là chờ đợi. Caesar rửa sạch, lau khô hai tay, liền dẫn Trần Tư Nhung đi dạo một vòng trong nhà.

Tầng một chủ yếu là phòng khách, nhà bếp, đi vào bên trong, còn có một gian phòng tiếp khách cùng một gian phòng ngủ. Tầng hai có một thư phòng, ba gian phòng ngủ, còn có một sân thượng rộng rãi với tầm nhìn thoáng đãng.

Trên tầng hai có ba phòng ngủ, Caesar chỉ mở cửa một phòng ngủ: "Đây là phòng ngủ của tôi."

Caesar cũng không đưa ra đề nghị gọi cô vào tham quan, sau khi Trần Tư Nhung không nhìn nhiều, liền đóng cửa, theo cô đi xuống dưới lầu. 

Trong phòng, điều hòa giảm nhiệt độ xuống mức độ khiến mình thoải mái, Trần Tư Nhung ngồi trên sô pha trong phòng khách cầm lấy tạp chí bên cạnh bàn xem.

Nhưng Caesar cũng lấy ra máy tính, dường như ngầm đồng ý với cách làm bịt tai trộm chuông này của cô, anh không hy vọng cô cảm thấy không thoải mái, nếu như giảm bớt nói chuyện với anh sẽ khiến cô thoải mái một chút, anh không ngại giữ im lặng với cô như vậy.
Bình Luận (0)
Comment