Cậu Chủ! Đừng Làm Em Đau!

Chương 29

Trong căn phòng toàn một màu đen trắng cổ kính nhưng lại rất tình cảm vì căn phòng đã được trang hoàng bao nhiêu là cánh hoa hồng phủ dưới sàn nhà, trên mặt bàn, một cốc rượu màu đỏ tươi sóng sánh được đặt ngay ngăn. Người đàn ông ngồi trên giường, chiếc áo sơ mi cài lệch làm lộ rõ một phần cơ bụng săn chắc khiến mọi người ai cũng mê mẩn: 

-Fufufu...Tiểu bạch mau đến đây! 

------_------

Dưới bếp... 

-Như, hôm nay hăng hái nhỉ? Dì Trương vẫn cái nục ruồi to trên mặt cười cười, mắt lấp liếm nhìn quanh. 

-Dì à! Đừng chọc nữa mà! Nó gượng

-Oh ya con này! Dì chăm cưng từ hồi còn bé xíu mà ngại giề! Cậu chủ với con động phòng rồi à! 

-Dì! Nó lúc này gương mặt đã đỏ rực lên

-Rồi rồi! Nhớ cậu chứ gì! Chỗ này để dì làm nốt, con lên phòng cậu đi! 

-Vâng ạ con cảm ơn! Nó tươi tỉnh, nó biết ngay là dì Trương cưng nó nhất mà.

Bước vào phòng cậu nó gõ cửa:

_Cộc cộc..._

-Cậu ưi em đây nè!

-Cửa không khóa vào đi! Cậu cười nhoẻn

-Cạch...-

Khi vừa mở cửa ra cảnh tượng đập ngay vào mắt nó là cậu một thân khỏa thân, "gà bay khắp phòng".

-A...aiya...cậu...cậu mặc quần áo đi ạ! Nó một tay che mắt một tay khua chân múa tay ý là muốn cậu lại gần

-Hết quần áo òi! Cậu phán ra một câu làm nó hết sức bất ngờ, phòng cậu có ba cái tủ quần áo to như con voi làm sao mà hết được chứ! 

Tủ thứ nhất: Đồ đi chơi,bảnh

Tủ thứ hai: Đồ đi làm, lịch sự

Tủ thứ ba: Đồ thoải mái, năng động

Nó mà bán hết đống đó là sống vui vẻ hết mảnh đời còn lại. 

Nói thế nhưng cậu vẫn lấy cái áo sơ mi gần đó khoác tạm lên người, kéo nó xuống giường cậu, không quên khóa trái cửa:

-Cậ...cậu...tính làm gì!? 

-Haha...em nghĩ tôi định làm gì? 
Bình Luận (0)
Comment