Câu Dẫn Sư Tỷ Của Ta

Chương 57

Kim Luân Pháp Vương cùng Vu Hành Vân đã muốn đấu hơn trăm chiêu, lại thủy chung không thể tiếp cận Vu Hành Vân nửa phần. Được một lúc Kim Luân Pháp Vương đã mồ hôi đầm đìa, mà Vu Hành Vân vẻ mặt vẫn rất thoải mái , giống như đang chơi đùa vậy.

" Đã lâu không động thủ, cho nàng làm chút vận động thể dục cho nóng người cũng tốt lắm!!" Lý Thu Thủy vẻ mặt mỉm cười nhìn Vu Hành Vân đang bay tới bay lui, đương nhiên cũng đồng thời chú ý biểu tình của mọi người ở đây

Vu Hành Vân quả thật đúng như Lý Thu Thủy nói chính là đang làm vận động cho nóng người, bộ công phu Lăng Ba Vi bộ này sợ rằng trên đời không ai có thể đuổi kịp tốc độ của nàng. Cho dù là truyền nhân của Tây Tạng Mật Tông Kim Luân Pháp Vương cũng không phải ngoại lệ

" Công phu đó lại có thể thoải mái mà tránh thoát kim luân của Kim Luân Pháp Vương sao?!" Quách Tĩnh một bên cảm thán sự thần kỳ của môn võ công này, một bên hỏi Hoàng Dung - Cuốn bách khoa toàn thư của hắn. Hoàng Dung đối với loại võ công này cũng chỉ biết một phần, nàng từng trông thấy một loại võ công đồng dạng ở thư phòng của cha nàng.

" Loại võ công này tên là Lăng Ba Vi Bộ, đã muốn tuyệt tích bảy mươi năm về trước. Trên đời này người cuối cùng biết môn công phu này chính là Đoàn Dự, gia gia của Nhất Đăng đại sư. Có lẽ, thiếu hiệp kia cùng với Đại Lý Đoàn Thị có quan hệ...." Hoàng Dung phán đoán thân phận của Vu Hành Vân, nhưng là vô luận như thế nào nàng cũng sẽ đoán không đúng

Lý Thu Thủy dĩ nhiên nghe được lời Hoàng Dung nói, nghĩ nghĩ : " Hoàng Dung quả nhiên thông minh, vậy mà cũng có thể đoán ra được tên Lăng Ba Vi Bộ"

"Hòa thượng, giờ ta đánh tới, hãy cẩn thận!!" Vu Hành Vân đột nhiên không hề 'trốn tránh', ngược lại trực tiếp một chưởng đánh tới Kim Luân Pháp Vương. Mà một chiêu này của Vu Hành Vân khiến cho Kim Luân Pháp Vương cùng mọi người thật ngoài dự đoán, nên chỉ kịp dùng kim luân để che chắn trước ngực. Chỉ nghe 'rắc' một tiếng, vũ khí kim luân của Kim Luân Pháp Vương liền xuất hiện một dấu thủ ấn

"A... Trời ạ, rõ ràng là đánh ra được cả một dấu tay!!" trong đám đông có một người thốt lên

"Làm sao có thể? Này khiên sắt kim luân chính là huyền thiết làm thành... Như thế nào lại có người dánh lún nó như vậy?!" Kim Luân Pháp Vương không thể tin được điều trước mắt mình. Ánh mắt nhìn về phía Vu Hành Vân càng mang phần sợ hãi, có thể làm cho đường đường Kim Luân Pháp Vương khủng hoảng trên thế gian này cợ là chỉ có vài người

"Trò hay còn ở phía sau..." Lý Thu Thủy ánh mắt bén nhọn đã nhìn thấy được vết nứt trên vũ khí của Kim Luân. Tới lúc Hoàng Dung chú ý tới Lý Thu Thủy thì toàn trường mọi người bùng nổ oanh động " Kim Luân...vỡ thành hai nữa?!"

"Thế nào, còn muốn đánh sao?" Vu Hành Vân biết Kim Luân Pháp Vương nhất thời cùng đường mạt lộ, ngay cả dũng khí vừa rồi ngăn cản mình cũng không có. Chính là Vu Hành Vân cũng không muốn tiếp tục dính tới chuyện Võ lâm, chứ đừng nói chi là triều đình tranh chấp, bởi vậy nên mới để lại cho Kim Luân Pháp Vương một đường lui.

Kim Luân Pháp Vương đối với việc mình gặp đối thủ mạnh lại không sợ, chỉ sợ thua một cách không rõ rang: " Lão nạp nhận thua, nhưng lão nạp ham học hỏi nên thật muốn biết mình bại bởi ai?!"

"Hạng người vô danh... Không đáng để nói!" Vu Hành Vân lập tức đi đến bên người Lý Thu Thủy, đang muốn mang Lý Thu Thủy rời đi thì Hoàng Dung bỗng nhiên mở miệng giữ lại.

"Vị thiếu hiệp kia ngăn cơn sóng dữ, người đã đã đánh bại Kim Luân Pháp Vương... Như vậy xin mời lưu lại uống chén rượu nhạt, sau đó cùng nhau tuyển ra minh chủ võ lâm."

Vu Hành Vân vốn không muốn lưu lại, nhưng nhìn thấy Lý Thu Thủy ánh mắt hưng phấn cùng cầu xin thì đành phải đáp ứng " Chỉ một lần này thôi, chiều riết quen!!"

"Đó là đương nhiên, đêm nay mới là kịch hay để xem a!!" Lý Thu Thủy kỳ thật là muốn giúp cặp uyên ương số khổ kia, ít nhất cũng có thể ủng hộ bọn họ một chút. Đương nhiên, nàng cũng chưa quên vị người hầu kia của nàng a .



Bình Luận (0)
Comment