Cầu Ma

Chương 1244 - Bươm Bướm Màu Xám

Khi ông lão áo trắng hình thần đều diệt thì thân hình Tô Minh thay đổi, hồn Đại Man tán đi, lại chìm vào người hắn. Thời gian Man Thần biến đã kết thúc, thân hình Tô Minh nhanh chóng hồi phục cho đến kích cỡ bình thường, không hề bị thương do sử dụng Man Thần biến. Đây là vì nội tình hiện giờ của Tô Minh đã vượt qua Man Thần biến lúc mới hiểu ra, cho nên dù triển khai Man Thần biến thì khi kết thúc không có gì ảnh hưởng tới hắn.

Ánh mắt Tô Minh lạnh băng đứng giữa không trung, xung quanh tĩnh lặng.

Ông lão áo đen ngơ ngác nhìn đất trống ông lão áo trắng hình thần đều diệt, dù lão có cảm ứng thế nào cũng không tìm thấy dấu vết ông lão áo trắng tồn tại. Biểu tình của ông lão áo đen cực kỳ khó xem, trong mắt có sự sợ hãi. Ông lão áo đen vốn tưởng rằng họ sẽ không bị giết chết, nhưng mọi thứ trước mắt tàn khốc nói cho lão, bọn họ không phải là bất diệt.

Ông lão áo xám không nhìn hướng ông lão áo trắng chết mà ngơ ngác nhìn Tô Minh, mắt chớp lóe tia sáng kỳ dị, dường như lão thấy chuyện mà ông lão áo đen không thấy. Nhưng càng là vậy thì mặt ông lão áo xám càng tái, lộ ra phức tạp cùng cay đắng.

Sáu mươi vạn tu sĩ Man tộc đều quỳ lạy, họ chính mắt thấy Man Thần của mình tiêu diệt một trong ba ý chí. Có lẽ đa phần Man tộc không hiểu ý nghĩa của nó nhưng đám người Nha Man, Vô Song, Nam Cung Ngân có tu vi cao khiến họ lần tìm được càng nhiều, biết ba ý chí tồn tại đại biểu cho cái gì, càng biết ba ý chí cường đại bao nhiêu. Vì vậy trong lòng họ dậy sóng, mặc đù bọn họ biết Tô Minh cường đại nhưng chưa có so sánh, bởi vậy hắn mạnh đến mức nào thì họ chưa phán đoán ra. Nhưng bây giờ có so sánh, bọn họ rõ ràng phát hiện được Tô Minh cường đại không tầm thường.

Đó là chí cao vô thượng có thể tiêu diệt ba ý chí.

Ánh mắt lạnh lùng của Tô Minh rơi vào người ông lão áo đen, uy nhiếp hình thành sau khi giết ông lão áo trắng dọc theo ánh mắt của hắn rơi vào người lão. Ông lão áo đen bản năng lùi vài bước.

“Người tiếp theo là ngươi."

“Tô Minh, lão phu có hồn ấn của Đại sư huynh, Nhị sư huynh của ngươi, nếu như ngươi giết ta thì bọn họ cũng khó thoát khỏi cái chết!” Ông lão áo đen cao giọng quát.

“Chính vì điệu này cho nên ta muốn giết ngươi.” Tô Minh lạnh nhạt nói, cất bước đi tới trước.

Ông lão áo đen biến sắc mặt, vội vàng thụt lùi. Ông lão áo xám đứng cạnh ông lão áo xám lộ vẻ mặt dứt khoát, trong đó có sự giãy dụa, quyết tuyệt.

“Phương viên ấn!” Ông lão áo xám vung tay áo kiên quyết nói với ông lão áo đen.

Ông lão áo đen cắn răng, giờ đây nguy hiểm sinh tử, không như lúc trước lão tự nhận là Tô Minh không giết được lão nên ăn nói lỗ mãng, nhưng giờ chính mắt thấy ông lão áo trắng chết đi, không thể lo được bản thân, lão cắn răng, đôi mắt lóe tia điên cuồng. Ông lão áo đen vung tay áo, chợt biến thành khói đen dày đặc.

Trong sương khói ẩn chứa ý chí khổng lồ của ông lão áo đen, ý chí này ở trong vòng xoáy âm tử thuộc loại vô cùng cao quý, có thể khiến chúng sinh sùng bái, cao cao tại thượng, ảnh hưởng vận mệnh của vô số sinh linh. Dù là ở bên ngoài, nếu có thể thoát khỏi vòng xoáy âm tử, lấy ý chí hùng hồn của ông lão áo đen có thể đấu với linh tiên. Vào thời đại ý chí tại Đạo Thần chân giới ngủ say, ông lão áo đen có thể ở trên tu sĩ, nhưng hôm nay đối diện Tô Minh thì lại cực kỳ chật vật. Ông lão áo đen không thấy bất mãn với điều này, Tô Minh cường đại đã uy hiếp lão nhiều, giờ nếu muốn sống thì phải điên.

“Tốt, ta cam nguyện thành phương!” Sương khói do ông lão áo đen biến thành phát ra tiếng gầm.

Sương khói cuồn cuộn như biến thành gần vạn mét, ở trong trời đất hình thành một hình vuông to lớn, không dựng đứng mà trải ra mặt đất. Cùng lúc đó, mắt ông lão áo xám lóe sát khí, có phức tạp và dữ tợn. Người ông lão áo xám bùm một tiếng hóa thành khói xám lao lên trời, trong phút chốc biến thành hình tròn màu xám.

“Thiên viên!!!” Giọng ông lão áo xám có tang thương, dứt khoát vang vọng bát hoang.

“Địa phương!” Giọng ông lão áo đen ồm ồm phát ra từ khói đen, thanh âm điên cuồng ẩn chứa ý thà chết không quay đầu.

Đây là giây phút quan trọng, là sống còn, ông lão áo đen phải dùng hết mọi thứ mình có.

“Phương viên sát!!!” Trong khói xám hình tròn trên trời phát ra tiếng vù vù.

Sương hình tròn chợt giáng xuống, lao hướng Tô Minh đứng trong trời đất. Sương mù đen dưới đất cũng kêu vù vù, khói đen hình vuông vọt lên, lao hướng Tô Minh.

Sát khí mãnh liệt tràn ngập thiên địa, rít gào lao hướng Tô Minh.

Giờ phút này tựa như bầu trời sụp đổ, mặt đất dâng lên, trời đất đè ép, tiêu diệt tất cả ý chí, tồn tại bên trong. Đặc biệt là thần thông thuật pháp này là ông lão áo đen, ông lão áo xám cùng thi triển, khiến lực lượng phong ấn giữa trời tròn, đất vuông liên tiếp chặt chẽ hơn. Thần thông thi triển khiến trời đất như sắp trở thành hỗn độn, một mảnh mơ hồ, sát khí kinh trời.

"Uy thế thiên địa sao? Tô ta cũng có!” Vẻ mặt Tô Minh như thường.

Tô Minh nhìn hình tròn đại biểu bầu trời lao hướng mình, nhìn hình vuông đại biểu mặt đất ầm ầm áp sát, khóe môi cong lên nụ cười lạnh.

“Ngươi lấy mặt đất bức đến thì Tô ta dùng núi trấn áp, Di Sơn!"

Tô Minh vung tay áo, tay phải chỉ vào sương vuông mặt đất đang tới gần. Lực lượng Di Sơn bùng phát, xung quanh Tô Minh xuất hiện từng tầng bóng núi. Những ngọn núi vô biên vô hạn, là cả đời Tô Minh trải qua thấy các ngọn núi, có Ô Sơn, Cửu Phong, có nhiều nữa, rậm rạp mười vạn ngọn núi xuất hiện, theo ngón tay hắn giáng xuống. Những ngọn núi ầm ầm giáng xuống sương vuông đại biểu mặt đất. Tiếng nổ ngập trời, mười vạn núi to trấn áp khiến sương vuông chấn động.

Cùng lúc đó, Tô Minh giơ tay trái chỉ hướng bầu trời.

“Dùng lực lượng bầu trời sập giáng xuống, Tô ta liền dấy lên cực minh đảo hải! Đảo hải!” Tô Minh cười nhạt.

Tô Minh chỉ một cái, trong người hắn bùng phát ánh sáng đen mãnh liệt, ánh sáng đen lạnh lẽo, sâu thẳm khiến mắt người tối đen theo ngón tay của hắn, tựa nước biển màu đen, cắn nuốt ánh sáng, càn quét thương hoang.

Địa phương thì có mười vạn núi trấn áp, thiên hoang có cực minh đảo hải dấy lên. Trời đất ầm vang, hai tay Tô Minh vung, dùng sức của một người đối kháng. Tiếng nổ điếc tai vang vọng khiến thiên hoang tròn không thể trầm xuống, khiến đất vuông khó mà dâng lên, khiến thần thông thiên địa trong khoảnh khắc này chỉ có thể phát ra tiếng nổ, không cách nào đè ép, khiến sát khí khó thể trút ra, chỉ giằng co.

Có thể làm được điều này do hơi thở chân giới của Tô Minh thúc đẩy. Khi thần thông trời đất khựng lại thì Tô Minh cúi đầu nhìn đất vuông bên dưới bị mười vạn núi trấn áp, mắt lóe sát khí.

Tô Minh há mồm có vệt tím bắn ra từ trong miệng, đó là Tuyệt Ý kiếm, một trong các chí bảo hiện tại của hắn. Thánh khí của Đại Man bộ lạc này nở rộ ánh sáng chói mắt trong tay Tô Minh, chợt lóe, khí thế như hồng, phát ra tiếng rít chói tai, xuyên thấu mười vạn ngọn núi lao xuống đất vuông.

Tiêu diệt ý chỉ thì chỉ cần kiếm này đủ rồi.

Thanh kiếm này tên là Tuyệt Ý, bản thân nằm trong cửu kiếm, là sát kiếm sáng tạo ra chuyên môn đối phó ý chí. Giờ nó rít gào xuyên thấu địa phương, trong thần niệm của Tô Minh, kiếm ý bùng phát. Lần này bùng phát không phải ba phần diệt phân thần như trước mà là toàn bộ lực lượng. Khi kiếm ý bùng phát, cả mặt đất phát ra tiếng nổ không dứt, kiếm ý ngập trời, huyễn hóa ra vô số lưỡi kiếm sắc bén càn quét. Tiếng rít thê lương phát ra từ trong sương vuông. Thanh âm tuyệt vọng, oán hận mãnh liệt, nhưng không kéo dài bao lâu đã ngừng lại.

Động đất, mười vạn ngọn núi biến mất, sương vuông như gió cuốn mây tán, trong phút chốc biến mất. Ý chí của ông lão áo đen cùng với sương biến mất là vĩnh viễn diệt vong.

Ánh sáng tím chợt lóe, từ mặt đất lao nhanh tới trước mặt Tô Minh. hắn há mồm, ánh sáng tím chui vào miệng Tô Minh, tất cả xảy ra cực nhanh. Khi địa phương biến mất thì hình tròn thiên hoang vẫn bị cực minh quang bao vây. Ông lão áo xám bị cực minh quang bao phủ trong thiên viên xám, khuôn mặt lão do sương khói tổ thành mang theo điên cuồng, như có thể xuyên thấu cực minh quang nhìn xuống Tô Minh ở bên dưới. Ông lão áo xám cảm nhận được ông lão áo đen chết đi, thật như bị bôi xóa, không có chút khả năng sống lại. Là đứng đầu trong ba ý chí, ông lão áo xám càng hiểu nhiều hơn về bí ẩn mà hai ý chí kia không biết.

“Là muốn mượn tay của tiểu tử này xóa đi ba người chúng ta sao? Hoặc nên nói chúng ta không thể đối địch với hắn, đây là ý chí của ngươi? Những hắn chưa thức tỉnh, không xem như là giác trục!” Mắt ông lão áo xám càng điên cuồng hơn, ngửa đầu gào thét.

“Nếu đã vậy thì ta muốn nhìn xem rốt cuộc ngươi có ý gì!"

“Tang phó, nhiên niệm hóa điệp!"

Khuôn mặt ông lão áo xám lắc lư, sương thiên viên cuồn cuộn, ở trên cực quang minh ngưng tụ ra khuôn mặt to lớn, to cỡ mấy ngàn mét. Thanh âm của ông lão áo xám vang vọng, như có ngọn lửa đốt cháy. Nhìn từ xa giống như mặt trời, ngọn lửa đốt cháy hừng hực, có khói xám cuồn cộn. Những khói xám không bay lên trời mà vòng quanh bốn phía, lượn lờ tầng tầng, càng lúc càng khổng lồ.

Tô Minh vung lên tay phải, cực minh quang tan biến trước mặt hắn, lộ ra bầu trời đốt cháy. Quanh người ông lão áo xám vòng quanh tầng tầng khói xám.

Những luồng khói khuếch tán, ông lão áo xám lộ vẻ mặt thống khổ, gầm lên.

“Dùng thân phó giáng tang ảnh!"

Ông lão áo xám rống lên, tơ khói vòng quanh trong phút chốc lăn lộn, từ xa nhìn khói như biến thành hai đôi cánh, tựa như một con ...

Bươm bướm do khói xám tổ thành.

Bình Luận (0)
Comment