Lật tay là mây, trở tay là mưa. Tô Minh đến, lặng lẽ thay đổi quy tắc nơi đây, đầu tiên là tinh thần trăm vạn tu sĩ chấn động, sau đó Thần Hoàng Viêm Bùi có hành động quái dị, các loại chuyện theo Tô Minh nhìn hướng Tam hoàng tử, ánh mắt hai người giao nhau, như ngọn núi lửa lặng im vào giây phút này có dấu hiệu bùng phát.
- Người thật to gan, dám xâm nhập vào Minh Hoàng bản tinh ta còn kiêu ngạo như vậy, bản tôn muốn nhìn xem ngươi có thần thông gì!
Mắt hiên tôn giới này chợt lóe, đè nén nỗi lòng căng thẳng, lấy tu vi và trí tuệ của gã sao không nhìn ra Tô Minh khủng bố, nhưng lúc này gã không còn cách khác. Là hiên tôn giới này, đặc biệt Tô Hiên Y đứng ở sau lưng, gã chỉ có thể cứng rắn nói ra lời như vậy. Trong lòng hiên tôn giới này thì Tô Hiên Y cường đại đến sâu không lường được, so với người trước mắt thì gã càng nghiêng về Tô Hiên Y.
Trong lòng hiên tôn giới này có một ý nghĩ, đối phương dùng cách rung động như vậy xuất hiện, không thể tránh khỏi cuộc chiến, nếu Tô Hiên Y cường đại thì mọi chuyện không đáng lo, nhưng nếu y thất bại thì có lẽ đây là cơ hội cho gã. Các loại ý nghĩ xoay quanh, hiên tôn giới này nhấc chân lao tới gần Tô Minh. Hiên tôn giới này vung tay áo phải, lực lượng hùng hồn ập đến, ở trước mặt gã hóa thành minh tượng to lớn trấn áp Tô Minh, nhưng không có sát cơ quá mãnh liệt, dường như chỉ muốn bức lùi hắn.
Tiếng rít vào quanh quẩn, tiếng nổ điếc tai, minh tượng đến gần. Tô Minh không thèm nhìn hiên tôn giới này, giơ lên tay phải tùy tiện chỉ.
Cái chỉ này trời đất biến sắc, gió nổi mây phun, bầu trời toàn tu chân tinh như thiên ý giáng xuống, biến thành vòng xoáy to lớn ầm ầm chuyển động. Khoảnh khắc ý chí kinh người giáng xuống theo ngón tay Tô Minh nhẹ nhàng áp hướng hiên tôn giới này.
Tiếng nổ điếc tai vang lên, hiên tôn huyễn hóa ra minh tượng trực tiếp tan vỡ bốn, năm mảnh. Hiên tôn giới này hộc ngụm máu, thân thể như bị ý chí bầu trời giáng xuống quá rung động quên né tránh, bị ý chí đánh vào. Người hiên tôn giới này mạnh run lên, liên tục hộc bảy, tám búng máu, người như diều đứt dây văng ra xa, ở giữa không trung toàn thân trào máu. Hiên tôn giới này rớt xuống cổ thụ, rơi vào nước, biến mất.
“Người này đúng là cáo giá, dùng thần thông không bao gồm nhiều sát khí dụ ta ra tay, chắc chắn ta sẽ không ra sát khí đánh cược một keo, không né tránh chủ động nghênh đón, không cần chiến đấu nữa, cho dù cuối cùng Tô Hiên Y chiến thắng cũng không nói gì hắn được. Nếu bên ta thắng cũng sẽ không gây chuyện với hắn.”
Tô Minh nhìn ra ngay trong lòng hiên tôn giới này suy tính cái gì, không chọc phá. Mỗi người đều có cơ hội lựa chọn trước nguy hiểm, hiên tôn giới này chọn như vậy là chính xác.
Theo ý chí của Tô Minh giáng xuống, hiên tôn giới này hộc máu té vào biển cả, trăm vạn tu sĩ xung quanh bị chấn nhiếp tin hthần, ai nấy hoàn toàn biến sắc mặt, biểu tình hoảng sợ. Bọn họ không biết Tô Minh, nhưng giờp hút này, bóng dáng hắn biến thành ác mộng, ưỡng ép khắc ấn trong đầu họ, trở thành vĩnh hằng.
Tam hoàng tử im lặng, dường như không bất ngờ chuyện đã xảy ra. Thần Hoàng Viêm Bùi cũng có vẻ đương nhiên, gã sớm biết sự khủng bố của Tô Minh, lòng thầm khen hiên tôn giới này lúc trước gã không mấy để ý, thầm nhủ người này biết điều, có lẽ sau này có thể tài bồi.
Tô Hiên Y thì con ngươi co rút, mắt lóe tia sáng lạnh như mũi kim nhìn chằm chằm vào Tô Minh.
- Lần này Tô ta đến chỉ vì ba chuyện.
Tô Minh dời mắt khỏi Tam hoàng tử nhìn hướng Tô Hiên Y âm trầm. Cường giả từng sâu không lường được trong mắt Tô Minh bây giờ chỉ là tên hề với hắn.
Lỗ hổng tam hoang bàng bạc, toàn Đạo Thần Tông ẩn núp, rình rập và lên kế hoạch với ý chí Đạo Thần chân giới, ngăn cản Ám Thần trận doanh buông xuống thần nguyên tinh hải, mọi thứ đều do Tô Hiên Y mà ra.
Tô Hiên Y lợi dụng hắn, mọi thứ, bao gồm nuôi dưỡng Diệt Sinh chủng, mọi chuyện quá khứ hiện ra trong đầu Tô Minh, trở thành bụi trần.
Tô Minh vuốt mái tóc thề của Vũ Huyên, chậm rãi nói:
- Chuyện thứ nhất, Tô ta muốn mang đi Vũ Huyên, ngươi chăm sóc nàng nhiều năm, ta muốn báo chuyện này cho ngươi.
Đôi mắt Tô Minh bình tĩnh, nói tiếp:
- Chuyện thứ hai, ta muốn trả lại thứ ngươi để ở chỗ Tô ta đã lâu.
Tô Minh giơ lên tay trái, hư không chộp, Đệ Ngũ Hỏa Lô ầm vang xuất hiện trong bàn tay hắn. Lửa vòng quanh Đệ Ngũ Hỏa Lô đã nhỏ rất nhiều, nó bềnh bồng trong lòng bàn tay Tô Minh. Tô Minh mặc kệ lửa vòng quanh tay trái của mình, biểu tình bình tĩnh đẩy tới trước.
Tô Minh cười khẽ nói:
- Bên trong có một phân thân của ngươi, cũng có thân thể vợ ngươi chờ đợi sống lại. Vật quan trọng như vậy ngươi cần gì phải để lại chỗ Tô Minh, không nói một câu muốn lấy, không lẽ… ngươi không muốn sao?
Tô Minh nhìn thấy Tô Hiên Y có tình cảmp hức tạp với Đệ Ngũ Hỏa Lô, thấy ra y không muốn đối diện với nó nên không hỏi.
Tô Hiên Y nhìn Đệ Ngũ Hỏa Lô bay tới, biểu tình càng thêm âm trầm, chỉ có y biết bên dưới ẩn chứa phức tạp cùng cay đắng.
Tam hoàng tử trông thấy Đệ Ngũ Hỏa Lô, nghe Tô Minh nói thì người run lên, biểu tình có bi thương.
- Hai chuyện trước Tô ta đã hoàn thành, bây giờ còn lại việc thứ ba, cùng ngươi chấm dứt cuộc ân oán này.
Tô Minh nhìn Tô Hiên Y, nói xong thì nghe y ngửa đầu cười to, nụ cười tràn ngập càn rỡ, cuồng ngạo, có ý ngạo nghễ thiên hạ, cuồng vọng đùa giỡn chúng sinh trong bàn tay.
- Hay cho nghiệt tử, hay cho ngươi…
Tô Minh mặt không biểu tình nhưng giọng nói lạnh lẽo:
- Đến lúc này rồi ngươi còn nói lời như vậy có ý nghĩa gì?
Tô Minh cười lạnh nói:
- Không uổng là con của Tô Chiến và thánh nữ Ám Thần Hồn tộc tằng tịu với nhau sinh ra, vừa có thiên phú thần thông của Tố Minh tộc ta, vừa có lực lượng hồn bất diệt mạnh mẽ của Hồn tộc. Đặc biệt là trưởng thành ở Man tộc khiến ngươi có sức mạnh Man tộc, Thần Nguyên Phế Địa cho ngươi học được gian xảo. Khá lắm, ngươi không kém hơn con ruột của ta.
- Ta rất muốn biết ngươi làm sao chấm dứt cuộc ân oán này?
Tô Hiên Y đứng đó như một ngọn núi dữ tợn, dù bây giờ Tô Minh đến, dù y chính mắt thấy hắn cường đại nhưng lòng kiêu ngạo khiến y không lộ vẻ yếu hèn, vẫn mạnh mẽ như vậy.
Tô Minh im lặng, cúi đầu nhìn Vũ Huyên, biểu tình dịu dàng.
- Ngươi có thể lợi dụng ta, khiến ta ôn dưỡng Diệt Sinh chủng của ngươi, có thể khiến ta đi làm mọi chuyện ngươi muốn, nhưng ngươi không nên… nói với ta ngươi là cha ta!
Tô Minh ngẩng đầu, mắt loé tia sáng lạnh. Khi thốt lời, Tô Minh tiến tới trước một bước, tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Tô Hiên Y. Tô Minh giơ lên tay phải ấn ngực Tô Hiên Y. Cú ấn làm Tô Hiên Y ngửa đầu gầm lên, y vốn đã dốc hết sức đề phòng. Khi Tô Minh vừa tới thì Tô Hiên Y đã bóp nát cổ ngọc không biết xuất hiện từ bao giờ trong lòng bàn tay của y.
Cổ ngọc vỡ ra một khe hở, không hoàn toàn vỡ nát. Một bóng dáng tám đầu to lớn biến ra sau lưng Tô Hiên Y, bóng dáng ấy xuất hiện liền phát ra khí thế, uy nhiếp kinh người. Khí thế mạnh mẽ tăng lên đẳng cấp bất khả ngôn, khiến mắt Thần Hoàng Viêm Bùi chợt lóe, trăm vạn tu sĩ xung quanh lại tăng áp lực, khiến trời đất run ẩy, khiến khung trời biến sắc, khiến quy tắc xung quanh hỗn loạn. Đây là một trong các đòn sát thủ của Tô Hiên Y. Là kiêu hùng của giới này, có gan tính kế Đạo Thần chân giới, can đảm ***c thủng lỗ hổng Tam Hoang, nhân vật như vậy sao có thể không có vũ khí cường đại?
Giờ phút này, Tô Hiên Y không hề giữ lại chút gì. Bóng dáng tám đầu lộ ra dung nhập vào người Tô Hiên Y, xuất hiện giữa y và Tô Minh, mạnh va chạm vào bàn tay hắn đánh tới.
Ầm!
Tiếng nổ vang vọng, bóng dáng tám đầu tan vỡ, bàn tay của Tô Minh như có thể xé nát mọi thứ. Bóng dáng tám đầu phát ra khí thế cường đại vỡ thành nhiều mảnh, tay Tô Minh ấn vào ngực Tô Hiên Y.
Trong tiếng nổ ầm ĩ, Tô Hiên Y hộc máu, nhanh chóng thụt lùi mấy bước, biểu tình liên tục biến đổi, con ngươi co rút, lần đầu tiên lộ vẻ mặt hoảng sợ.
- Ngươi có tu vi gì vậy?
Tô Hiên Y không thể không sợ. Bóng dáng tám đầu đó đến từ cổ ngọc, vật ấy không thuộc về kỷ này, nó là nhất kỷ trước để lại. Bóng dáng tám đầu có tu vi bất khả ngôn, dù thời gian ngắn ngủi nhưng trong lúc đó khiến y bước vào bất khả ngôn, đấu với Thần Hoàng Viêm Bùi. Cộng thêm vật này đến từ nhất kỷ trước, cho nên quy tắc khác với bản kỷ, có thể phạm vi lớn suy yếu ý chí của kỷ này. Tô Hiên Y cảm thấy có thể chuyên môn đối phó Tô Minh đã đoạt xá Đạo Thần chân giới. Nhưng Tô Hiên Y không ngờ bóng dáng tám đầu bất khả ngôn ở trước mặt Tô Minh chỉ khẽ chạm vào đã vớ.
Thần Hoàng Viêm Bùi nhìn thấy tình hình này, bản năng lùi vài bước. Thần Hoàng Viêm Bùi một lần nữa chứng kiến sự khủng bố của Tô Minh không phải ảo giác của gã, đó là đỉnh cao trong bản kỷ.
A Công Mặc Tang ở một bên ngơ ngác nhìn Tô Minh, dần lộ ra vẻ mặt vui mừng, xóa đi tang thương tuổi già.
Bên dưới cổ thụ, hiên tôn giới này mới nổi lên khỏi mặt biển, toát ra thần thức định quan sát bên trên. Hiên tôn giới này nhìn thấy tình hình này tinh thần run rẩy, lập tức giơ tay phải mạnh vỗ vào ngực mình, hộc máu, tiếp tục chìm vào đáy biển.