Cầu Ma

Chương 1448 - Tính Toán Siêu Đẳng

Khi Nhị hoàng tử phát ra thanh âm, chín khối ngọc giản vỡ nát thành ngọc phấn khuếch tán, từng hơi thở xa xưa tràn ngập trong trận pháp. Một cái đầu ngưng tụ trong ngọc phấn, lộ ra trong không gian tầng thứ ba.

Nhị hoàng tử nói ngay:

- Đánh mở cột sáng này!

Nhị hoàng tử đã tụt hậu rất nhiều, nếu không chần chờ không phá mở cột sáng thì dù bây giờ có bay lên trời cũng không thể đuổi kịp Tô Minh, Đại hoàng tử. Chỉ có phá vỡ cột sáng, dù khiến Đại hoàng tử được lợi nhưng đây là cách duy nhất cho Nhị hoàng tử. Cột sáng vỡ thì bắt đầu từ dưới lên trên, Nhị hoàng tử có thể tranh thủ thời gian từ thế yếu.

Nhị hoàng tử nói xong một bóng người mặc áo đen chợt lắc mình, xuất hiện ở bên ngoài cột sáng, giơ tay phải lên, bóng rìu chiến to lớn xuất hiện trong tay chém hướng cột sáng.

Thiên địa vang tiếng nổ điếc tai, cột sáng run rẩy, không thể chống đỡ vỡ ra. Mười đại trưởng lão Thất Nguyệt tông khoanh chân tĩnh tọa trong không gian tầng thứ hai khóe môi tràn máu, chợt mở mắt ra.

Cùng lúc đó, trong không gian tầng thứ ba, cột sáng vỡ từ bên dưới nhanh chóng lan lên trên. Nhị hoàng tử cất bước tới trước, miệng phát ra tiếng hét chói tai.

- Mang ta đi lên!

Nhị hoàng tử dứt lời đã đến gần cổ thụ, bóng người không đầu tới gần túm lấy người gã, bước ra một bước, đạp trên lên Chứng Đạo thụ. Cột sáng bên ngoài vỡ nát, bóng người không đầu mang theo Nhị hoàng tử lao nhanh đi ra ngàn mét.

Giờ phút này, Tô Minh ở vị trí chín ngàn mét trên cổ thụ, hắn cúi đầu thấy tình hình bên dưới. Khi thấy bóng người không đầu thì tinh thần Tô Minh rung động, ánh mắt đầu tiên hắn nhìn thấy, trong đầu hiện ra Đại sư huynh. Nhưng lúc này Tô Minh không kịp nghĩ nhiều, cột sáng tan vỡ, bên ngoài có Đại hoàng tử, bên dưới có bóng người không đầu phát ra tu vi sánh bằng Đại Đạo tôn. Lúc này ưu thế của Tô Minh giảm mạnh.

Trong phút chốc cột sáng vỡ ra đã tới gần, sắp bị phá mở. Đại hoàng tử lao hướng thân cây cổ thụ, xem tình hình muốn ra tay với Tô Minh.

Bóng người không đầu ở bên dưới đuổi theo Tô Minh sát nút, cách chưa đến hai ngan mét. Hai người này có Đại Đạo tôn trợ giúp, Tô Minh thiệt thòi nhiều.

Nếu đổi lại là người ngoài thì lúc này chỉ có hai lựa chọn, một là giảm tốc độ nhường ưu thế để tránh cho sát kiếp. Dù là Đại hoàng tử hay Nhị hoàng tử thì trọng điểm đến đây là vì Chứng Đạo quả. Một cách khác là bất chấp tất cả lao đi, tranh thủ luôn dẫn đầu, giữ cho ưu thế đã nhỏ bé đến không đáng kể. Nhưng Tô Minh không chọn cách nào, vụt ngoái đầu nhìn Đại hoàng tử ở bên ngoài cột sáng tan vỡ, biểu tình lạnh lùng, kiêu ngạo, châm chọc.

Trong đầu Tô Minh có nhiều suy nghĩ, trong một giây hắn làm ra hành động Đại hoàng tử ở bên dưới không ngờ, Lâm Đông Đông cũng không đoán được.

Tô Minh giơ tay phải lên, Tinh Thần Tiên khoảnh khắc xuất hiện. Lúc cột sáng vỡ ra, bóng roi quất hướng Đại hoàng tử, Tô Minh chủ động ra tay.

Khi bóng roi xuất hiện thì Tô Minh giơ tay trái lên, cây búa hiện ra trong tay chặt hướng Đại hoàng tử.

Thiên địa ầm vang, khóe môi Đại hoàng tử cong lên nụ cười bỡn cợt. Tuy Đại hoàng tử chịu áp lực cực lớn nhưng tự tin Tô Minh không thể lay động. Bóng roi đến gần, Đại hoàng tử giơ tay phải lên chỉ một cái, ngón tay xuất hiện một đóa hoa sen. Trong phút chốc hoa sen vỡ ra hóa thành bão tố hoa sen đối kháng với Tinh Thần Tiên.

Cùng lúc đó, đối mặt một búa Tô Minh chém tới, Đại hoàng tử giơ tay trái lên ấn một cái, khu vực này như bị phong ấn, trong phút chốc đông lại. Nhát chém của Tô Minh như đập vào nước, dấy lên dao động nhưng không thể lay động thiên địa bị đông lại này.

Đại hoàng tử khinh thường nói:

- Không biết tự lượng sức mình!

Trong khoảnh khắc Đại hoàng tử lao hướng Tô Minh, nhưng khi gã tới gần thì mắt hắn chợt lóe, thả lỏng Tinh Thần Tiên nắm trong tay phải. Tô Minh giơ dấu ấn trong lòng bàn tay một chưởng đánh hướng Đại hoàng tử tới gần.

Nếu đã định trước khi cột sáng vỡ nát thì đối phương sẽ ra tay, vậy Tô Minh thà rằng nó nằm trong vòng khống chế của mình, cho nên hắn mới chủ động xuất kích, vì buộc gã tới gần như vậy.

Tay phải Tô Minh rơi xuống, Đại hoàng tử đến gần, hai người va chạm. Đại hoàng tử chợt biến sắc mặt, vang tiếng nổ điếc tai kinh trời. Trong dấu ấn tay phải của Tô Minh phát ra lực hút, bùng nổ toàn bộ lực lượng tu vi ẩn chứa bấy lâu này. Mặc dù không bằng Đại Đạo tôn nhưng là một kích hết sức vượt qua lực lượng Đạo tôn.

Nếu lúc bình thường, một kích thế này tuy khiến Đại Đạo tôn hơi giật mình nhưng có thể thong dong đối diện. Hôm nay trong không gian tầng thứ ba, Lâm Đông Đông bay lên vạn mét, đã chịu đựng quá nhiều áp lực. Một kích kia, đặc biệt lúc trước có hút lực lượng của Đại hoàng tử giờ trở thành điểm mấu chốt.

Tiếng nổ quanh quẩn, Lâm Đông Đông biến sắc mặt, người khựng lại. Tô Minh hộc ngụm máu, thụt lùi lại, thoát khỏi Chứng Đạo thụ.

Nhưng khi Lâm Đông Đông lao ra thì trên bầu trời buông xuống áp lực, lúc trước Tô Minh quăng Tinh Thần Tiên đi giờ lao đến, quấn người hắn, như có ai ở bên trên kéo hắn bay vọt lên.

Tinh Thần Tiên bị Tô Minh quất đi không phải để tấn công Đại hoàng tử, đó chỉ là ngụy trang. Mục đích cây roi này là Tô Minh mượn độ dài của nó quấn thân cây bên trên, dùng ý chí khống chế khiến mình bị đẩy lùi thì roi quấn quanh, kéo lên. Vậy là Đại hoàng tử mất đi tiên cơ, dù có đỡ được nhưng dấu ấn tay phải của Tô Minh trong một giây hấp thu và oanh kích không tầm thường, đủ làm đối phương chấn động tinh thần. Tô Minh đã tính toán Đại hoàng tử sẽ khựng người, cũng tính chính xác gã không thể tiếp tục ngăn cản trong một giây. Nhị hoàng tử thì còn cách hơn một ngàn mét.

Tô Minh nắm chắc thời cơ cực kỳ chính xác, nếu hắn hành động chậm hơn chút, chờ Nhị hoàng tử tới gần thì dùng làm hành động tương tự, cuối cùng ngăn được Đại hoàng tử nhưng không thể cản trở Nhị hoàng tử ra tay. Hôm nay dù là Đại hoàng tử, Nhị hoàng tử trong một giây chỉ đành trơ mắt nhìn Tô Minh được Tinh Thần Tiên kéo lên trời. Tuy nhiên, Tô Minh cũng phải trả giá, như lúc trước hộc máu, lúc này không ***ng vào thân cây cưỡng ép kéo lên, áp lực từ bầu trời khiến người hắn muốn nứt ra.

May mắn càng lên trên, cho dù là không ***ng chạm thân cây nhưng Tô Minh cảm nhận được mùi hương ngọt ngào đậm đặc, hắn nhanh chóng hấp thu, tẩm bổ thân thể sắp không chịu nổi.

Tình cảnh này nói thì rất dài dòng nhưng thật ra chỉ trong chớp mắt. Thân thể Tô Minh được Tinh Thần Tiên kéo lấy lên trên cao hơn năm ngàn mét, miệng mũi trào máu, toàn thân sắp tan vỡ. Tô Minh lắc người trở lại Chứng Đạo thụ, nắm chắc nhánh cây, không chút do dự lao nhanh lên trên.

Bên dưới, Đại hoàng tử lộ sát khí, thân thể lao nhanh đi. Mắt Nhị hoàng tử lóe tia sáng kỳ lạ, lúc trước trông như Tô Minh hành động nguy hiểm nhưng thật ra có tính toán chính xác hết. Điều này khiến Nhị hoàng tử giật mình, chợt phát hiện gã cần phải đánh giá lại tam hoàng đệ trước mắt.

- Không ngờ ở lúc này còn giữ được ưu thế.

Ánh mắt Nhị hoàng tử nghiêm túc, nội tâm gã thầm nhủ, trong Tu La môn cũng vang thanh âm tương tự.

Trong Tu La môn, nước bùn chính giữa chín pho tượng giờ đã bằng phẳng như mặt gương cổ kính. Trên gương xuất hiện hình ảnh mà Nhị hoàng tử thấy ở không gian tầng thứ ba.

Chín người xung quanh thấy hành động kinh người của Tô Minh, nó không lộ ra tu vi của hắn mà là sự tính toán, quyết đáon. Đây mới là nguyên nhân khiến chín người biểu tình trầm trọng.

- Chúng ta . . . Đã xem thường tam hoàng tử.

- Đúng vậy. ở thế yếu, đổi làm chúng ta thì sợ là khó thể tính ra cách như vậy trong thời gian ngắn, còn thành công tính được phản ứng của Nhị hoàng tử, Lâm Đông Đông.

- Hừ! Không ngờ Nhất Đạo tông dùng cách đó, chỉ có họ mới làm được. Trong Nhất Đạo tông giáng xuống Đại Đạo tôn, dù là chúng ta chỉ là mượn dùng quy tắc chứ không như bọn họ xem như thay đổi một ít quy tắc. Nhưng chắc lúc này trong Nhất Đạo tông cũng như chúng ta, đánh giá lại tam hoàng tử này.

- Người đã định trước sẽ trở thành Đại Đạo tôn, lại có tâm kế như vậy, người này đáng sợ hơn đa số Đại Đạo tôn.

- Cuộc đoạt quyền giữa hoàng tử sau sáu ngàn năm không có nói không cho phép xảy ra chết chóc. Nhất Đạo tông vâng chịu thuật khí vận thích làm chuyện này nhất, nếu tam hoàng tử chết thì tương đương là Nhất Đạo tông cướp đi khí vận thuộc về hắn.

Chín người bỗng không nói chuyện nữa, liếc nhau, khóe môi cong lên.

Bình Luận (0)
Comment