Cầu Ma

Chương 469 - Mặt Trăng Thứ Mười!

Tô Minh không tin những gì Chúc Cửu Âm nói, cho dù hắn tin, hắn khó thể vì có được tu vi cường đại, vì được tạo hóa to lớn mà trơ mắt nhìn rắn nhỏ bị nuốt.

‘Đàn ông sống trên đời là không thẹn với lòng. Tô Minh ta khát vọng cường đại, khát vọng sức mạnh, khát vọng có đôi tay xé nát vận mệnh, nhưng…nếu hôm nay ta vì có được những thứ đó mà từ bỏ rắn nhỏ, vậy ngày mai ta sẽ vì có được khát vọng càng lớn hơn mà bỏ thứ gì khác. Từ bỏ hết lần này đến lần khác, ta vì có được mà có lẽ từ bỏ Ô Sơn, tiếp theo là lý tưởng, rồi ký ức của ta. Mãi đến khi ta từ bỏ tất cả, lúc ấy ta…vẫn là ta sao? Ta khát vọng lực lượng, khát vọng cường đại, nhưng những điều này với điều kiện là ta không từ bỏ bất cứ vật gì! Dùng tâm của ta, dù ám ảnh trở thành hung thần, dù đôi tay trước mặt đẫm máu, ta cũng không thẹn với lòng!!!’ Trong lòng Tô Minh có một giọng nói thì thầm.

Hắn một đường tìm kiếm Ô Sơn, nhưng nếu trong quá trình tìm hắn bỏ cả Ô Sơn, vậy hắn sẽ mất đi hồn của mình.

Ký ức của hắn hơi thức tỉnh, tiếng kêu gọi yếu ớt của cô gái ấy đôi khi tồn tại, nếu hắn vì đạt được cái gì mà cuối cùng từ bỏ thanh âm đó thì hắn nên làm sao?

Có một số việc một khi có lần đầu thì sẽ có lần thứ hai, thứ ba.

Hắn chẳng chút tạm dừng, nắm đấm đánh hướng đầu người phụ nữ. Khoảnh khắc tới gần cái đầu xinh đẹp, bỗng nhiên bốn phía xuất hiện sóng gợn hư ảo, ngay sau đó, trong cục thịt to lớn truyền ra tiếng cười khẽ quanh quẩn từ tám hướng.

Cùng lúc đó, nắm đấm của Tô Minh đánh vào cái đầu, nó theo sóng gợn chớp mắt trong suốt, biến mất trước mắt hắn

Hiển nhiên cái đầu này không phải chân thân mà biến ảo ra, mục đích là hấp dẫn lực chú ý của Tô Minh, do đó tranh thủ nhiều thời gian hơn để nó nuốt rắn nhỏ.

Chỉ là ý chí sót lại của Chúc Cửu Âm không ngờ Tô Minh dứt khoát như vậy, không do dự lâu đã ra tay, khiến nó không đủ thời gian.

Tô Minh sắc mặt như thường, không có vẻ gì giật mình vì cái đầu bỗng biến mất, kỳ thực hắn sớm thấy ra cái đầu có chút quái. Dù sao cái đầu ẩn trong cục thịt, không cần thiết Tô Minh vừa đến liền lộ ra, mục đích hiển nhiên là vì hấp dẫn tất cả sức chú ý của hắn!

Cho nên khoảnh khắc Tô Minh đánh ra một đấm, thần thức đã nhanh chóng khuếch tán ra ngoài. Sau đó cốt Lôi Man trên lưng Tô Minh lóe tia điện mãnh liệt, dọc theo toàn thân hắn tản ra ngoài. Nó tản ra trông như thân thể Tô Minh bùng phát vô số tia chớp. Những tia chớp theo thần thức Tô Minh xông vào bốn phương tám hướng cục thịt to, tựa sóng quét bên trong, tìm kiếm ý chí sót lại của Chúc Cửu Âm.

Cốt Phong Man của hắn trong khoảnh khắc phát ra lực lượng gió, khiến xung quanh Tô Minh dấy lên lốc xoáy, lốc xoáy ngày càng mạnh. Mắt Tô Minh lóe sáng. Khoảnh khắc phía xa xà long và Cửu Anh đấu nhau đến đỉnh cao, lốc xoáy lấy Tô Minh làm trung tâm điên cuồng rít gào hướng bốn phía.

Như là có mấy bàn tay to mạnh đẩy ra cục thịt. Sấm đánh ầm ầm, cuồng phong nức nở. Cục thịt quanh Tô Minh lập tức như tơ khói bị gió thổi bay, sấm sét tách rời.

Chính khoảnh khắc này, cục thịt to chẳn biết tại sao màu sắc ngay khi bị tách rời thì nhanh chóng biến thành đen, như là nhuộm mực.

Tô Minh không rảnh để ý việc này, bởi vì thần thức của hắn trong sấm sét lốc xoáy khuếch tán lập tức cảm nhận hơi thở rắn nhỏ kỳ lạ ở vị trí nào đó trong cục thịt!

Tô Minh không chút do dự, lập tức lao nhanh hướng nơi phát ra hơi thở rắn nhỏ kỳ lạ, chớp mắt đã đến. Nhưng khoảnh khắc hắn tới gần, tiếng rít sắc nhọn xốc vào tinh thần Tô Minh.

Tiếng rít sắc nhọn là từ chỗ Tô Minh cảm nhận hơi thở rắn nhỏ, cái đầu người phụ nữ tuyệt đẹp bềnh bồng cạnh con rắn.

Cái đầu vẫn nhắm mắt, bây giờ không mở ra, nhưng từ cái miệng hé mở tiếng rít trùng kích làm tinh thần Tô Minh chấn động, trước mắt xuất hiện ảo giác.

Trong ảo giác thân thể hắn cực kỳ nhỏ bé, trước mắt hắn là Chúc Cửu Âm to lớn đến không thể miêu tả, tựa tòa thành trì.

Chúc Cửu Âm há to mồm, mang theo sát khí và khát máu ngập trời gầm rống lao hướng hắn. Tình hình này tựa trời sụp muốn hủy diệt chúng sinh vậy.

Tô Minh chấn động tinh thần, cắn mạnh đầu lưỡi, đau nhức truyền lên thần kinh, thân thể Chúc Cửu Âm khổng lồ trước mắt hắn hơi nứt vỡ.

Trong ảo ảnh cái đầu người phụ nữ tuyệt đẹp giấu bên trong, mắt khép nhưng miệng mọc răng sắc nhọn, có lưỡi rắn phun ra nuốt vào hướng tới Tô Minh.

Chúc Cửu Âm này dù sao còn sót lại ý chí, nhiều năm hao tổn không ít, bây giờ đa phần ý chí ở trên người xà long chiến đấu với Cửu Anh, cho nên khi Tô Minh tỉnh táo thì thấy ra sơ hở ảo giác, thấy cái đầu ẩn trong ảo giác.

Mắt Tô Minh co rút, tay phải mạnh nâng lên, trong quá trình nâng lên thật nhiều tia chớp từ cốt Lôi Man trên lưng hắn bùng nổ. Tô Minh phất tay một mảnh tia chớp. Cùng lúc đó, bốn phía sấm sét tản ra chớp mắt ngưng tụ lại, khiến tay phải Tô Minh bị sấm sét bao phủ.

“Lôi Man đệ nhất động!” Tô Minh gầm lên.

Đây là thần thông đặc biệt thuộc về Lôi Man hắn cảm nhận được khi mới nãy cưỡng ép hấp thu Lôi Man truyền thừa tinh!

Theo thanh âm, sấm sét phủ lên tay phải Tô Minh bỗng tăng cường, hóa thành trường đao sét. Đao là hình sấm sét tổ thành, dài chừng một mét, mép đao hư không vặn vẹo. Tiếng sấm vang vọng, chém hướng đầu người phụ nữ đến gần.

Trong chớp mắt này, Tô Minh đột nhiên biến sắc mặt, cùng biến đổi còn có cái đầu người phụ nữ xinh đẹp!

Bởi vì ở chỗ Tô Minh cảm nhận hơi thở rắn nhỏ kỳ lạ, đằng sau cái đầu, vị trí quan trọng nhất của nó bỗng hiện ra khói đen, hóa thành bàn tay to lớn chụp hướng rắn nhỏ ngủ say.

Tất cả xảy ra quá nhanh, Lôi Man động của Tô Minh, đầu người phụ nữ ***ng vào nhau.

Tiếng ầm ầm vang vọng, tiếng cười dài vang lên. Theo tiếng cười xuất hiện một lão già mặc áo đen. Lão già bắt chặt rắn nhỏ ngủ say, mắt chớp lóe.

“Hai ngươi có ai dám động đậy là lão phu bóp chết rắn nhỏ này!” Khi lão già mặc áo đen nói chuyện thì tay phải mạnh siết, thân thể rắn nhỏ vặn vẹo run rẩy.

Khoảnh khắc ông lão áo đen siết tay thì bốn phía cục thịt đổi màu sắc mạnh khựng lại, miệng người phụ nữ xinh đẹp phát ra tiếng thét chói tai.

Mắt Tô Minh lóe sát khí, nhìn chằm chằm lão già. Người này xuất hiện cực kỳ đột ngột, nhân lúc hắn và Chúc Cửu Âm chiến đấu thì bỗng hiện ra. Từ người này chẳng biết tại sao Tô Minh có cảm giác kỳ lạ rất muốn giết chết.

“Lão phu chỉ là một lũ thần thức, dù có chết tại đây cũng không ảnh hưởng nhiều đến bản thể. Túc Mệnh, tốc độ ngươi rất nhanh, ta khuyên ngươi đừng hành động thiếu suy nghĩ. Chúc Cửu Âm, ý chí của ngươi sót lại không nhiều, nhưng lão phu tin chắc trước khi ngươi ra tay sẽ giết con rắn này! Hai ngươi có tin không !?”

Nghe hai chữ Túc Mệnh thì con ngươi Tô Minh co rút.

“Nói ra yêu cầu của ngươi!” Đầu người phụ nữ xinh đẹp sắc nhọn rít xong âm trầm nói.

“Chúc Cửu Âm, lão phu không muốn đối địch với ngươi. Ta muốn ngươi thi triển bất tử bất diệt giới với hắn, phong ấn hắn bên trong! Sau đó ta lập tức trả lại rắn nhỏ cực kỳ quna trọng này cho ngươi!” Ông lão áo đen âm trầm cười, tay phải càng dùng sức, khiến rắn nhỏ hôn mê thân thể càng giãy dụa dữ hơn vì đau, có nhiều tơ khói trắng từ người nó tỏa ra bốn phía.

Đầu người phụ nữ xinh đẹp mắt chợt lóe, lấy ý chí sót lại của nó nếu thi triển bất tử bất diệt giới thì sẽ chìm vào ngủ say, cần nhiều năm sau ý chí mới lại thức tỉnh. Không đến bất đắc dĩ thì nó sẽ không thi triển thuật này, ngủ say rồi nó không thể hấp thu rắn nhỏ, chỉ có chờ tỉnh lại mới tiếp tục được.

“Nếu ngươi đã nhất định như vậy, nếu ngươi đã muốn tham gia vào việc này, vậy hãy để bất tử bất diệt giới quyết định sống chết của các ngươi, lấy ý chí còn sót lại của ta tại đây nguyền rủa…” Cái đầu người phụ nữ xinh đẹp xoay hướng Tô Minh, mắt khép lần đầu tiên mở ra, lộ con mắt màu xám, còn có trong con mắt chín con ngươi hợp thành phù văn!

Cửu đồng nhãn!

“Ta nguyền các ngươi hồn và thân thể phân ly…”

“Ta nguyền các ngươi hồn nhập vào giới của ta…”

“Ta nguyền các ngươi trầm luân bất tử bất diệt, đời đời kiếp kiếp không luân hồi…”

“Ta nguyền các ngươi vô tận năm tháng đánh mất bản thân, trở thành chiến hồn tân sinh của ta…”

“Nếu ngươi trầm luân thì ta thành công nuốt và sống lại, nếu ngươi thức tỉnh thì ta cam tâm tình nguyện bị đồng tộc nuốt, chúc nó tân sinh!”

“Bất tử bất diệt, thập ức oan linh…mở!!”

Khoảnh khắc tiếng sắc nhọn truyền ra, nguyên thân hình Chúc Cửu Âm chấn động. Nó chấn động khiến sương khói phạm vi mấy vạn dặm bỗng đậm gấp mấy lần. Cùng lúc đó, thân thể cao lớn của nó bằng tốc độ mắt thường trông thấy bắt đầu hóa thạch.

Chớp mắt thân thể cao lớn của nó, trong ánh mắt kinh ngạc của xích long và ông lão Âm Linh bên ngoài, triệt để thành pho tượng đá!!!

Ngay sau đó, trên bầu trời có ảo ảnh trăng cong cong xuất hiện. Ảo ảnh dần tỏa ánh sáng yêu dị, trong đêm tối treo cao trên trời, ngang với chín ánh trăng bốn phía. Nó, trở thành trăng khuyết thứ mười trong bầu trời!

Trăng khuyết này bị tất cả sinh linh trong Vu thành, Âm Linh tộc, trong ngoài phạm vi trăm vạn dặm ở Chúc Cửu Giới đều thấy!!!

“Chúc Âm hóa thạch…trăng thứ mười…đây là dấu hiệu mở ra Cửu Âm Thánh!!! Trăng không tán đi thì giới này vĩnh viễn tồn tại!” Ông lão Âm Linh thì thào.

Bình Luận (0)
Comment