Đây là một loại uy nghiêm, một chỉ đã tan vỡ bàn tay, một câu nói đã khiến tất cả yên lặng, một ánh mắt đủ khiến tộc nhân Bức Thánh tộc tinh thần hoảng sợ!
“Ta cũng là ngoại tộc.” Tô Minh ngẩng đầu lên nhìn những Bức Thánh tộc trên bầu trời, nhìn trên trời cao nhất kim tuyến tộc nhân biến sắc mặt.
Nơi này máu me và giết chóc khiến Tô Minh tới đây mặt trầm xuống. Nếu hắn chậm chút nữa thì e rằng chỗ này không còn người sống, vậy việc hắn muốn hỏi sẽ khó khăn chút.
Dù chết là Vu tộc, nhưng coi như là Vu nhân bộ dạng cũng giống Man tộc, dù tu công pháp khác nhau thuộc hàng Vu nhân tộc nhưng mấy sinh linh trên trời có cánh dơi hiển nhiên thuộc về chủng tộc khác tại đây. Bộ dạng chúng rất kỳ lạ nhưng trong mắt Tô Minh thì hơi giống nguyệt dực.
Hừ lạnh một tiếng, những tộc nhân Bức Thánh tộc biến sắc mặt, hắn cất bước hướng không trung. Kim tuyến tộc nhân Bức Thánh tộc trên trời miệng phát ra tiếng rít sắc nhọn.
Theo tiếng rít, những tộc nhân Bức Thánh tộc bốn phía lộ ra dữ tợn và điên cuồng lao hướng Tô Minh. Đặc biệt là mười mấy tử tuyến tộc nhân ở trước nhất vọt hướng Tô Minh.
Sắc mặt Tô Minh vẫn âm trầm, toàn thân tràn ngập ánh sáng vàng. Hắn không thi triển thần thông gì mà nâng lên nắm tay phải đánh tới trước!
Bây giờ sáu phần xương toàn thân hắn trở thành Man Cốt, đối với tu vi mạnh yếu hắn chỉ đoán đại khái, không so sánh kỹ càng. Bây giờ những người Bức Thánh tộc vừa lúc để hắn kiểm nghiệm lực tu vi của mình.
Nắm đấm đánh vào không khí, trời đất ầm ầm. Người Tô Minh tỏa ánh sáng vàng chói mắt như biến thành mặt trời. Một đấm đánh ra, không khí xuất hiện khe hở hình thành một vòng xoáy hố đen to lớn. Vòng xoáy lao tới trước, hễ tộc nhân Bức Thánh tộc ***ng chạm vòng xoáy là sẽ hét thảm, thân mình bị hút vào trong, trực tiếp bị nghiền hét thảm tan vỡ.
Tô Minh tiến lên một bước, khoảnh khắc đạp chân xuống, trời đất rung động. Không khí dưới chân Tô Minh trực tiếp xuất hiện khe hở không gian, như không thể chịu đựng két két lan tràn bốn phía. Mười mấy tử tuyến tộc nhân đã tới gần.
Tô Minh chẳng chút né tránh, ngón tay phải xẹt trước mặt chỉ vào một tử tuyến tộc nhân. Tử tuyến tộc nhân gầm lên, tay phải ấn hướng ngón tay Tô Minh, muốn dựa vào sức mạnh thân thể cứng rắn chống. Tay trái năm ngón thành vuốt cào hướng ngực Tô Minh. Gã đã sẵn sàng chuẩn bị nửa thân hình tan vỡ. Theo gã nghĩ thì dù nửa thân hình tan vỡ cũng phải bị thương đối phương. Nhưng gã không ngờ được rằng khoảnh khắc tay phải ***ng chạm với ngón tay Tô Minh, gã cảm giác lực lượng không thể hình dung nở tung trên tay phải. Chớp mắt gã mất ý thức, vĩnh viễn trầm luân.
Người bên ngoài thấy thì tử tuyến tộc nhân chỉ là bị Tô Minh chỉ một cái, thân hình bỗng nổ tung, trở thành máu thịt bắn tung tóe, dường như trong cái chỉ của Tô Minh ẩn chứa lực lượng đủ hủy thiên diệt địa.
Nhất chỉ giết chết một tử tuyến tộc nhân, tình hình này không chậm chút nào, chỉ xảy ra trong phút chốc. Kim tuyến tộc nhân Bức Thánh tộc con ngươi co rút, Vu nhân bên dưới thấy rồi bùng phát tiếng hoan hô ầm ĩ.
Nhưng tiếng hoan hô vừa phát ra chợt ngừng. Bởi vì Vu nhân bên dưới chính mắt thấy tử tuyến tộc nhân chết một thì số còn lại lao nhanh đến bóng vàng, cùng ra tay đánh vào hắn.
Tô Minh không né tránh, mặc kệ công kích của tử tuyến tộc nhân rơi vào người. Những Bức Thánh tộc tử tuyến ai nấy sắc mặt dữ tợn lộ sát khí điên cuồng, nhưng chợt đọng lại.
"Quá yếu.” Tô Minh lắc đầu.
Bây giờ thân hình hắn mạnh mẽ, không có chút cảm giác gì với những công kích kia, chỉ thấy khí huyết hơi bốc lên chút thôi. Hắn hít sâu, tất cả Man Cốt trong người mạnh phát toàn uy lực ra ngoài. Đây là lực Tế Cốt của Tô Minh, đây là hắn ẩn chứa lực lượng mạnh nhất trong người hắn!
Khoảnh khắc bùng phát lực lượng này, thân hình Tô Minh ánh vàng phủ trăm mét, từng tiếng nổ vang, từng tiếng hét thảm. Chỉ thấy Bức Thánh tộc tử tuyến mới công kích Tô Minh nay từng tên hộc máu, bắn ngược ra sau, thân hình tan vỡ.
Tô Minh sắc mặt như thường nâng lên tay phải, hư không chộp. Lập tức thân thể Bức Thánh tộc tử tuyến bắn ngược không bị khống chế lao về phía hắn, bị Tô Minh bóp cổ nhẹ dùng sức, tộc nhân Bức Thánh tộc toàn thân vang tiếng nổ, nghiêng người đứt hơi.
"Yếu ớt như vậy, không chịu nổi một kích."
Tô Minh thả tay ra, xác Bức Thánh tộc tử tuyến rơi xuống đất. Tô Minh ngẩng đầu nhìn bầu trời cao nhất, kim tuyến tộc nhân Bức Thánh tộc sắc mặt âm trầm. Hắn nói ra câu này giống y như đúc kim tuyến tộc nhân Bức Thánh tộc mới nói với Mệnh tộc.
Bốn phía mấy trăm tộc nhân Bức Thánh tộc vốn muốn xông lên giờ sắc mặt hoảng sợ, vô cùng kinh hãi lùi lại, không ai dám tiến lên nửa bước.
"Ngươi là ai!” Kim tuyến tộc nhân Bức Thánh tộc âm trầm hỏi.
Dù Tô Minh ở phía dưới ngẩng đầu nhìn nhưng khiến kim tuyến tộc nhân Bức Thánh tộc có cảm giác mình bị đối phương nhìn xuống, khiến lòng gã kinh sợ. Tô Minh xuất hiện tỏa ra khí thế và giết chóc kinh người khiến kim tuyến tộc nhân Bức Thánh tộc có cảm giác nghẹt thở. Lần này gã mang theo nhiều tộc nhân đến sơn cốc Vu tộc cư ngụ mục đích là muốn chiếm tế tàn nơi này.
Tuy nhiên việc chiếm tế đàn có thể trước cũng có thể để sau, đây là giao giới ba tộc, dựa theo ước định năm đó với Âm Linh tộc, phải cho Vu tộc một đường sinh cơ. Cho nên Vu tộc mới có thể sống sót đến ngày nay. Nếu không ngoài ý muốn thì Vu tộc không ngừng yếu dần nhưng trong thời gian ngắn sẽ không chết, chỉ là từ từ biến thành nô lệ và vật săn. Cho nên gã lựa chọn lúc này đến kỳ thực có nguyên nhân sâu xa.
Nguyên nhân đó là trăng thứ mười tan biến.
Khi trăng thứ mười tan biến thì bốn kim tuyến tộc nhân còn sót lại toàn Bức Thánh tộc cùng cảm giác đến từ thánh tổ kêu gọi.
Tiếng kêu gọi kia rõ ràng biểu đạt một ý chí, ý chí đó là khát vọng tế hiến linh hồn máu thịt ngoại tộc!
Loại khát vọng này có lẽ là một người, có lẽ là một chủng tộc, biểu đạt cụ thể hơi mơ hồ cho nên mới có giết chóc thế này.
Tất cả linh hồn người chết đều bị Bức Thánh tộc âm thầm lấy đi, dù là máu thịt bắn tung cũng như vậy.
Nhưng bây giờ Tô Minh xuất hiện, loại giết chóc bỗng nhiên biến dị khiến kim tuyến tộc nhân Bức Thánh tộc biểu tình thay đổi. Gã mơ hồ cảm thấy dường như thánh tổ khát vọng không phải toàn ngoại tộc mà là cường giả nào đó bên trong!
Tô Minh vẻ mặt bình tĩnh không để ý đến kim tuyến tộc nhân Bức Thánh tộc mà quay đầu nhìn mấy trăm Vu nhân ngơ ngác nhìn mình. Ánh mắt hắn quét qua đám người, cuối cùng tập trung trên người Nam Cung Ngân.
Hễ Vu tộc nào ánh mắt giao nhau với hắn thì đều lộ ra cuồng nhiệt, cùng cúi đầu, biểu tình cung kính. Dù họ không biết Tô Minh đến nhưng hắn xuất hiện cứu họ khỏi nguy hiểm, đặc biệt là vừa nãy hắn ra tay khiến họ rất kích động.
Nam Cung Ngân cũng thế, khi Tô Minh nhìn gã thì gã lập tức chắp tay, cung kính cúi đầu hướng hắn.
"Mệnh tộc Nam Cung kính chào tiền bối, cảm ơn tiền bối ra tay cứu nguy cho tộc ta."
"Mệnh tộc...Nam Cung huynh, nhiều năm không gặp. Ngày đó từ biệt không ngờ bây giờ gặp lại, có cảm giác thương hải tang điền.” Tô Minh chậm rãi nói, có chút cảm thán.
“Tiền bối là...” Nam Cung Ngân nghe Tô Minh nói vậy thì ngây ra, trợn to mắt, nhìn kỹ hắn. Dần dần vẻ mặt gã từ mờ mịt đến nghi ngờ, từ nghi ngờ thành do dự, đến cuối cùng biểu tình biến đổi lộ ra không dám tin.
"Mặc Tô...ngươi...ngươi là Mặc Tô!!!” Nam Cung Ngân ngây như phỗng, lòng dấy lên sóng dữ ngập trời, không thể tin thất thanh kêu.
Năm đó gã gặp Tô Minh hắn đội mặt nạ, bây giờ mặt hắn không có mặt nạ lộ ra khuôn mặt thật, nhưng giọng nói và câu vừa nãy của Tô Minh, tất cả như sét đánh ngang tai Nam Cung Ngân.
“Ta sớm nên nghĩ ra, năm đó ngươi mang theo đôi thiếu niên nam nữ rời khỏi đổ bảo thì chắc là đi chỗ chôn xương Chúc Cửu Âm, từ đó mất tích, trên bầu trời xuất hiện trăng thứ mười...” Nam Cung Ngân đầu óc ù vang, lầm bầm.
"Mặc Tô, không ngờ hắn là Mặc Tô! Ta còn nhớ cái tên đó, năm đó đại hội đổ bảo ta cũng có mặt, kỳ tích đó đến nay khó quên! Nhưng hắn...sao bây giờ biến mạnh như vậy!?"
“Ta nhớ ra rồi, năm đó người này đấu với Thiết Mộc tiền bối không yếu thế, tu vi khi ấy chỉ là Ương Vu mà thôi, bây giờ...giờ lại cường như thế!"
Từng tiếng xôn xao phát ra từ miệng mấy trăm Vu tộc. Tô Minh xuất hiện, thân phận của hắn khiến họ không thể tin, trong đầu hiện ra thân hình năm đó và người ở trước mặt khó thể chồng chất lên.
Tô Minh mỉm cười, có thể ở đây nhìn thấy Nam Cung Ngân, hắn cảm thán, cũng biết năm tháng mình ở trong bất tử bất diệt giới so với bên ngoài không cùng nhịp, chắc là không qua bao lâu. Nếu không thì ngàn năm như mộng, bên ngoài chẳng những biển hóa bể dâu, e rằng Nam Cung Ngân sớm thành nắm xương rồi.
"Mặc Tô! Tốt lắm, việc hôm nay sẽ không kết thúc, chúng ta rồi sẽ có ngày gặp lại!” Kim tuyến tộc nhân Bức Thánh tộc trên trời nghiến răng, cánh sau lưng vỗ đập, bay đi xa.
“Chúng ta đi!"
Theo câu nói, Bức Thánh tộc xung quanh thầm thở ra. Tô Minh đáng sợ, chúng sợ đến đứng tim, giờ nhanh chóng vỗ cánh muốn rời đi ngay.
“Cứ như vậy đi?” Tô Minh xoay người lạnh lùng nhìn những tộc nhân Bức Thánh tộc định đi.