Cầu Ma

Chương 685 - Cùng Ngươi Cùng Chết!

Theo Đế Thiên chỉ, y cắn chót lưỡi phun ra búng máu vàng.

Máu bắn ra, phút chốc biến thành từng viên màu vàng, tay phải vung hướng đến vòng xoáy trên trời.

“Lấy niệm của ta, khí khai tiên tộc, giáng âm tử hư, số mệnh thiên phạt!” Giọng Đế Thiên khoảnh khắc vang vọng bốn phía, thanh âm toát ra uy nghiêm vô thượng khiến tất cả người nghe tinh thần rung động.

Đặc biệt là lần này Đế Thiên thi triển thần thông tuyệt đối không đơn giản, là khiến y trả giá máu pháp thân, lấy giá lớn như vậy triển khai thuật pháp so với lúc trước phân thân thi triển không cùng cấp bậc.

Bên Đế Thiên, pháp thân từ khi xuất hiện đã thi triển thuật pháp không hề yếu chút nào, y thi triển dù là Minh Kiếm hay hình phạt số mệnh đều là sát chiêu!

Giây phút máu của y như từng cầu vồng vàng lao hướng vòng xoáy phủ trùm toàn bầu trời Man tộc, vòng xoáy chợt khựng lại, bên trong xoay chuyển như trở về tĩnh lặng. Cùng lúc đó, ngoài vòng xoáy bầu trời Man tộc, vô tận vũ trụ tồn tại chín tu chân tinh như canh chừng đất Âm Tử, vũ trụ phát ra ánh sáng rực rỡ, trong từng tu chân tinh có luồng sáng bắn ra xông vào sương âm tử, khiến sương khói nhanh chóng khuếch tán bốn phía, làm luồng sáng này xuyên thấu giáng xuống đất Man tộc.

Không phải một luồng!

Là chín luồng!

Chín tu chân tinh, đều có luồng sáng chói mắt rít gào bắn ra, khiến vòng xoáy âm tử nổ vang, làm sương khói dày đặc điên cuồng dạt ra, chính giữa có hố sâu trống trải!!!

Tại thế giới Man tộc, bây giờ ngẩng đầu nhìn sẽ thấy rõ, vị trí chính giữa vòng xoáy bầu trời, sương khói khựng lại rồi cuồn cuộn như sôi lên, tản ra mép bốn phía, không ngừng khuếch tán lộ ra...

Một cái hố to!!!

Trong hố to, cả cuộc đời người Man tộc lần đầu tiên thấy trời sao thật sự!

Nhưng trời sao vừa xuất hiện lập tức bị chín ánh sáng chói mắt thay thế. Chính ánh sáng mang theo tiếng rít sắc nhọn phá không xuyên qua sương âm tử lao hướng mặt đất. Chúng nó xuất hiện liền trở thành ánh sáng mãnh liệt nhất trong thế giới Man tộc.

Cửu hình đều xuất hiện, phạt diệt số mệnh!

Thậm chí không chỉ vì Túc Mệnh, chín luồng sáng uy lực có thể khiến Đông Hoang đại lục vỡ vụn, đây là sát chiêu cường đại Đế Thiên chuẩn bị để diệt Tô Minh!

“Ngươi điên rồi!!!” Cấp Ảm trong khói đen đấu với Đại sư huynh Tô Minh phát ra tiếng gầm giận dữ.

Những tiên tộc trên mặt đất hoảng hốt chạy tứ tán. Chín ánh sáng chói lòa chưa đến đã khiến mặt đất tựa biển lửa nóng rực!

Trên bầu trời, hai thế lực Man tộc càng ngây ra, nhìn chằm chằm bầu trời, nhìn ánh sáng chói lòa đến, họ...Không chỗ để tránh!

“Túc Mệnh, bổn đế không tin ngươi có thể trước hình phạt này còn chống cự được! Huống chi...” Đế Thiên áo đen vẻ mặt lộ ra dữ tợn, lại cắn lưỡi phun ra ngụm máu pháp thân, máu lao nhanh hướng bầu trời.

Cùng lúc đó, chín tu chân tinh ngoài sương âm tử lại tỏa ánh sáng chói mắt, có chín luồng sáng chấn động vũ trụ bắn ra.

“Ta xem ngươi làm sao...chống!” Đế Thiên áo đen gầm lên, mắt lộ tàn nhẫn nhìn Tô Minh ở giữa không trung dung hợp cùng Man tượng.

Mười tám ánh sáng hình phạt, trước không nói đến mười tám luồng sáng chói mắt này cần Đế Thiên trả cái giá lớn cỡ nào mới thúc đẩy được, nếu bị chúng nó giáng xuống đất Đông Hoang thì sẽ gây ra tai nạn có thể so với lần Đông Hoang va chạm Nam Thần.

Tiên tộc cường đại, báu vật hình phạt có thể hủy diệt Man tộc vào giây phút này lộ rõ trong thế giới Man tộc. Có lẽ loại này không thể bằng báu vật được nhưng đối với Man tộc là kiêng dè và tổn thương lớn nhất!

“ Bổn đế có thể không giết ngươi, chỉ cần ngươi cúi đầu trước mặt ta, lại trầm luân thì ta sẽ cho ngươi một cơ hội cuối cùng!” Đế Thiên áo đen đứng giữa không trung lạnh lùng nhìn Tô Minh.

Bây giờ y đã nắm giữ đại thế trận chiến tranh này, chân chính hình phạt vừa ra, chết không chỉ mình Tô Minh còn có vô số Man tộc đất Đông Hoang.

Tô Minh nhìn bầu trời, hắn thấy chín luồng sáng chói mắt rít gào tới gần, cũng thấy đằng sau là chín chùm sáng lần thứ hai xuất hiện.

Đây không phải lần đầu tiên hắn thấy Đế Thiên triển khai loại thủ đoạn này, nhưng hiển nhiên bây giờ hơn cả năm đó nhiều, đây mới là hình phạt chân chính!

“Tất cả...sắp kết thúc ư...” Lòng Tô Minh nổi lên chua xót.

Dù tu vi của hắn đến Man Hồn đại viên mãn, nhưng đối mặt báu vật tiên tộc có thể hủy diệt toàn Man tộc thì vẫn...Không cách nào đối kháng.

Lời giết Đế Thiên vào khoảnh khắc này như trò cười, trào phúng không thể thành hiện thực.

Đây chưa phải Đế Thiên thật sự, chỉ là pháp thân của y thôi.

“Nhưng ta không cam lòng!!!” Đôi mắt Tô Minh lộ điên cuồng, đỏ sậm tràn ngập tơ máu, đến từ bản thân hắn, cũng là sự cố chấp hiện ra trong mắt Man tượng hắn dung hợp.

“Ta không cam lòng, sao ta có thể cúi đầu trước Đế Thiên ngươi!” Tô Minh phát ra tiếng gầm khàn khàn, đó là thanh âm điên cuồng, tiếng rống bất chấp sống chết.

“Tô Minh ta có thể chết, nhưng dù chết cũng phải đứng mà chết, phải ngẩng đầu mà chết. Đế Thiên ngươi là cái gì? Xứng để ta cúi đầu? “

“Tu vi của ta không bằng ngươi, nhưng lưng ta là điên cuồng thiên địa khung trời không thể cong!” Tô Minh gầm thét vọt ra, nâng lên tay trải đánh hướng luồng sáng thứ nhất đến từ bầu trời.

Thân hình hắn ẩn chứa ý chí và cố chấp kinh người chỉ tiến không lùi, là điên cuồng thà chết tuyệt không cúi đầu!

Nắm đấm đánh ra, khoảnh khắc va chạm vào luồng sáng thứ nhất, tiếng nổ kinh thiên động địa, cánh tay trái Man tượng Tô Minh vỡ tan thành mảnh vụn dạt ra tứ tán. Sóng gợn kịch liên lan tràn bốn phía, tiếng cười của Tô Minh quanh quẩn thiên địa.

“Cả đời Tô Minh ta hư ảo, mê mang, không tìm thây nhà, không có nhà, nhưng vậy thì sao???” Tô Minh nâng lên tay phải, lao nhanh lên bầu trời, đánh vào luồng sáng thứ hai.

Tiếng nổ lại vang vọng chấn động khung trời biến đổi. Cánh tay phải Tô Minh thành bốn, năm mảnh rách toác.

“ Vậy thì sao!? Uy hiếp chết chóc và không khom lưng, ta lựa chọn...cái sau!” Đôi tay Man tượng mất đi nhưng thân hình hắn vẫn gào thét lao nhanh, chuyển người, đùi phải bỗng nhấc lên đạp hướng luồng sáng thứ ba đến.

Một mảnh ánh sáng rực rỡ bùng lên rồi tắt ngấm, đùi phải Man tượng Tô Minh hoàn toàn vỡ vụn!

Hình ảnh này dù là Đế Thiên áo đen trông thấy cũng tinh thần rung động. Trùng kích thảm liệt làm y như lần đầu tiên chân chính thấy Tô Minh.

Cấp Ảm và Hình Kiền giờ không chém giết nữa, tiếng nổ thảm liệt đủ chấn động lòng mỗi người. Trên mặt đất mấy vạn tiên tộc im lặng, tinh thần theo Tô Minh từng đợt thảm liệt mà run lên.

Trên bầu trời hai thế lực Vu tộc trong chớp mắt có người rơi nước mắt.

Ầm! một tiếng nổ vang không thể che đậy Tô Minh cười dài. Chân trái đá ra, va chạm cùng ánh sáng thứ tư. Theo chân trái tan vỡ, Tô Minh mất đi tứ chi dùng thân hình đối kháng ánh sáng thứ năm.

Mỗi lần nổ là khiến những người chính mắt thấy càng im lặng. Thân hình Man tượng Tô Minh tan vỡ, chỉ còn lại cái đầu Man tượng ở trên bầu trời, luồng sáng thứ sáu lao nhanh đến.

Tô Minh cười dài, đầu Man tượng đập vào luồng sáng thứ sáu. Tiếng ầm vang chấn thiên địa. Khi đầu Man tượng vỡ nát thì thân thể thật xuất hiện trên bầu trời, hắn hộc máu rớt xuống đất.

Luồng sáng thứ bảy, tám, chín...mãi đến thứ mười tám đánh xuống.

“Ta còn có thể tiếp tục!” Tô Minh nghiến răng, hắn không còn Man tượng, ánh sáng kia sẽ làm hắn tan thành mây khói. Khi Tô Minh bùng phát ra lực lượng cuối cùng cưỡng ép vọt hướng luồng sáng thứ tám thì trước mặt xuất hiện một thân hình to lớn...Không có đầu.

“Tiểu sư đệ, sư huynh cùng ngươi chết!” Tiếng khàn ***c quanh quẩn.

Mắt Tô Minh chảy trào lệ, cất tiếng cười to.

“ Bà nội nó, sớm biết như vậy thì không tới, nhưng nếu đã đến, Huyết Sát Thao Vân bộ lạc cùng Man Thần cùng chết!” Ông lão gầy Thao Vân bộ lạc thở dài, nhưng tốc độ bỗng tăng vọt lao hướng Tô Minh.

“Tộc nhân Thao Vân bộ lạc cùng Man Thần chết!!!” Theo sau ông lão, gần vạn tộc nhân Thao Vân bộ lạc không có ai thụt lùi, toàn bộ rít gào đến gần.

“Thiên Khải Chúng Sinh Tông bái kiến Man Thần, nguyện cùng Man Thần chết!!!” Thiên Khải Chúng Sinh Tông là người đều tiên lựa chọn đến bái Tô Minh, vẻ mặt phức tạp nhưng không do dự, nói xong câu này nhoáng người lên lao hướng hắn.

Sau lưng lão mười hai bộ lạc Chúng Sinh Tông cùng xé gió gầm lên.

“Nguyện cùng Man Thần, cùng chết! “

Thanh âm của hai vạn người trong khoảnh khắc rung động lòng người!!!

Tim Tô Minh bị từng thanh âm mãnh liệt trùng kích, loại cảm giác này hắn chưa từng có. Cái loại trùng kích hình thành ấm áp khó tả là lần đầu tiên xuất hiện trong ký ức đời này.

Bình Luận (0)
Comment