Cẩu Ở Tiên Giới Thành Đại Lão (Bản Dịch)

Chương 2 - Xuyên Qua Có Giao Diện

Chạy tới hai đầu bờ ruộng, Uông Trần quả nhiên phát hiện trong linh điền mọc rất nhiều cỏ dại.

Có không ít cỏ dại cao tới hai mét!

Tuy vị trí linh điền nhà hắn rất kém, nhưng cũng được linh khí trong linh mạch núi Thiên Vân tẩm bổ, vậy nên những cỏ dại này chẳng những ngoan cố mà tốc độ phát triển còn cực kỳ nhanh.

Cỏ dại sẽ tranh đoạt chất dinh dưỡng và linh khí với linh lúa, cần phải diệt trừ tận gốc.

“Phi phi!”

Uông Trần nhổ một ít nước bọt vào lòng bàn tay trái và lòng bàn tay phải, sau đó cầm cuốc bắt đầu làm cỏ ngoài ruộng.

Trước kia hắn chưa bao giờ làm việc nhà nông.

Nhưng sau khi tiếp nhận toàn bộ ký ức của nguyên chủ, cộng thêm thể trạng của nông dân năm năm vất vả trồng trọt cày cuốc ra.

Vung cuốc đào cỏ có nề có nếp, làm việc vô cùng chính xác.

Chỉ là mặt trời chói chang trên cao, làm sạch cỏ trên một mẫu linh điền xong, trên trán Uông Trần đã đẫm mồ hôi.

Chỉ có tu sĩ mới có thể trồng trọt linh điền.

Người bình thường căn bản không thể cuốc đám cỏ dại ngoan cố ngoài ruộng, mỗi một cuốc đều tiêu hao rất nhiều sức lực.

Mà tu vi của hắn mới Luyện Khí tầng ba.

Tất nhiên là sẽ vô cùng vất vả.

Nhưng Uông Trần biết, chậm trễ việc nhà nông ba ngày qua cần phải hoàn thành!

Bởi vậy, hắn cắn răng, chịu đựng ánh mặt trời chói chang chăm chỉ cày cuốc ngoài ruộng, thật sự mệt mỏi lại ngồi xuống dưới bóng cây bên cạnh nghỉ ngơi mười lăm phút.

Uống một ngụm nước sơn tuyền trong hồ lô.

Lại tiếp tục làm việc.

Cứ như vậy từ buổi sáng đến khi mặt trời sắp xuống núi, cuối cùng Uông Trần cũng cuốc xong toàn bộ mười mẫu linh điền.

Hắn mệt đến nỗi đau lưng, đau eo, cẳng chân bị chuột rút, cơ thể như không thuộc về mình nữa vậy.

Mà vẫn chưa xong!

Sau khi cuốc cỏ xong còn phải hành vân bố vũ.

Uông Trần không làm mưa cho linh điền ba ngày rồi!

Đồng ruộng trở nên khô hạn, không ít lá linh lúa xuất hiện màu vàng nhạt.

Không thể như vậy được!

Uông Trần cố gắng vực lại tinh thần, hắn đứng ở đầu ruộng véo pháp quyết, thúc giục pháp lực trong khí hải.

Khí hải còn có cách gọi khác là đan điền, dưới rốn ba tấc, là chỗ dự trữ linh khí của con người.

Tu sĩ Luyện Khí bình thường cô đọng pháp lực, phần lớn đều được chứa đựng trong khí hải, lúc cần lại thúc giục để kích phát pháp quyết.

Kỹ năng mà Uông Trần thi triển chính là kỹ năng linh thực phu nào cũng biết… Vân Vũ quyết!

Pháp quyết triển khai, mây trôi xung quanh nhanh chóng kéo tới, quay cuồng trên vùng trời của linh điền.

Từng giọt mưa tí tách nhanh chóng rơi xuống.

Trong nước mưa ẩn chứa linh khí đến từ linh mạch núi Thiên Vân, rơi xuống ruộng bị linh lúa khát khô tham lam hấp thu.

Những lá lúa ố vàng kia dần dần biến lại thành màu xanh non.

Nội tâm Uông Trần đột nhiên sinh ra cảm giác vui sướng.

Hắn cảm giác được tất cả linh lúa được nước mưa tưới đều đang truyền lại sự biết ơn, vui vẻ với hắn.

Loại cảm giác này cực kỳ kỳ diệu.

Mưa nhỏ rơi khoảng nửa nén hương là kết thúc.

Thứ nhất là pháp lực của Uông Trần không chống đỡ được nữa, thứ hai, linh lúa mà hắn trồng là lúa nương, nước mưa quá nhiều cũng không tốt.

Ting!

Khi Uông Trần đang thu công, trước mắt đột nhiên xuất hiện một thông báo.

‘Kinh nghiệm Vân Vũ quyết +1.’

Hả??

Uông Trần trợn mắt!!

Đây là cái quỷ gì thế?

Hắn không nhịn được giơ tay lên xoa mắt, phát hiện thông báo này vẫn tồn tại trong tầm nhìn.

Không phải là ảo giác của hắn!

Nhưng chỉ vài giây sau, thông báo này lại thình lình biến mất.

Trong đầu Uông Trần chợt loé lên một tia sáng.

Giây tiếp theo, trong tầm nhìn của hắn xuất hiện một giao diện thuộc tính!

‘Tên: Uông Trần.’

‘Số tuổi thọ: 17/85.’

‘Tu vi: Luyện Khí tầng ba.’

‘Thân thể: 4.’

‘Căn cốt: 2.’

‘Ngộ tính: 2.’

‘Thần hồn: 3+6.’

‘Công pháp: Ngũ Hành Công (tầng ba): 299/300.’

‘Kỹ năng:

Thanh Khiết thuật (nhập môn): 85/100

Cự Lực thuật (nhập môn): 42/100

Canh Kim chỉ (nhập môn): 99/100

Vân Vũ quyết (nhập môn): 99/100

‘Thiên công: 0.’

‘Nhân đức: 0.’

Bình Luận (0)
Comment