Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1057 - Chương 1220 - Bát Hoang

Chương 1220 - Bát Hoang
Chương 1220 - Bát Hoang

Ở dưới hắn, một đám tu sĩ Kết Đan câm như hến, trên mặt đều mang vẻ sầu ‌khổ.

Bát Hoang Tông và Hoàng Sa Phái tiếp giáp, ân oán từ xưa đến nay, năm đó lúc Hoàng Sa Phái đau đớn mất đi một vị tu sĩ Nguyên Anh, nghe đồn muốn ra tay đánh nhau, chỉ là về sau bị Yêu Tộc‌ hàng giới cản lại.

Nhưng bây giờ lại khác!

Yêu Tộc đã kết thúc hàng giới, Hắc Sa Chân Quân bị Tử Lôi Kỳ Lân nhằm vào, không chỉ chẳng được gì, còn bị trọng thương, tu vi cũng lùi lại không ít.

Bát Hoang Tông thì khác, Tứ Hoang Chân Quân kia cũng là Nguyên Anh trung kỳ, lại có một vị trưởng lão Nguyên Anh sơ kỳ, hai người hợp tác ở Thành Thiên Vệ lập được không ít chiến công, đổi một viên Hóa Anh Đan.

Ngay từ đầu, hai bên cũng bình an vô sự.

Nhưng hơn mười năm trôi qua, Bát Hoang Tông bồi dưỡng được vị tu sĩ Nguyên Anh thứ ba, đương nhiên bắt đầu trắng trợn xâm lấn cương thổ Lưu Sa Vực.

Đây không chỉ vì ân oán mà còn vì tài nguyên Bát Hoang Tông có hạn, không cách nào nuôi dưỡng cung cấp bảo vật cần thiết cho ba vị tu sĩ Nguyên Anh tu luyện.

Có ba vị Nguyên Anh xuất thủ, trong đó còn có một vị chính là Nguyên Anh trung kỳ, Hắc Sa Chân Quân đương nhiên liên tục bại lui.

Nếu không phải có Linh Thể huyền diệu, có lẽ hắn đã bị giết ở lần đại chiến đầu tiên.

Đến bây giờ, Bát Hoang Tông xâm lấn Lưu Sa Vực, chiếm cứ không ít linh mạch, quặng mỏ và dược điền... Hoàng Sa Phái lại liên tục bại lui, rơi vào hỗn loạn.

- Chân Quân... Không phải ngài có giao tình với Kim Quang thiền sư sao?

Chưởng môn chân nhân Hoàng Sa Phái cẩn thận từng li từng tí nói.

- Kim Quang thiền sư?

Hắc Sa Chân Quân chớp mắt một cái, ý nghĩ lay động, nhưng chợt cười khổ:

- Mặc dù trước đó ta có quan hệ không tệ với Kim Quang thiền sư... Nhưng từ sau khi pháp thể bị hủy, Kim Quang thiền sư vẫn luôn bế quan tu hành, chỉ sợ không thể mời nổi...

Nếu không có đủ lợi ích, lão quái Nguyên Anh cũng không có khả năng xuất thủ giúp hắn.

Mà bây giờ trên dưới Hoàng Sa Phái có gì tốt có thể khiến một vị đại tu sĩ động tâm đây?

Lúc mọi người ở đây mày chau mặt ủ, đại trận bỗng nhiên run lên!

- Hả?

Hắc Sa Chân Quân lập tức đứng dậy, trên mặt xuất hiện hoa văn đen, hóa thành một tấm mặt nạ quỷ dị.

Đây là Hắc Sa Thần Thể phát động dị tượng!

Vô số Hắc Trạch Huyền Sa hội tụ, hóa thành một con hùng sư hai đầu, nanh vuốt sắc bén uy mãnh dị thường, chở Hắc Sa Chân Quân và một đám tu sĩ Kết Đan đi đến trên không sơn môn.

Lúc này bên ngoài sơn môn Hoàng Sa Phái chỉ thấy một mảnh cát vàng mênh mông, hóa thành chín con Cự Long dữ tợn màu vàng đất.

Rõ ràng thân thể Cự Long đều dùng Mậu Thổ Thần Sa chế tạo ra, trên mặt đất còn có từng con Thổ Linh xuất hiện, huyễn hóa thành các loại dị thú...

Rõ ràng là đại trận hộ phái Cửu Long Hoàng Sa Trận của Hoàng Sa Phái bị kinh động, cảnh tượng hết sức bùng nổ!

- Là các ngươi?

Hắc Sa Chân Quân nhìn qua ba đại tu sĩ Nguyên Anh của Bát Hoang Tông ở phía ngoài, đặc biệt là Tứ Hoang Chân Quân dẫn đầu, trừng muốn rách cả mí mắt.

Trong lòng còn hết sức kỳ quái.

Hắn tọa trấn trong đại trận cấp bốn này, đại tu sĩ căn bản không thể làm gì, nếu hắn không ra ngoài.

Vì sao lần này ba đại Nguyên Anh của Bát Hoang Tông lại tự tin như vậy, cùng tề tụ đến đây?

Trong lòng Hắc Sa Chân Quân lập tức sinh ra dự cảm không tốt.

Tu sĩ Nguyên Anh nếu không phải nắm chắc tất thắng, tuyệt đối sẽ không mạo hiểm như vậy!

Hình tượng của Tứ Hoang Chân Quân là một nhân vật trung niên hung ác nham hiểm, mặc một bộ pháp bào màu vàng óng, trên pháp bào còn thêu bốn con hoang thú hình thái khác nhau.

- Hắc Sa... Chắc hẳn ngươi cũng rõ ràng, dựa vào một mình ngươi không cách nào giữ vững Lưu Sa Vực... Nếu Bát Hoang Tông ta không tiến công Lưu Sa Vực, ngươi cũng chỉ có thể đối mặt với Thủy Nguyệt Môn, Tử Vân Phái mạnh hơn... Bởi vậy, hôm nay nếu ngươi chịu lấy tinh huyết ký khế ước trên tấm Huyết Hồn Thư Khế này, Hoàng Sa Phái còn có thể tiếp tục chưởng quản một bộ phận Hắc Sa Hải ở Lưu Sa Vực...

Thanh âm Tứ Hoang Chân Quân khàn khàn nói. ‌

Sở dĩ cho lưu lại một phần ba Lưu Sa Vực đương nhiên là bởi vì sợ Hắc Sa Chân Quân chó cùng rứt giậu.

Dù sao cũng là một vị Nguyên Anh!‌

- Ha ha...

Hắc Sa Chân Quân nghe, lại giận quá hóa cười:

- Để cho Hoàng Sa Phái ta dời tông môn? Nằm mơ!

Hắc Sa Hải chính là nơi nghèo nhất Lưu Sa Vực, nếu thật sự dời qua, chỉ sợ Hoàng Sa Phái sau này cũng khó sinh ra Nguyên Anh, đợi đến khi đại hạn của hắn vừa tới, còn không phải sụp đổ sao?

Đây cũng là cách chơi giữa thế lực cao cấp, thường thường là nước ấm nấu ếch xanh, cũng sẽ không quá mức đẫm máu.

Dù sao năng lực đào mệnh của Nguyên Anh cũng rất mạnh...

- Thật sao? Ngươi nhìn lại vật này đi?

Tứ Hoang Chân Quân cười lạnh một tiếng, trong tay xuất hiện một viên linh châu lớn chừng quả đấm.

Ở phía trên linh châu còn có vô số phù văn tỉ mỉ, bên trong mơ hồ có một tòa trận pháp vận chuyển.

- Phá Trận Châu cấp bốn?

Khí thế của Hắc Sa Chân Quân giảm xuống, thất thanh nói:

- Các ngươi sao có thể có được bảo vật như thế?

- Đương nhiên là thu được bên Yêu Tộc... Công huân năm đó của bổn tọa ngoài đổi viên Hóa Anh Đan kia, chủ yếu tiêu vào vật này.

Tứ Hoang Chân Quân tay nâng Phá Trận Châu, có vài phần khí độ nắm chắc thắng lợi trong tay:

- Ngươi cũng biết... Linh châu này mặc dù không cách nào phá vỡ đại trận cấp bốn, nhưng áp chế uy năng trận pháp một lát thì vẫn làm được... Bản Chân Quân khuyên ngươi ngoan ngoãn hợp tác, nếu không ba người chúng ta công phá sơn môn của ngươi, không biết sẽ tổn thất bao nhiêu đệ tử cấp thấp.

Viên Phá Trận Châu này tương đối quý giá, Tứ Hoang Chân Quân cũng biết nắm bảo vật này trong tay tức là chiếm được ưu thế cực lớn.

- Ngươi dám?

Hắc Sa Chân Quân trừng lớn hai mắt:

- Nếu ngươi dám làm như thế, Hắc Sa ta tất nhiên không chết không thôi cùng Bát Hoang Tông ngươi, ngày đêm tập sát đệ tử cấp thấp trong tông môn của ngươi...

- Cho nên, ngươi vẫn không muốn ký kết Huyết Hồn Thư Khế?

Tứ Hoang Chân Quân thở dài một tiếng, từng con hoang thú trên pháp bào từ hư hóa thực, đi vào trong hư không, phát ra tiếng gào thét trầm thấp.

- Xem ra... Cũng chỉ có chôn vùi ngươi, lại hủy diệt Hoàng Sa Phái... Đáng thương truyền thừa mấy ngàn năm của phái này, cuối cùng lại đoạn tuyệt trên tay ngươi.

Thanh âm Tứ Hoang Chân Quân giống như mây đen áp đỉnh, khiến cho mỗi một vị tu sĩ Hoàng ‌Sa Phái đều có cảm giác đại họa trước mắt.

Lão nhân Tứ Hoang này... Một thân Bát Hoang Quyết tu luyện đến đỉnh phong, đợi đến khi tế luyện ra bốn con hoang thú, liệu có thể tấn thăng Nguyên Anh hậu kỳ không?

Lại thêm hai vị Nguyên Anh trợ trận, chỉ sợ ta chỉ có thể xuất khiếu Nguyên Anh thoát đi…

Trong lòng Hắc Sa Chân Quân nhanh chóng cân nhắc lợi hại.

Mặc dù hắn chạy ra khỏi Nguyên Anh, muốn tìm lô đỉnh thích hợp đoạt xá, lại tu luyện đến tu vi ban đầu cũng không phải là chuyện một sớm một chiều.

Đến lúc đó báo thù cũng chỉ là dọa người thôi...

Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Hắc Sa Chân Quân có chút phức tạp, vừa muốn mở miệng chịu thua, bỗng nhiên nhìn phương hướng nào đó, thần sắc đại biến:

- Pháp lực dao động này, là đại tu sĩ? Bát Hoang Tông thật ác độc... Đây là muốn hủy diệt hoàn toàn Hoàng Sa Phái?

Nhưng chợt, hắn lại phát hiện thần sắc Tứ Hoang Chân Quân đại biến nhìn qua hắn, mang theo từng tia sợ hãi thì biết mình cả nghĩ quá rồi, vị đại tu sĩ kia cũng không phải là người của Bát Hoang Tông.

Chân trời cách đó không xa lóa lên thanh quang, một bóng người chợt hiện lên giữa không trung, hiện ra thân ảnh Mộc Chân Quân:

- Hắc Sa đạo hữu... Hôm nay quý Phái cực kỳ náo nhiệt nhỉ.

Phương Tịch cười ha ha một tiếng, trước tiên mở miệng ân cần thăm hỏi.

- Ngươi là... Mộc Chân Quân? Ngươi đã tấn thăng Nguyên Anh hậu kỳ?

Đôi mắt Hắc Sa Chân Quân trừng lớn như chuông đồng.

Hắn thật sự bị chấn động.

Mỗi một lần gặp mặt vị Mộc Chân Quân này dường như đều sẽ mang đến kinh hỉ? Không đúng, là kinh hãi.

Lần thứ nhất gặp mặt, đối phương chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ, chỉ có thể miễn cưỡng tiếp ba chiêu của mình.

Lần thứ hai gặp mặt, đối phương vẫn là Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng trong vòng ba chiêu làm nguyên khí của mình tổn thương!

Lần thứ ba gặp mặt, người này đã sâu không lường được. Mặc dù nhìn từ bề ngoài là Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng hắn hoài nghi đối phương sớm đã tấn thăng Nguyên Anh trung kỳ, còn tiết lộ đại âm mưu của Hắc Long Tông, dẫn đến thế lực lớn này của Tây Mạc bị hủy diệt.

Kết quả lần thứ tư gặp mặt, đối phương trực tiếp trở thành đại tu sĩ rồi?

Đây không phải giả chứ?

Hắc Sa Chân Quân hoài nghi đối phương đã sớm là đại tu sĩ, mấy lần trước đó đều là cố ý thu liễm khí tức, đang đùa bỡn hắn.

Ngẫm lại cũng đúng!

Tu sĩ Nguyên Anh bình thường nào có lá gan điều tra việc tư của Hắc Thiên Chân Quân kia, xác nhận Hắc Long Tông phản bội Nhân Tộc?

Có điều rất nhanh Hắc Sa Chân Quân khôi phục lại, trên mặt đầy dáng vẻ tươi cười:

- Lão hữu, đã lâu không gặp. Hắc Sa vô cùng nhớ mong, có điều có ác khách tới cửa, không thể tận tình làm chủ nhà...

- Mộc Chân Quân?

Một vị tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ kinh hô một tiếng:

- Ngươi chính là tu sĩ bị Tử trưởng lão Yêu Tộc truy nã, đánh chết Ngũ Hành Lân Tộc?

Tứ Hoang Chân Quân trong nháy mắt nhớ lại thân phận Phương Tịch, nhưng cảm ứng được tu vi thật sự của đối phương, dẫn đầu thi lễ một cái:

- Bái kiến Mộc Chân Quân...

- Trên tay ngươi cầm là Phá Trận Châu à?

Phương Tịch bỗng nhiên cười một tiếng:

- Khá thú vị!

Trong thanh âm của hắn kèm theo Thiên Ma Ngâm công kích thần thức.

Trong tích tắc, cho dù là Tứ Hoang Chân Quân hay là hai đại tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ. Thậm chí Hắc Sa Chân Quân và rất nhiều đệ tử Kết Đan ở trong trận pháp đều cảm thấy choáng váng, ngây ra một lát.

Bình Luận (0)
Comment