Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1069 - Chương 1232 - Tinh Niệm Quả 2

Chương 1232 - Tinh Niệm Quả 2
Chương 1232 - Tinh Niệm Quả 2

- Những điển tích ngọc giản trên thị trường, chỉ ghi chép vài điều bí ẩn... Bởi vậy ở trong Hãn Hải Giới, có lẽ có được đại cơ duyên gì mà ta không biết, mới có thể làm cho đệ tử Hóa Thần không màng sống chết như thế?

- Đồng thời, thế mà lại chọn một ngoại nhân như ta làm người hộ đạo, tình cảnh của vị Thủy tiên tử Bồng Lai Tiên Đảo này, có vẻ không tốt lắm...

Phương Tịch cau mày, lâm vào trầm tư.

Rất nhanh, hắn đã ném chuyện này ra sau đầu, bắt đầu dốc lòng tu tập bí thuật Vạn Yêu Giáp.

Thời gian trôi qua.

Trên người Phương Tịch, một bộ áo giáp có hai màu xanh đỏ lưu chuyển, tỏa ra ánh sáng lung linh, trông vô cùng bất phàm...

Đúng lúc này, Phương Tịch mở mắt, vung lệnh bài cấm chế khống chế động phủ.

Một đạo truyền âm phù nổi lên, rơi vào trong tay hắn.

- Không phải của Thủy Linh Tâm...

Hắn nghe vài câu, sắc ‌mặt có chút cổ quái, phất tay đánh ra một đạo tín phù.

Không bao lâu, trong phòng khách của động phủ có một vị lão giả tóc trắng đi vào, lại là Vân Mão Tử!

- Vân Mão Tử‌, bái kiến tiền bối!

Đông gia của Tam Phù Đường cung kính thi lễ.

- Ngươi tìm bản tọa, có chuyện gì?

Phương Tịch nhíu mày lại, cảm giác không có gì cần nói với Vân Mão Tử cả.

Hình như mình chưa từng “hố” hắn mà?

- Tiền bối…

Vân Mão Tử cúi đầu thật sâu:

- Vãn bối có việc, muốn thỉnh cầu tiền bối xuất thủ... Nguyện ‌lấy bảo phù tổ truyền làm thù lao!

Phương Tịch sờ mặt, cảm giác có chút tươi mới:

- Ồ? Vì sao nghĩ đến tìm bản tọa?

Vân Mão Tử thản nhiên nói:

- Mặc dù Lão hủ kết giao rất nhiều đồng đạo, nhưng phần lớn tu vi đều tương đương lão hủ... Tiền bối đức hạnh vô cùng tốt, còn nguyện ý chỉ điểm chuyện của Long Chương Văn, lão hủ sợ nhờ vả không đúng người cho nên mới nghĩ đến tiền bối...

- Nhân phẩm ta tốt?

Đôi mắt Phương Tịch chớp chớp, cảm giác lão đầu này rất có mắt nhìn người.

Tâm tình của hắn khá tốt, thuận miệng hỏi:

- Ngươi sở cầu chuyện gì?

Vân Mão Tử chậm rãi nói:

- Lão hủ chưa từng Kết Đan, đã từng ra biển tìm kiếm cơ duyên, ngộ nhập một vùng hiểm địa... Chính là sào huyệt của Đại yêu hoá hình, cũng phát hiện một gốc Tinh Niệm Quả Thụ. Nhưng nó có rất nhiều thủ hạ yêu bộc, thường xuyên tuần tra xung quanh sào huyệt, dọa lão hủ chạy trối chết... Nhưng lão phu lại nhớ mãi không quên Tinh Niệm Quả Thụ kia.

- Lại là Tinh Niệm Quả?

Đôi mắt Phương Tịch sáng rõ, hứng thú:

- Không nghĩ tới ở nhân gian, còn có loại linh quả này?

Hắn ở đọc được miêu tả về Tinh Niệm Quả trong sách cổ, nghe nói có tu sĩ sau khi phục dụng, thần thức phóng đại.

Thậm chí trong truyền thuyết, nếu nuốt nhiều linh quả này, có thể làm cho Thần niệm hóa tinh, đặt nền móng vững chắc cho thần niệm của Hóa Thần.

Đương nhiên, Tinh Niệm Quả rất khó có được, một gốc cây cũng không có được mấy quả, phục dụng lâu dài chỉ là chuyện cười mà thôi.

Mặc dù chỉ lấy được mấy quả nhưng lại có lợi ích cho việc tu luyện Thất Tình Ly Thương Phổ.

- Đây là cơ duyên khó có được, lão hủ vẫn luôn gì nhớ, mặc dù không dám mạo hiểm nhưng vẫn thông báo cho đồng đạo... Trước khi đại hạn tới, có thể hiến tình báo này cho Bồng Lai Tiên Đảo, ân trạch hậu nhân…

Vân Mão Tử nói:

- Nhưng vừa gặp được tiền bối, lại ‌làm cho vãn bối lòng sinh gợn sóng... Bây giờ đại hạn của vãn bối sắp tới, nếu như đạt được mấy viên Tinh Niệm Quả, thần thức tăng nhiều có thể đột phá bình cảnh, lại nối tiếp thọ nguyên... Mặc dù không thể nào đột phá, cũng có thể giao Linh thụ cho hậu duệ gia tộc, mặc cho bọn hắn lựa chọn. Cho dù trở thành truyền thừa gia tộc hay hiến cho đại tông môn cũng rất tốt.

- Ừm… Cũng hợp tình hợp lý.

Phương Tịch suy nghĩ một phen, đột nhiên hỏi:

- Yêu thú kia thuộc chủng loại nào? Trình độ như thế nào?

- Hẳn là là một con Liệt Hải Thú! Cấp bốn hạ phẩm...

Vân Mão Tử‌ trả lời.

- Nếu đã như vậy, chúng ta lên đường thôi…

Đôi mắt Phương Tịch chớp động, mang theo vẻ kích động.

Mặc kệ lão đầu kia nói thật hay giả, vẫn có người nhìn thấy mình vung tay quá trán mà đỏ mắt, muốn dụ mình ra ngoài chém giết.

Nếu như lão đầu này nói đúng, mình có thể thu hoạch được Tinh Niệm Quả.

Nếu như lão đầu này nói dối, mình cũng có thể thu hoạch được túi trữ vật của đại tu sĩ cấp cao…

Với thực lực bây giờ của hắn, cho dù tu sĩ Hóa Thần tới cướp, hắn vẫn có thể chạy thoát...

- Âm mưu quỷ kế gì quá phiền toái, tu sĩ chân chính phải dùng lực!

Trong lòng Phương Tịch âm thầm suy nghĩ.

- A? Hiện tại xuất phát sao?

Vân Mão Tử giật mình, chợt gật đầu:

- Cũng tốt... Lão hủ dẫn đường cho tiền bối!

- Ừm, trước đó, giao bảo phù của nhà ngươi ra đây.

Phương Tịch tùy tiện nói.

Người khác muốn dâng đồ vật, hắn cũng sẽ không khách khí.

- Đương nhiên rồi!

Lúc này Vân Mão Tử giao cho Phương Tịch một viên ngọc giản. Thần thức Phương Tịch quét qua, không khỏi gật gật đầu.

Một lát sau một tia sáng xanh trực tiếp lướt qua Phương Thốn Đảo, đi về phía hải vực nào đó...

Bình Luận (0)
Comment