Thần thức Thủy Linh Tâm quét qua, thấy trong hải dương có vô số rong biển đỏ tươi, trên mặt hiện ra vẻ vui mừng.
Phương Tịch có chút chấn kinh.
Dù sao Hồng Tảo Hải cũng là hạch tâm của Hãn Hải Giới, ở đây có khả năng lớn tìm thấy tài liệu chính của Hóa Anh Đan.
- Hư không, linh khí…
Thần thức của hắn lan tràn ra, rất nhanh đã quét qua phạm vi mấy trăm dặm của tòa đảo.
Ngay sau đó, trên mặt Phương Tịch lộ ra vẻ mỉm cười:
- Thủy Linh Tâm đạo hữu, bây giờ ta có thể thực hiện chức trách người hộ đạo rồi chứ?
Thủy Linh Tâm khẽ giật mình, nói:
- Đương nhiên!
- Như vậy rất tốt!
Phương Tịch gật đầu, Thanh Hòa Kiếm hiện lên trong tay, một kiếm chém ra!
Vèo!
Trên lưỡi kiếm, một ánh sáng màu xanh hiện lên, lướt về phía Tử Hà Chân Quân!
Tử Hà Chân Quân không kịp chuẩn bị nhưng trên thân có một khối ngọc bội màu tím, linh quang lập tức lóe lên, tự động hiện ra một lồng sáng màu tím bảo vệ chủ nhận.
Bốp!
Chớp mắt tiếp theo, kiếm khí màu xanh nhỏ như sợi tóc, chia đôi lồng sáng màu tím thậm chí lướt qua Tử Hà Chân Quân đang mang vẻ khó có thể tin được!
Phụt!
Một chùm huyết sắc xuất hiện, thân hình Tử Hà Chân Quân nháy mắt hóa thành một bộ khôi lỗi tạo hình kỳ dị.
Khôi lỗi bị phân thành hai, cách đó không xa quang hà màu tím lóe lên, Tử Hà Chân Quân đi ra.
Trong miệng hắn phun ra một thanh Tử Ngọc Như Ý, bộc phát ra phù văn sáng chói, bảo vệ mình trong đó. Lúc này mới lạnh lùng nhìn về phía Phương Tịch:
- Vân Kiệt Tử... Ngươi dám ra tay với môn hạ của Hóa Thần?
- Cái gọi là hộ đạo, không phải là xử lý tất cả địch nhân có khả năng tổn thương cố chủ sao?
Phương Tịch cầm Thanh Hòa Kiếm trong tay, không nhanh không chậm nói:
- Trước đó các ngươi âm thầm ra lệnh cho Xích Long Chân Quân thăm dò ta, cho rằng bản nhân tính tình tốt như vậy sao?
Hắn lười diễn trò cùng tu sĩ Nguyên Anh này.
Thăm dò, lục đục trong bí cảnh, ngươi lừa ta gạt, quả thực là một chuyện vô cùng phiền phức lại phí đầu óc, không bằng trực tiếp lật bàn!
Về phần Bồng Lai Tiên Đảo?
Phương Tịch sợ chắc?
Dù sao hắn cũng không phải tu sĩ của tu tiên giới này, dù đâm thủng trời, cũng sẽ phủi mông trở về Tây Mạc. Sau đó, chuyện giữa hai đại tông mông Hóa Thần, có lẽ có thể truy xét đến Thanh Hòa Tử... Kết cục của Tuyệt Diễm Tử như thế nào chẳng liên quan đến hắn?
Giờ khắc này, mặc dù Thủy Linh Tâm có chút trợn mắt há hốc mồm nhìn tất cả xảy ra, sau đó ném ra một tấm khăn gấm tuyết trắng. Trước bảo vệ mình, né tránh thật xa.
Mặc dù nàng có vật bảo mệnh sư tôn ban nhưng hai đại Nguyên Anh quyết đấu, vẫn không thể tùy tiện nhúng tay... Quá mức nguy hiểm!
- Tốt! Rất tốt!
Sắc mặt Tử Hà Chân Quân âm trầm:
- Vân Kiệt Tử... Ngươi cũng không cần che giấu, ngươi chính là kiếm tu Nguyên Anh trung kỳ, khó trách chiến lực vô song, có thể giết Xích Long cùng Thanh Tiêu... Nhưng bản tọa không giống bọn hắn.
Hắn cười lạnh một tiếng há miệng phun một cái, lại một chùm sáng màu xám xuất hiện. Trong tia sáng mơ hồ hiện ra một chiếu giới chỉ xám đen.
Một cỗ lực lượng bỗng nhiên bộc phát!
Kiếm tu dùng linh kiếm bản mệnh làm chủ, có thể nhất kiếm phá vạn pháp, lại dễ dàng bị lực lượng nguyên từ khắc chế!
Phụt phụt!
Khi Tử Hà Chân Quân thi triển Nguyên Từ Chỉ Hoàn, sau lưng Phương Tịch, giữa hư không hiện ra từng cây châm dài màu tím, bỗng nhiên bay ra!
Xoẹt!
Đỉnh đầu Phương Tịch, một đóa hoa sen ngũ sắc từ từ mở rộng, ngoại phóng ra một chùm sáng ngũ sắc, giống như tấm chắn.
Từng cây châm dài màu tím rơi vào trong chùm sáng, bị chùm sáng ngũ sắc xoắn một phát, vậy mà lập tức hòa tan, biến mất không thấy gì nữa!
- Tử Hà Châm của ta?
Thần thức của Tử Hà Chân Quân run lên, kinh hô một tiếng.
Tử Hà Châm của hắn chính là nguyên bộ Linh Bảo, vô cùng trân quý, lúc phát động gần như vô thanh vô tức, chuyên phá các loại huyền quang hộ thể. Cho dù lão quái Nguyên Anh cũng sẽ bị ám toán, bảo vật này giúp hắn đánh bại không biết bao nhiêu cường địch.
Không nghĩ tới lần này vừa ra tay, không chỉ tốn công vô ích, ngay cả bản thể phi châm cũng đứt gãy tổn hại.
- Dựa vào Nguyên Anh hậu kỳ chỉ điểm, cho rằng có thể thắng được ta?
Phương Tịch cười ha ha một tiếng:
- Người trẻ tuổi, ngươi quả nhiên một đường quá thuận lợi, chịu thiệt, tổn hại, bất lợi quá ít…
Ầm ầm!
Một cỗ khí tức kinh khủng bộc phát trên người hắn, pháp lực của Nguyên Anh hậu kỳ mãnh liệt, hóa thành một đạo Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang phô thiên cái địa!
Phụt!
Mười hai đạo Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang hóa thành mười hai thanh phi kiếm xanh biêng biếc. mơ hồ tạo thành một trận thế.
Nguyên Từ Chỉ Hoàn còn chưa kiến công, đã bị một đạo Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang cắt qua, chia làm hai nửa!
- Không! Đường sư huynh sẽ không gạt ta... Ngươi làm sao có thể là Nguyên Anh hậu kỳ? Linh kiếm bản mệnh cũng không phải thuộc tính Kim?
Vô số kiếm quang bộc phát, giống như cối xay to lớn, không ngừng bào mòn tia sáng tím.