Phốc!
Thần Anh Kiếm phóng ra vô số sợi tơ màu đỏ, đâm màn ánh sáng thủng trăm ngàn lỗ, cuối cùng ầm vang vỡ vụn!
Thần Anh Kiếm Khí màu đỏ thẫm lôi cuốn lấy ma diễm kinh khủng, trùng điệp chém lên linh chi!
Phốc!
Linh chi chia năm xẻ bảy, từ đó chảy ra huyết dịch đen kịt, lại nhanh chóng bị Lục Đạo Ma Diễm luyện hóa.
Hai tay Phương Tịch liên tục gảy mười ngón, từng đạo Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang bay ra, tầng tầng phong ấn, sau đó bỏ vào một cái hộp ngọc.
Còn cẩn thận dán mấy tấm linh phù lên.
Làm xong hết thảy, cự quy thanh đồng liền lâm vào trạng thái đờ đẫn.
Răng rắc!
Bỗng nhiên... da trên người nó bong tróc, hiện ra một con Đại Hải Quy màu xanh lá...
- Rốt cục...
Đại Hải Quy mở miệng, trong thanh âm mang theo cảm giác tang thương.
Đôi mắt to lớn của nó quét một vòng, liền lấy đi ngọn lửa màu bạc cùng vòng đồng.
- Tu sĩ Nguyên Anh... Còn phải đa tạ ngươi thay ta giải trừ trói buộc này...
Trận linh nhìn Phương Tịch:
- Chỉ là... Ngươi làm sao nhìn ra được?
- Những xiềng xích hư không này, kiểu dáng không nhất trí... Chính là Phong Ma Chi Liên!
Phương Tịch mỉm cười, thu khôi lỗi Ma tộc, lại để Nguyên Anh thứ hai biến mất không thấy gì nữa:
- Vừa rồi trận linh ngươi thực lực thấp, căn bản không có cách vận dụng toàn bộ uy lực của đại trận, nếu không khôi lỗi của ta sớm đã bị trấn áp... Trong đại trận, là ngươi và tồn tại ăn mòn ngươi kia tranh đoạt quyền khống chế?
- Đúng là như thế, ở trong Hãn Hải giới, phong ấn một ma vật đáng sợ... nếu cho nó đầy đủ thời gian, chỉ sợ có thể ma nhiễm một giới... tu sĩ thượng cổ không cách nào giải quyết, chỉ có thể phong ấn, cũng chế tạo ra ta trông coi... Đáng tiếc... trải qua tháng năm dài đằng đẵng, ma vật kia dần dần khôi phục nguyên khí, thậm chí lợi dụng lúc trùng kích trận pháp, ma nhiễm một bộ phận của ta...
Trận linh tới lui ở trong hư không, giống như hư không chính là biển cả, nhìn Thủy Linh Tâm phát ra thanh âm giống như hồng chung đại lữ:
- Tỉnh lại!
Vết đỏ trên mi tâm Thủy Linh Tâm tiêu tán, cả người như ở trong mộng mới tỉnh:
- Trận linh tiền bối... Ta đây là... thế nào?
- Ngươi chính là Thông Linh Chi Thể, năm đó tu sĩ lấy Hãn Hải giới phong ấn ma vật cũng là Thông Linh Chi Thể... Ma vật kia không biết đợi bao lâu, mới rốt cục đợi được ngươi đến...
Trận linh thở dài một tiếng:
- Bây giờ phong ấn vỡ nát non nửa, còn có thể vãn hồi! Chỉ hy vọng.....
Nó gào thét một tiếng, lực lượng hư không kinh khủng hội tụ, trong hư không ẩn ẩn có từng xiềng xích ngưng tụ, sắp thành hình!
Nhưng sau một khắc!
Ầm ầm!
Một cảm giác đất rung núi chuyển truyền đến, tựa hồ toàn bộ Hãn Hải giới run rẩy!
Soạt!
Dưới đáy Thanh Đồng Điện giống như tuyên cổ bất biến, thế mà vỡ ra một khe hở khổng lồ, vô số nước bùn đen kịt tuôn ra...
- A... Đây là có chuyện gì?
Một tu sĩ thầm kêu xúi quẩy đi ra Thanh Đồng Điện, liền thấy được đại địa nứt vỡ, từ trong nước biển không ngừng tuôn ra bùn đen, không khỏi trợn mắt hốc mồm.
Nhưng sau một khắc, vô số nước bùn dung hợp, hóa thành một con Hắc Thái Tuế cấp bốn, chỉ bổ nhào về phía trước, thân ảnh tu sĩ này đã biến mất không thấy...
Trong Hãn Hải giới, tình huống như vậy mỗi thời mỗi khắc đều đang phát sinh!
Mà trong Thanh Đồng Điện, hết thảy càng thêm rõ rệt.
Phương Tịch người mặc Thiên Phượng Giao Long Giáp, Ngũ Hành Hoàn chuyển động đến hình thái Hỏa Liên Hoa, từng đạo Nghiệp Hỏa Hồng Liên rơi xuống, không ngừng thiêu đốt nước bùn đen kịt.
- Trận linh, đây là tình huống như thế nào?
Ánh mắt hắn nhíu lại hỏi thăm.
- Xong xong... Ma vật kia thừa dịp thời khắc ma nhiễm ta, đã ma diệt phong ấn ra khe hở... Âm thầm hấp thu tu sĩ huyết tế... Bây giờ hi vọng mưu lợi phá phong ấn đoạn tuyệt, nó đang toàn lực trùng kích phong ấn..... Một khi để nó chạy ra, chính là đại kiếp diệt thế!
Rùa biển to lớn ở giữa không trung, sốt ruột đến thanh âm mang theo tiếng khóc nức nở.
Trận linh giống như sinh linh, lại không phải sinh linh, nhưng tính cách phần lớn đều có một viên xích tử chi tâm.
Soạt!
Đúng lúc này, trong khe hở dưới lòng đất, vô số bào tử đen kịt dung hợp, hóa thành một đại thủ lông đen, vồ đến Thủy Linh Tâm!
- Lưu lại cho ta!
Phương Tịch hừ lạnh, Thanh Hòa Kiếm chém ra một đạo kiếm khí màu xanh sáng chói.
Ầm!
Kiếm quang chém lên bàn tay to lớn, gọt đi ba ngón tay.
Lúc này Thủy Linh Tâm bấm niệm pháp quyết, một linh phù hiện lên ở trên đỉnh đầu, vô số thần quang hội tụ, hóa thành một cây Tam Xoa Kích màu xanh, đập về phía bàn tay đen thui.
Phốc!
Bàn tay bị xuyên thấu, trong khoảnh khắc vỡ vụn.
Nhưng ngay lập tức, càng nhiều bàn tay từ trong khe hở bay ra.
- Ngay cả một kích của Hóa Thần cũng không thể diệt...
Thủy Linh Tâm nhìn thấy một màn này, trên mặt không khỏi hiện ra vẻ tuyệt vọng.
- Vô dụng... thần thông tái sinh của ma vật này còn trên Bất Diệt Chi Thể... Gần như chân chính bất tử bất diệt, nếu không tu tiên giả thượng cổ làm gì phong ấn nó?