Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1091 - Chương 1254 - Lệch Một Ly

Chương 1254 - Lệch một ly
Chương 1254 - Lệch một ly

- Ngũ Lôi Trận của thiếp thân...

Băng Phong Tiên Tử kinh hô, nam tu tay cầm tiêu ngọc thì nhìn thân ảnh đột nhiên xuất hiện kia, ngón tay hơi căng lên:

- Lại là đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ?!

- Ừm? Hai người các ngươi, tới gặp ta!

Thần thức của Phương Tịch quét qua, liền thấy xung quanh có không ít tu sĩ cấp thấp, còn ẩn tàng hai Nguyên Anh, không khỏi hừ lạnh một tiếng, truyền âm nói.

- Cái này...

Băng Phong Tiên Tử nhìn về phía nam tu.

Nam tu lắc đầu, cười khổ nói:

- Một vị đại tu sĩ cho gọi, chúng ta nhanh đến cho thỏa đáng...

Ở trong lòng, hắn cũng hết sức kỳ quái, đại tu sĩ của Bắc Nguyên tựa hồ không người này.

Bất quá rất nhanh, hắn nghĩ đến đối phương đột nhiên xuất hiện, trong lòng ẩn ẩn có chút suy đoán:

- Hư không loạn lưu?

Hắn khống chế tiêu ngọc, hóa thành một đạo bạch quang, cùng Băng Phong Tiên Tử rơi xuống trước mặt Phương Tịch.

Băng Phong Tiên Tử còn tiện tay đánh ra mấy đạo truyền âm phù, lệnh đệ tử tông môn thối lui, miễn cho chọc giận vị đại tu sĩ này.

Huống chi để đệ tử tông môn nhìn thấy Thái Thượng trưởng lão của mình khúm núm ở trước mặt tu sĩ khác, cũng không phải chuyện tốt gì...

- Băng Phong, Ngọc Tiêu... bái kiến đại tu sĩ!

Hai vị Nguyên Anh đồng thời thi lễ.

- Hai vị đạo hữu không cần phải khách khí.

Phương Tịch mỉm cười, ngôn ngữ của hai người này, hắn ngược lại học qua, dù sao Đông Hải, Tây Mạc, Bắc Nguyên đều có truyền tống trận giao lưu.

- Thời điểm ta truyền tống vô ý cuốn vào hư không loạn lưu, không biết nơi này là chỗ nào?

Hắn mở miệng hỏi.

Băng Phong cùng Ngọc Tiêu Chân Quân liếc nhau, đều có cảm giác không ngoài sở liệu:

- Nơi đây là tu tiên giới Bắc Nguyên, Nanh Băng Xuyên...

- Quả nhiên là tu tiên giới Bắc Nguyên?

Loại khí hậu này, còn có Băng Nanh Thú, đã để Phương Tịch đại khái suy đoán.

Lúc này cũng coi như hết thảy đều kết thúc.

Hắn lại hỏi thêm mấy vấn đề, mới khoát khoát tay, để hai tu sĩ Nguyên Anh rời đi.

Băng Phong cùng Ngọc Tiêu thi lễ, nhìn cũng không nhìn thi thể Băng Nanh Thú, trực tiếp rời đi.

Thẳng đến ra ngoài ngàn dặm, hai người mới dừng lại độn quang.

- Hù chết thiếp thân, cũng may vị đại tu sĩ kia không phải Ma Đạo...

Băng Phong Tiên Tử lòng vẫn còn sợ hãi nói.

- Gặp phải hư không loạn lưu, còn có thể hoàn hảo không chút tổn hại xuất hiện ở nơi đây, vị tiền bối kia không phải thần thông quảng đại, chính là khí số cực giai, hoặc cả hai.

Tiêu Ngọc Chân Quân thở dài, đôi mắt lóe lên hỏi:

- Việc này... Cần phải thông tri thượng tông?

Băng Phong Tiên Tử nghe vậy, không khỏi như có điều suy nghĩ.

- Như thế nào? Có thể khôi phục không?

Lúc này Phương Tịch mới nhìn về phía Thủy Linh Tâm Thủy tiên tử.

Nói đến, hai người bọn họ cũng thật không may.

Vốn dựa theo trận linh truyền tống, địa điểm hẳn là ở ngoài Hãn Hải giới.

Nhưng trước đó vì ngưng trệ Hắc Thái Tuế tập kích, Phương Tịch đánh ra Cấm Không Phù tự chế, bản thân cũng có hiệu quả nhiễu loạn hư không nhất định.

Dù sao Hắc Thái Tuế kia khí thế hung hung, hắc mang tất nhiên cũng mang theo thần thông hư không, nếu không quấy nhiễu, hậu quả khó mà lường được.

Kết quả là ở dưới nhiều mặt tác dụng lẫn nhau, truyền tống chếch đi phương vị.

Có câu lệch một ly, đi nghìn dặm!

Nhưng loại sự tình hư không truyền tống này, lệch một ly, sai ngàn vạn dặm cũng bình thường!

Lúc này hắn và Thủy Linh Tâm lâm vào hư không loạn lưu, cũng may Phương Tịch phòng ngự kinh người, thủ đoạn nhiều, ngược lại hữu kinh vô hiểm tìm kiếm được một điểm hư không yếu kém, sau đó xé rách hư không, trở lại Nhân Gian giới.

Thuận tay còn che chở Thủy Linh Tâm...

- Đây vẫn chỉ là hư không loạn lưu của nội bộ Nhân Gian giới... Nếu muốn từ trong khe hở hư không lén qua Địa Tiên giới... Đơn giản nghĩ cũng không dám nghĩ, khó trách phải xây dựng Phi Thăng Đài…

Trong lòng Phương Tịch cảm khái, vừa nhìn về phía Thủy Linh Tâm.

Vị tu sĩ Kết Đan này, nếu không phải hắn lấy Tỏa Yêu Tháp bảo vệ, chỉ sợ đã sớm bị lực lượng hư không ép thành thịt nát.

Lúc này tự nhiên cũng không dễ chịu, cảm giác bị vết thương nhẹ.

- Đa tạ tiền bối quan tâm, vãn bối, vãn bối...

Thủy Linh Tâm miễn cưỡng khôi phục một chút, muốn nói cái gì, bỗng nhiên mạng che mặt hóa thành tro bụi tiêu tán.

Ở dưới khăn che mặt, là một gương mặt mỹ lệ tuyệt luân, quốc sắc thiên hương, khí chất xuất chúng.

Phương Tịch tự nghĩ từ khi tu tiên đến nay, gặp qua tiên tử ma nữ cũng không ít, nhưng dung mạo của nàng này, có thể vững vàng xếp hàng đầu.

- A!

Mạng che mặt bị hủy, Thủy Linh Tâm không khỏi kinh hô.

- Thế nào, mạng che mặt này rất trọng yếu với tiên tử?

Phương Tịch cười hỏi.

- Không, sư tôn nói ta dung mạo xuất chúng, dễ gây phiền toái... Liền ban thưởng mạng che mặt này, hôm nay vãn bối mới biết nó còn có hiệu quả che chở, sư tôn thật dụng tâm lương khổ...

Thủy Linh Tâm cảm khái trả lời.

- Vân Hi tiên tử sao? Bây giờ tu tiên giới Đông Hải có tai hoạ ngầm, đang cần vị tiền bối này xuất thủ.

Bình Luận (0)
Comment