Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1097 - Chương 1260 - Đại Tuyết Sơn

Chương 1260 - Đại Tuyết Sơn
Chương 1260 - Đại Tuyết Sơn

- Đột phá Hóa Thần nào có đơn giản như vậy, chỉ là thần niệm hóa tinh mà thôi...

Phương Tịch sờ đầu Tiểu Thanh, cảm khái nói.

Bế quan nhiều ngày, uống nhiều Ninh Thần Bổ Não Dịch như vậy, thần thức của hắn tiến bộ rất lớn, đã có thể sơ bộ làm đến thần niệm hóa tinh!

Mà lúc này, Thất Tình Ly Thương Phổ lại ngoài dự liệu còn có một chút chưa viên mãn, đại khái là có quan hệ tới tâm cảnh của hắn.

- Bây giờ thần thức của ta cường đại, có lẽ không kém hơn Hóa Thần sơ kỳ...

- Chỉ cần triệt để luyện thành Thất Tình Ly Thương Phổ tầng thứ hai, nhất định có thể làm được thần niệm hóa thực!

- Đến lúc đó Tâm Ma Kiếp ở thời điểm Hóa Thần, độ khó sẽ giảm xuống không ít.

Phương Tịch cảm khái.

Chuẩn bị đột phá Hóa Thần, đang từng bước hoàn thiện.

- Chủ nhân tốt nhất!

Trong mắt Tiểu Thanh tựa hồ có tiểu tinh tinh, dắt góc áo của Phương Tịch:

- Trong Sơn Hải Châu chật hẹp... Gốc cây kia và Thái Tuế không biết nói chuyện, Đại Thanh cũng chơi chán... Người ta muốn đi ra ngoài chơi có được hay không?

- Ừm, có cơ hội thả ngươi ra ngoài.

Phương Tịch không có lập tức đáp ứng.

Hắn nhìn động phủ Sơn Hải Châu một chút.

Sau khi trải qua Phương Tiên Đạo Cung và Hãn Hải giới, nơi đây hắn thấy, đúng là có chút chật hẹp bế tắc.

- Bất quá Thánh Tử mới Kim Đan... Có được loại động phủ này đã xem như rất tốt, đây là trình độ luyện chế chí bảo hư không mạnh nhất của giới kia...

- Chờ ta Hóa Thần, có lẽ còn có thể đi thế giới thứ hai nhìn xem?

Mặc dù tài nguyên Kết Đan ở trong bí cảnh kia sớm đã không vào pháp nhãn của Phương Tịch.

Nhưng có lẽ có thể thông qua bí cảnh Vu tộc, tiếp xúc đến Minh Hoàn giới của Nguyên Thủy Ma Môn!

Dù sao chỉ là bí cảnh dựa vào đại thế giới tồn tại, đối với Phương Tịch mà nói, muốn đột phá cực kỳ đơn giản.

Đại thể giống như từ trong Hãn Hải giới thoát ly ra, chỉ cần có thực lực xé rách hư không, lại chống được hư không loạn lưu ngắn ngủi, thì có thể đến đại thế giới!

Mặc dù là Phương Tịch bây giờ, cũng có nắm chắc làm được.

- Minh Hoàn giới là một đại giới khủng bố có Hóa Thần liên tiếp phi thăng!

Phương Tịch cảm giác mặc dù so với Nhân Gian giới thời kỳ thượng cổ, cũng sẽ không kém bao nhiêu!

Hóa Thần sơ kỳ cũng có chút không an toàn, nếu không hậu kỳ lại đi dạo chơi?

Được rồi, cơm phải ăn từng miếng từng miếng, đường phải đi từng bước một, ta bây giờ, ngay cả Hãn Hải giới cũng không thu được... Vẫn là trước cải tạo ổ nhỏ của mình đã.

Hắn thở dài, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một viên Hư Không Chi Tinh.

Tinh thạch này hơi mờ, giống như một viên thủy tinh sáng chói, nội bộ thì ẩn chứa lực lượng hư không nồng đậm.

Tiểu Thanh là Thiên Phượng tộc, trời sinh cực kỳ mẫn cảm với lực lượng hư không, nhìn thấy viên Hư Không Chi Tinh này, mắt to lập tức tỏa sáng, cắn lấy đầu ngón tay:

- Chủ nhân, người ta muốn...

...

Phương Tịch tiện tay ném Hư Không Chi Tinh cho Tiểu Thanh, sau đó móc ra một viên càng lớn.

Tiểu Thanh thấy cảnh này, miệng nhỏ không khỏi cong lên.

- Hư Không Chi Tinh này cực kỳ trân quý...

Phương Tịch giải thích.

Những Hư Không Chi Tinh này là Hãn Hải giới tích lũy vô số năm.

Vốn dùng để phong ấn Hắc Thái Tuế, kết quả Thủy Linh Tâm bị mê hoặc, phá hư bộ phận phong ấn.

Cũng không biết Đại Hải Quy còn có thể chống đỡ không... Bất quá mặc dù chịu không được trăm năm, cũng không phải sự tình ta nên quan tâm.

Phương Tịch đi đến biên giới Sơn Hải Châu, nhìn một mảnh hỗn độn mênh mông, ném ra một viên Hư Không Chi Tinh.

Sơn Hải Châu oanh minh, từng đạo cấm chế màu bạc hiện lên, hóa thành cột sáng bao phủ viên tinh thạch này.

Hư Không Chi Tinh nhanh chóng hòa tan, mà tương ứng, phạm vi không gian của Sơn Hải Châu đang chậm rãi khuếch trương...

Thủy Tổ Yêu Ma Thụ hưng phấn oanh minh một tiếng, vô số rễ cây lập tức lan tràn... Tựa hồ một đại hán trốn ở trong phòng nhỏ chật hẹp bế tắc, bây giờ rốt cục đổi địa phương, có thể hơi mở rộng một chút...

Phương Tịch không ngừng ném Hư Không Chi Tinh, khiến cho động phủ Sơn Hải Châu khuếch trương hơn phân nửa mới dừng lại.

Tinh thạch này quý giá, hắn tự nhiên không có khả năng một hơi tiêu hao sạch.

- Lãnh địa như vậy, đã an toàn lại dồi dào linh khí... Không trồng chút gì thì quá lãng phí.

Phương Tịch nhìn động phủ còn cực kỳ trống trải, cảm giác không thể chỉ trồng kỳ hoa dị thảo, nhất định phải làm ruộng, trồng linh mễ!

- Đại Thanh, Tiểu Thanh... Các ngươi không phải cảm thấy nhàm chán sao? Vậy ở trong động phủ mở linh điền đi.

Phương Tịch nhìn trên Thủy Tổ Yêu Ma Thụ rủ xuống từng con Mộc Khôi Lỗi:

- Bọn chúng sẽ giúp các ngươi.

Đại Thanh và Tiểu Thanh nghe vậy, trên mặt lập tức hiện ra vẻ sầu khổ.

Mà Phương Tịch thì hơi hoài niệm gia hỏa nào đó, nếu có Hải Đại Ngưu ở đây, còn không biết sẽ hưng phấn thành bộ dáng gì!

Hai linh thú này, quả nhiên thân ở trong phúc mà không biết phúc!

Bình Luận (0)
Comment