Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1116 - Chương 1279 - Cung Lam Nhi 3

Chương 1279 - Cung Lam Nhi 3
Chương 1279 - Cung Lam Nhi 3

Phương Tịch thân hóa cầu vồng, bay về phía truyền tống trận cổ xưa của Vạn Hoa Đảo, trong lòng tự nói một câu.

Hắn đương nhiên biết, Bồng Lai Tiên Đảo tất nhiên còn có một hai linh vật Hóa Thần áp đáy hòm.

Bất quá đây là chuẩn bị cho Thủy Linh Tâm, thậm chí là hạt giống Hóa Thần đời tiếp theo, có thể cho hắn một phần Phạm Kim Hương là quá tốt rồi, dù sao cũng là tông môn trăm ngàn năm tích lũy ra nội tình trọng yếu nhất.

Nếu không phải xảy ra sự tình Hắc Thái Tuế, Vân Hi tiên tử căn bản sẽ không lấy ra.

Phương Tịch cũng biết thấy tốt thì lấy.

Dù sao đối với hắn mà nói, mặc dù trên tay Vân Hi tiên tử có Hóa Thần Linh Cao hoặc bí thuật bảo vật gì đó chống cự thiên kiếp, cũng không bằng thứ này...

Hiện tại cái gì cũng mặc kệ, về Nam Hoang đột phá Hóa Thần trước lại nói...

Suy nghĩ một chút, ta trừ Trúc Cơ không ở Long Ngư Đảo, thì Kết Đan, Kết Anh, Hóa Thần đều ở Vạn Đảo Hồ, cũng coi như dị sự.

Về phần ở Đông Hải hoặc Tây Mạc đột phá Hóa Thần?

Phương Tịch không có dự định này, dù sao Hóa Thần động tĩnh quá lớn... Vạn nhất dẫn tới tu sĩ Hóa Thần bản địa, sẽ xuất hiện phong hiểm.

Mặc dù Vân Hi tiên tử biểu đạt ra thiện ý, Phương Tịch cũng không dám trăm phần trăm tin tưởng, thậm chí Phạm Kim Hương cũng phải kiểm tra lại.

Về phần Hóa Thần ở Cửu Châu giới?

Đây chỉ là lựa chọn cuối cùng của Phương Tịch.

Bởi vì Phương Tiên Đạo Chủ nói, ở thế giới càng cường đại đột phá Hóa Thần, tương lai sẽ càng hữu ích.

Mặc dù Cửu Châu giới tốt, nhưng so với Nhân Gian giới mà nói, vẫn còn có chút chưa đủ.

Đồng thời trong Cửu Châu giới có hai Ma Tôn, mặc dù phẩm hạnh của ba vị đại tu sĩ kia còn không tệ, nhưng liên quan đến vị trí Phương Tiên Đạo Chủ, bọn hắn sẽ làm ra lựa chọn như thế nào lại rất khó nói.

Phương Tịch không muốn kiểm tra lòng người, cũng không cho đối phương cơ hội thay đổi.

Bởi vậy quyết định về tu tiên giới Nam Hoang đột phá Hóa Thần!

- Lần này đi Vạn Hoa Đảo, mượn nhờ truyền tống trận cổ xưa về Tây Mạc, sau đó có thể đi Lưu Sa Vực, chữa trị truyền tống trận cổ xưa, trở về Nam Hoang...

Bây giờ Nam Hoang xuống dốc, vài linh thú và khôi lỗi dưới tay hắn có thể trấn áp hết thảy, Phương Tịch cực kỳ yên tâm.

- Ừm? Ta có phải quên chuyện gì rồi hay không?

Khi xa xa nhìn thấy Vạn Hoa Đảo, bỗng nhiên Phương Tịch vỗ trán:

- Suýt nữa quên mất còn có một nha đầu muốn đi nhờ xe... Không biết nàng đã Kết Anh chưa?

Vạn Hoa Đảo.

Phương Tịch đổi y phục của Thanh Hòa Tử, dựa theo lộ tuyến ngày đó, đi đến trước truyền tống trận cổ xưa.

Trông coi trận pháp vẫn là tu sĩ Nguyên Anh hung thần ác sát kia.

- Thanh Hòa Tử đạo hữu...

Hắn nhìn thấy Phương Tịch, trên mặt cố nặn ra vẻ tươi cười:

- Ngươi muốn trở về Tây Mạc sao?

- Còn mong đạo hữu tạo thuận lợi.

Phương Tịch mỉm cười, ném qua một cái túi trữ vật cùng lệnh bài thân phận.

Tu sĩ thu túi trữ vật, hơi kiểm tra một phen, không khỏi hài lòng gật đầu.

Thanh Hòa Tử này đưa cho linh vật, nhiều hơn quy định hai ba thành, rõ ràng là cho hắn chỗ tốt.

Kỳ thật tu sĩ tọa trấn truyền tống trận cổ xưa, có tiện lợi câu thông lưỡng giới, nên đều giàu đến chảy mỡ.

Nhưng càng như vậy, càng coi trọng quy củ.

Thanh Hòa Tử này rất hiểu chuyện, hắn cực kỳ hài lòng.

Phương Tịch đi đến truyền tống trận cổ xưa, tu sĩ này quen thuộc lắp đặt linh thạch, khởi động trận pháp.

Ngân quang bộc phát, Phương Tịch liền biến mất khỏi truyền tống trận cổ xưa....

Trời đất quay cuồng.

Trong chốc lát, không gian thay đổi.

Không khí ẩm ướt biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó là khí hậu khô ráo.

Phương Tịch nhíu mày, đi ra truyền tống trận cổ xưa.

Tu sĩ trông coi truyền tống trận này, vẫn là Tang sư huynh tóc tai bù xù kia.

- Nguyên lai là Thanh Hòa Tử đạo hữu, từ biệt mười mấy năm, đây là du lịch trở về sao? Xem ra thu hoạch không nhỏ.

Tang sư huynh nhìn thấy Phương Tịch, đầu tiên là khẽ giật mình, sau đó cười nói.

Đối với tu sĩ Nguyên Anh mà nói, mười mấy năm thật rất ngắn ngủi, một lần du lịch mấy trăm năm cũng bình thường.

- Đúng là có chút thu hoạch.

Phương Tịch khách khí vài câu, liền chuẩn bị đi ra Phiêu Miểu Phong.

Dù sao cũng là tổng đàn của Thánh Hỏa Giáo, có Hóa Thần lão tổ tọa trấn, còn có một trận pháp cấp năm!

Ở chỗ này lâu, Phương Tịch luôn có chút không được tự nhiên.

Ai... Dù sao người ở dưới mái hiên.

Trong lòng hắn cảm khái một tiếng.

Tang sư huynh lại cười nói:

- Đạo hữu tới đúng lúc, bây giờ đang lúc Thánh Hỏa Tiết trăm năm một lần của Thánh Hỏa Giáo ta, ngay cả Hỏa lão tổ cũng tự mình xuất quan...

- Thánh Hỏa Tiết?

Trong lòng Phương Tịch hơi động, biết đây là một ngày lễ trọng đại của Thánh Hỏa Giáo, trong rất nhiều thế lực phụ thuộc còn tổ chức khánh điển, xem như một thịnh sự của Tây Mạc.

Bình Luận (0)
Comment